Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Tự đề cử mình làm Lý chính 1
Đầu tháng chín, nắng gắt cuối thu vẫn còn đó.
Nhiệt độ vào sáng sớm tương đối thấp, đám người của thôn Đại Hà bị Lý chính gọi tới quảng trường dưới cây hòe lớn để mở cuộc họp.
Mỗi lần họp, đều là có chuyện quan trọng tuyên bố, người trong thôn đến rất đông, những tiểu bằng hữu không biết đi đều được ôm tới đây.
“Bây giờ mọi người đều bận, ta liền lời dài nói ngắn sẽ không làm chậm trễ thời gian của mọi người.” Lý Chính lớn tiếng nói, “Mọi người cũng đều biết, ta được Hoàng thượng đặc biệt cho phép phá cách thăng vị lên thành cửu phẩm Huyện thừa, kỳ thực ta cũng không muốn, nhưng không còn cách nào khác, Hoàng thượng hạ mệnh lệnh, ta đây thảo dân chỉ có thể tuân theo…”
“Nửa năm nay ta phải đọc sách, tranh thủ thông qua sát hạch trong huyện, chuyện trong thôn khó tránh khỏi sẽ buông lỏng, ta và nương Đại Sơn sau khi bàn bạc xong, quyết định từ trong tầng lớp trẻ tuổi trong tôn chọn ra một người làm Lý Chính thay thế, nếu làm tốt, đợi sau khi ta thăng nhiệm, liền chính thức quản lý sự vụ thôn Đại Hà. Hiện tại, mọi người có thể nêu tên, đương nhiên, cũng có thể tự đề cử mình, tự đề cử mình có nghĩa là gì, mọi người chắc hẳn đều hiểu rõ, nếu không hiểu thì hỏi những hài tử đọc qua sách trong nhà…”
Người trong thôn đột nhiên bàn luận rôm rả lên.
Chức vị Lý Chính này là người đứng đầu trong thôn, trong thôn có quyền lên tiếng, còn có thể nhận bổng lộc trong huyện, ai mà không muốn làm chứ?
Nhưng mọi người cũng biết rằng, muốn quản lý một thôn lại không dễ dàng như thế, đầu tiên chính là phải có địa vị, không thì người trong thôn dựa vào cái gì mà phải phục tùng theo, tiếp theo, còn phải có bản lĩnh thực sự, không thì trong trong ngoài ngoài thôn Đại Hà nhiều chuyện như vậy, căn bản không thể xử lý tốt…
Đám người bàn luận xôn xao, không có một người nào đứng ra.
Triệu Thiết Trụ nhìn một vòng, cuối cùng bước lên bậc thềm, đứng trên tảng đá cao nhất: “Các vị a gia a nãi thúc thẩm ca tỷ, xin chào mọi người, ta là Triệu Thiết Trụ, ta tự đề cử mình làm Lý Chính thay thế. Trong một năm nay, ta hỗ trợ a gia xử lý sự vụ thôn Đại Hà, đối với các loại chuyện trong thôn vô cùng quen thuộc, có thể rất nhanh ra tay xử lý, hãy tin ta là người phù hợp nhất với vị trí này. Nếu ta có thể trở thành Lý Chính thay thế, ta nhất định sẽ ngàng càng nghiêm khắc yêu cầu bản thân hơn, nỗ lực xây dựng thôn Đại Hà thật tốt, để bách tính trong thôn Đại Hà chúng ta được hưởng một cuộc sống tốt đẹp hơn…”
Triệu lão đầu tử dẫn đầu vỗ tay: “Tốt!!”
Tiếp theo sau đó, tất cả những người họ Triệu cũng lần lượt vỗ tay.
Từ tộc trưởng vốn còn muốn để một tôn tử cũng tự đề cử mình, nhưng sau khi thấy nhân khí của Thiết Trụ liền từ bỏ ý định này.
Dòng họ lớn thứ hai Từ gia đều không có ai ra mặt, những tiểu gia tộc khác lại càng không có khả năng cạnh tranh làm Lý Chính, thế là, chỉ có một mình Thiết Trụ tự mình đề cử, cuối cùng với số phiếu áp đảo thông qua tuyển cử, chính thức trở thành Lý Chính thay thế của thôn Đại Hà.
Sau khi họp xong, các thôn dân ai nấy đều đi bận việc của mình.
Bây giờ chính là mùa thu hoạch bông, bông trắng như tuyết trên đất từng đóa từng đóa một nở rộ, cần phải kịp thời thu hoạch về nhà phơi khô.
Hai trăm mẫu đất trồng ruộng bông của nhà Trình Loan Loan thực sự là muốn bận điên lên rồi, bà tử nha hoàn thị vệ trong nhà đều phải xuống giúp đỡ thu hoạch bông.
Thu hoạch lại một núi bông chất trong viện, mời các lão đầu lão thái thái không có năng lực lao động gì trong thôn đến, cùng với một vài hài tử khá lớn tới giúp đỡ lột, lột ra rồi lại rải trên nóc nhà để phơi nắng, dưới ánh nắng mặt trời gay gắt phơi ba đến năm ngày là được, nhưng nếu gặp ngày trời mưa âm u, vậy thì lại phải phơi nhiều hơn một phen.
Trước đây khi kiến tạo thủy xa, điều kiện để Trình Loan Loan đáp ứng cho một số thôn mượn tiền là, những thôn này phải ưu tiên bán bông cho nàng.
Mặt khác, sau khi phơi khô bông, những nông nhân sẽ tiếp tục dùng xe bò kéo bông đến thôn Đại Hà.
Năm ngoái, giá cả của bông là năm mươi văn tiền, năm nay người trồng bông nhiều, sản lượng cũng lớn, vì vậy Trình Loan Loan chào giá là hai mươi văn tiền một cân.

Advertisement
';
Advertisement