“Vị Triệu đại nhân kia quả quyết quyết định mang theo tất cả thôn dân lên núi tránh nước lũ.” Dương lão tam nhanh chóng kể lại việc đã trải qua: “Nhưng nước lũ tràn xuống từ trên núi, đường lên núi đã bị ngập từ lâu, nếu người đi qua chắc chắn sẽ c.h.ế.t không thể nghi ngờ, quyết định này bị mọi người phản đối….”
“Triệu đại nhân nói người phản đối không cần thiết đi theo nhưng ngài ấy nhất định phải đi. Vì thế ngài ấy và hai vị đại nhân khác bắt đầu hợp tác dùng ván gỗ làm một con thuyền đơn giản…. Vốn lý chính cũng không đồng ý với phương án này nhưng dòng nước càng lúc càng lớn, đã tràn qua mắt cá chân của mọi người, nếu còn không nghĩ ra biện pháp thì toàn bộ bốn năm trăm người trong thôn sẽ c.h.ế.t hết…. Lúc ấy chỉ có hai con đường bày ra trước mặt mọi người, thứ nhất, đi theo Triệu đại nhân lên núi, thứ hai là thuận theo dòng nước ra khỏi thôn….”
Trình Loan Loan mím môi.
Nàng chưa bao giờ trải qua nạn lũ lụt cho nên cũng không biết chính xác cách để chạy nạn.
Nếu Đại Sơn lựa chọn thuận theo dòng nước để ra khỏi thôn thì chắc chắn sẽ bị dòng nước xiết cuốn trôi đến nơi nào không biết, hy vọng sống sót cực kỳ xa vời.
Nếu lựa chọn ngược dòng lên núi thì chỉ cần qua đoạn đường trắc trở nhất kia là có thể tìm một nơi không có nước lũ ở trên núi để lánh nạn….
“Tiểu nhân không lên núi cùng Triệu đại nhân vì cứ cảm thấy lên núi là tự tìm đường chết….” Khuôn mặt Dương lão tam lộ vẻ hối hận: “Hơn hai trăm người chúng tiểu nhân quyết định thuận theo dòng nước bơi ra khỏi thôn…. Mọi người đều tự tìm ván gỗ thùng gỗ, kéo cả nhà bơi ra khỏi thôn. Vốn tưởng rằng đây là con đường sống nhưng nước quá sâu, dòng nước quá xiết, hơn hai trăm người lập tức bị tách ra, lão cha, lão nương và bà nương tiểu nhân, còn có hai nhi tử lớn nhất đều bị nước cuốn đi…. Tiểu nhân may mắn ôm được một thân cây mới bảo vệ tính mạng….”
Khuôn mặt của Hoàng nương tử lập tức trắng bệch: “Hơn hai trăm người, có phải tất cả đều đã…. Vậy, vậy nam nhân của ta thì sao, chàng không ở cùng một chỗ với các ngươi sao?”
Dương lão tam lắc đầu: “Hoàng Vĩ đi theo Triệu đại nhân và lý chính lên núi, cũng không biết….”
Trình Loan Loan bình tĩnh mở miệng hỏi: “Lên núi từ đâu?”
Dương lão tam đưa ngón tay chỉ về hướng tây nam: “Ngay tại bên kia, nước tràn xuống từ đường sông, nước ở chỗ đó là sâu nhất xiết nhất, chỉ sợ nhóm Triệu đại nhân cũng lành ít dữ nhiều….”
Không đợi Trình Loan Loan căn dặn, Trình Giáp đã sai người chèo thuyền, nhanh chóng tiến về phía kia.
Tuy rằng thời kỳ đỉnh điểm của lũ lụt đã qua đi nhưng nước vẫn còn chảy xuống từ trên núi, khu vực này đã hình thành một vòng nước xoáy, ngăn cản đường lên núi.
Trình Loan Loan cũng có thể hiểu được vì sao lại có hơn hai trăm người không muốn lên núi. Nếu đổi lại là nàng cũng không chắc sẽ có dũng khí lớn ngược dòng lên núi như vậy,…. Bởi vì lên núi cũng không có nghĩa là an toàn, còn có thể xảy ra các tai họa như sạt núi, đất đá trôi, đủ các loại tai họa kéo theo….
Trước kia nàng vẫn cảm thấy Đại Sơn chất phác thành thật nhưng bây giờ nàng mới phát hiện ra nhi tử này của mình đã sớm không giống trước kia. Hắn có thể kiên định, quyết tâm làm việc, đồng thời cũng có thể gánh vác trọng trách nặng nề trên vai, dẫn đầu tiến bước.
“Tuệ Cung nhân, không thể qua đó.” Dương lão tam vội vàng nói: “Thuyền này quá nhỏ, chắc chắn sẽ bị lật….”
Trình Loan Loan nhìn mọi người: “Ý kiến của các ngươi thì sao?”
Trình Giáp và Trình Đinh lộ ra ánh mắt kiên định: “Chúng ta thề c.h.ế.t đi theo Cung nhân.”
Hoàng nương tử mở miệng: “Nếu ta đã đến đây thì nhất định phải tìm được nam nhân của ta, cho dù là chỉ là một t.h.i t.h.ể cũng được….”
Mấy nha sai khác liếc mắt nhìn nhau, nếu bọn họ vì sợ hãi mà trở thành lính đào ngũ, Tri phủ đại nhân nhất định sẽ không bỏ qua cho bất kỳ người nào trong bọn họ.
Hơn nữa, nếu Tuệ Cung nhân chết, Tri phủ đại nhân nhất định sẽ giao bọn họ cho triều đình xử lý….
Dù sao đi nữa cũng phải chết, không bằng đi theo Tuệ Cung nhân kiếm một thanh danh tốt.