Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Có nguyện ý đi theo bản vương không 1
Bên trong đèn lồng là một mảnh ánh sáng ấm áp.
Trong phòng khách không có hoa tươi nở rộ, bày một ít cây cảnh, còn đặt thêm lò sưởi, không khí rất ấm áp.
Tần vương thoải mái nhàn nhã thưởng thức mỹ thực độc đáo của trấn Đại Hà, còn thỉnh thoảng bình luận một hai: “Lúc trước ở trong cung, mỗi mùa đông, bổn vương đều có thể ăn ngọc măng, nhưng mà đều là vận chuyển từ xa đến kinh thành, không còn tươi mới, đây là lần đầu tiên ăn ngọc măng giòn tan như vậy, hương vị rất ngon.. Món trứng bắc thảo này cũng rất thú vị, nhìn xấu xí, ăn vào hương vị không tệ…”
Trình Loan Loan tiếp lời nói: “Nếu Vương gia đã thích, thần phụ liền sai người chuẩn bị nhiều hơn một chút cho Vương gia mang về kinh thành, không biết Vương gia khi nào về kinh đây?”
“Không phải đã nói rồi sao, bổn vương không trở về kinh thành.” Tần vương buông đũa xuống, ánh mắt nhìn thẳng vào mặt nàng: “Từ nhỏ đến lớn đều ở kinh thành ăn tết, đã sớm chán rồi, năm nay liền cảm thụ một chút không khí đón năm mới ở trấn Đại Hà, không phải là Tuệ Cung nhân không chào đón đấy chứ?”
Ánh mắt của hắn, làm cho Trình Loan Loan tê dại cả da đầu.
Nàng chậm rãi nói: “Vương gia cũng thấy đấy, thần phụ ngày thường có rất nhiều việc phải bận rộn, thật sự là không dành thời gian chiêu đãi Vương gia được, chỉ sợ chậm trễ. Không bằng như vậy đi, Vương gia có thể tạm thời đến phủ của tri phủ đại nhân Hồ Châu ở, đợi đến đêm giao thừa, trấn Đại Hà lại mời Vương gia đến ăn bữa cơm tất niên, chuẩn bị cho Vương gia một đêm giao thừa khó có thể quên được, thế nào?”
“Đi Hồ Châu, vậy thật không có ý nghĩa.” Khuỷu tay Tần vương đột nhiên đặt ở trên bàn ăn, toàn bộ thân thể nghiêng về phía trước, khoảng cách với Trình Loan Loan gần hơn rất nhiều, hắn chớp chớp mắt: “Tuệ Cung nhân, mạo muội hỏi một câu, ngươi bây giờ còn nhớ thương trượng phu đã c.h.ế.t sao?”
Thân thể Trình Loan Loan khẽ dời lui về phía sau.
Vốn nàng còn muốn quanh co khúc khuỷu để Tần vương hiểu được ý tứ của nàng, nhưng rất rõ ràng, Tần vương không tiếp nhận.
Lời nói của hắn đều thẳng thắn như vậy, nếu nàng còn uyển chuyển mà nói, tựa hồ sẽ làm cho người ta có một loại cảm giác muốn nghênh đón còn cự tuyệt.
Nàng chỉnh thân thể ngay ngắn, ánh mắt cũng trở nên nghiêm túc: “Nếu Tần vương đã mạo muội hỏi như vậy, thần phụ cũng mạo muội hỏi một câu, Tần vương sở dĩ ở lại trấn Đại Hà, có phải là bởi vì thần phụ không?”
Cánh môi Tần vương hiện ra nụ cười: “Bổn vương còn tưởng rằng Tuệ Cung nhân vĩnh viễn đều không rõ dụng ý của bổn vương, nếu trong lòng Tuệ Cung nhân đã minh bạch, như vậy xin hỏi, ngươi có nguyện ý theo bổn vương không?”
Trình Loan Loan tức đến bật cười.
Nàng đoán không sai, Tần vương này quả nhiên là ý tứ này, thật con mẹ nó có bệnh.
Nàng gằn từng chữ nói: “Theo Vương gia là có ý gì, là làm ấm chăn, hay là gả cho Vương gia?”
“Gả?” Tần vương nheo mắt lại: “Tuệ Cung nhân, ngươi thật đúng là dám nghĩ đấy.”
Gả cho hắn, đó chính là Tần vương phi, trong cả Đại Vũ triều này, người có thể làm vương phi của hắn chỉ đếm trên đầu ngón tay, nhưng tuyệt đối không thể là một quả phụ.
“Cho nên, Vương gia chính là muốn thần phụ hỗ trợ làm ấm chăn?” Khóe môi Trình Loan Loan cười đầy mỉa mai: “Bình An huyện có thanh lâu, nếu như Vương gia cần, thần phụ sẽ sai người mời tất cả nữ tử thanh lâu đến, tùy ý Vương gia lựa chọn.”
Trong con ngươi Tần vương hiện ra vẻ tức giận: “Ngươi dám lấy loại mặt hàng ở thanh lâu đến nhục nhã bổn vương sao?”
Hắn là Vương gia, đưa đến giường của hắn đều là nữ tử trong sạch, những vật dơ bẩn thanh lâu kia, hắn chướng mắt.
“Vậy Vương gia ngài thì sao, không phải cũng đang nhục nhã thần phụ sao?” Trình Loan Loan không hề nhượng bộ nhìn hắn: “Thần phụ đã sắp bốn mươi tuổi, có bốn nhi tử, ba tôn nhi, sớm đã làm tổ mẫu, một bó tuổi như vậy mà lại đi làm ấm chăn cho người ta, đây không phải là nhục nhã thì là cái gì?”
Tần vương nhìn chằm chằm nàng, đột nhiên cười ra tiếng: “Cho nên ý của Tuệ Cung nhân là, muốn gả cho bổn vương, làm Tần vương phi thì sẽ không phải nhục nhã sao?”
Trình Loan Loan: “…”
Nàng có ý tứ này sao?
Con mẹ nó Tần vương này không phải tự kỷ bình thường đâu.

Advertisement
';
Advertisement