Ta muốn cưới Đại Nha 1
Trình Giáp quỳ trên đất, trên gương mặt đen xuất hiện một áng mây khả nghi.
“Thuộc hạ muốn cưới Trình Đại Nha, mong Cung nhân đồng ý!”
Đại Nha vốn dĩ mang họ Lưu, sau lại đổi thành họ Trình, hiện giờ gọi là Trình Đại Nha, năm nay đã mười sáu, mười bảy tuổi, quả thật cũng đã tới tuổi thành thân.
Trình Loan Loan buông sổ sách, hỏi: “Lời này ngươi không nên tới hỏi ta, hẳn là phải đi hỏi Đại Nha.”
Trình Giáp đỏ bừng mặt: “Là, là Đại Nha hỏi thuộc hạ có bằng lòng cưới nàng hay không, cho nên thuộc hạ mới đến xin Cung nhân gật đầu…”
Trình Loan Loan: “…”
Thật không nhìn ra ngoại chất nữ lại dạn như vậy.
Nàng đứng dậy, khụ khụ nói: “Năm nay ngươi đã hai mươi rồi nhỉ, quả thật nên cưới thê tử, bất quá Đại Nha không phải khuê nữ của ta, ngươi phải đến hỏi ý kiến mẫu thân nàng, đi thôi, hai chúng ta cùng đi.”
Trình Giáp vội vàng bò dậy, đi theo phía sau Trình Loan đến nhà Trình Viên Viên.
Trình Viên Viên đang bận rộn trong nhà, Đại Nha ở bên cạnh giặt quần áo, nhìn thấy Trình Giáp vào cửa thì Đại Nha đột nhiên đỏ mặt, cúi đầu đi ra sau hậu viện.
“Đại tỷ, ngưng vội đã.” Trình Loan Loan đi qua: “Trình Giáp có chuyện muốn nói với tỷ.”
Trình Viên Viên xoa xoa tay, ngẩng đầu cười nói: “Tiểu Giáp hôm nay có tinh thần thế, có chuyện gì, nói đi.”
Trình Loan Loan yên lặng ngồi một bên ăn dưa, đã xưng hô Tiểu Giáp thân thiết như thế thì hôn sự hẳn là không có vấn đề.
Trình Giáp đi tới, đột nhiên quỳ sụp xuống trước mặt Trình Viên Viên khiến cho nàng ấy hoảng sợ: “Đây là sao, đang êm đẹp lại quỳ xuống làm gì, hài tử này, mau đứng lên.”
“Thẩm, ta, ta…”
Trình Giáp đột nhiên nói lắp.
Hắn vốn dĩ không phải người biết ăn nói, lúc này đầu lưỡi như bị thắt lại, càng nói thì càng không nói ra câu hoàn chỉnh.
Hắn đào đào trong n.g.ự.c móc ra một cái túi đưa tới tay Trình Viên Viên.
Trình Viên Viên nghi hoặc mở túi ra, nhìn thấy bên trong đều là ngân phiếu và bạc vụn, nhìn sơ qua thì ước chừng một ngàn lượng.
“Thẩm, đây là sính lễ của ta.” Trình Giáp ngẩng đầu: “Ta muốn cưới Đại Nha, mong thẩm thành toàn.”
“Cưới, cưới Đại Nha?” Trình Viên Viên vô cùng kinh ngạc: “Hai người các ngươi…”
Hơn một tháng nay Trình Giáp thường xuyên tới nhà nàng ấy phụ giúp công việc, nàng ấy còn tưởng là Loan Loan dặn dò, hóa ra là vì Đại Nha?
Tiểu tử này ở dưới mí mắt nàng mà câu mất khuê nữ nhà nàng?
Tuy rằng trong lòng nàng ấy vẫn luôn gấp gáp chuyện hôn sự của khuê nữ nhưng khi chuyện này thật sự xảy ra thì vẫn có chút không tiếp thu được.
Đúng lúc này, Đại Nha từ trong phòng chạy ra, cũng quỳ xuống cùng Trình Giáp, vô cùng kiên định nói: “Hy vọng nương đồng ý.”
Trình Viên Viên đỡ trán.
Nha đầu làm sao lại không có bộ dáng của nữ nhi thế này, lúc đang bàn chuyện hôn sự sao có thể ra mặt thế này.
Nàng ấy ổn định cảm xúc một chút rồi nói: “Hai người các con đứng lên đi, ngồi xuống rồi nói.”
Trình Loan Loan hùa theo mở miệng: “Quỳ cũng không để làm gì, mau đứng lên.”
Trình Giáp cùng Đại Nha liếc nhau, lúc này mới bò dậy, đứng quy củ ở bên cạnh.
Trình Viên Viên khụ khụ, nghiêm mặt nói: “Hai người các con bắt đầu từ lúc nào, khi nào thì quyết định thành thân, có làm chuyện gì quá giới hạn không, nhanh nói rõ ràng cho ta.”
“Thẩm, ta không có làm chuyện gì sai trái với Đại Nha.” Trình Giáp vội vàng vội biện giải nói, sau đó đỏ mặt nhỏ giọng nói: “Thật ra rất lâu trước đây khi Đại Nha đi theo Vương thúc học võ, ta đã… Toàn thôn có rất nhiều người đều học võ, nhưng chỉ có một mình Đại Nha là nữ tử, khi đó ta đã cảm thấy Đại Nha không giống những người khác.”
Trình Loan Loan yên lặng khinh bỉ trong lòng, rõ ràng Trình Phóng cũng là nữ nhi đi học võ, bất quá trong mắt có tình nhân thì Trình Phóng chắc chỉ là một luồng không khí rồi.
“Ngươi giỏi nha!” Đại Nha đẩy vai hắn: “Hóa ra lúc đó ngươi đã chú ý tới ta, cố tình chờ ta mở miệng rồi ngươi mới nói ngươi thích ta…”
Trình Viên Viên: “…”
Trước mặt nàng ấy làm trò ve vãn đánh yêu, thật sự coi nàng ấy không tồn tại sao?