Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Mỹ thực yến của Thành Dương Châu tiến hành đến khi mặt trăng leo lên đỉnh ngọn cây mới tính là kết thúc.
Nhân viên công tác Trình Loan Loan thuê thu dọn tàn cuộc bận rộn đến hừng đông mới trở về đi ngủ.
Mà ngày thứ hai, vụ án Vạn Quang Viễn bị mưu sát chính thức khai đình.
Vụ án này ở Dương Châu cũng huyên náo xôn xao, tự nhiên có không ít dân chúng tiến đến vây xem dự thính.
Vạn Quang Viễn bị người hạ độc chết, Hoàng Tam Nhi có trong hồ sơ phát hiện vụ án bị người ám sát, hai mạng người, liên luỵ rất nhiều, người bị hiềm nghi lớn nhất Hạ Đồng Tế bị truyền lên đình tra hỏi.
Án này thẩm một canh giờ nhưng không điều tra được gì cả, cuối cùng, Tri phủ Dương Châu đương đường tuyên bố, án này không có liên quan đến Hạ Đồng Tế.
Dân chúng toàn thành không khỏi nghị luận ầm ĩ.
“Trên hung khí g.i.ế.c c.h.ế.t Hoàng Tam Nhi rõ ràng khắc một chữ Hạ, làm sao có thể không liên quan đến Hạ Đồng Tế?”
“Bằng hữu của nhi tử nhà thẩm nương ta là người hầu ở nha môn, nghe nói chữ Hạ khắc bên trên hung khí không giống với tiêu ký bình thường Hạ gia dùng, cho nên Hạ Đồng Tế có thể thoát tội.”
“Cho dù tiêu ký khác biệt, thì đó cũng là chữ Hạ, khẳng định là Hạ Đồng Tế gây tội.”
“Ai kêu Hạ Đồng Tế là nhân sĩ Hạ gia ở Kinh Thành cơ chứ, vị Hạ đại nhân ở Kinh Thành kia, quan cư Nhị phẩm, tay cầm quyền cao, Tri phủ đại nhân chúng ta đắc tội không nổi.”
“Vậy Vạn Quang Viễn không phải là c.h.ế.t vô ích rồi sao?”
“Vạn nương tử không phục phán án, một mực quỳ gối ở nha môn, Tri phủ đại nhân nhức đầu rồi.”
“…”
Lúc Trình Loan Loan ngủ đến giữa trưa, Triệu Nhị Cẩu lập tức đem tất cả dư luận trong thành thuật lại cho nàng nghe.
Nàng cười cười: “Lần này đủ lột da Hạ gia rồi.”
Bên trên hung khí kỳ thật không khắc chữ gì cả, là nàng ở trong hệ thống Thương Thành tìm kiếm một vũ khí sắc bén khắc chữ Hạ phồn thể thay thế, nhưng mà nàng chưa từng thấy qua tiêu ký độc quyền của Hạ gia cho nên không có cách nào tìm được hung khí giống y như đúc, đương nhiên, cho dù nàng gặp qua thì dưới tình huống lúc ấy cũng không có thời gian để nàng tìm thêm.
Nhưng mà thứ nàng muốn chỉ là dư luận, bây giờ xem ra, mục đích đã đạt được.
Nàng đứng lên nói: “Dọn dẹp một chút, chúng ta về nhà.”
Chuyện bên này đã xử lý xong, nhưng trấn Đại Hà còn có cục diện rối rắm chưa xử lý sạch sẽ, lần này, nàng tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình nữa.
Náo nhiệt ở Thành Dương Châu tạm có một kết thúc, nhưng mà, chuyện phát sinh ở thành Dương Châu lại như là mọc thêm cánh, bay đến khắp nơi nước Đại Vũ cũng bị rất nhiều thương nhân dọc đường đem chuyện phát sinh ở nơi này tới Kinh Thành.
Ba chữ Tuệ Thục Nhân đối với người kinh thành mà nói cũng không lạ lẫm.
Hạ gia, đối với dân chúng Kinh Thành mà nói, càng không xa lạ gì.
Thế là, đầu đường cuối ngõ Kinh Thành, các quán trà tửu quán lớn đều đang nghị luận chuyện này.
“Sự kiện Thành Dương Châu có tôm càng trúng độc các ngươi đều nghe nói rồi đúng không, lúc đầu bệnh tình đã được Tuệ Thục Nhân khống chế được, kết quả có người âm thầm gây chuyện.”
“Ta cũng nghe biểu đệ từ Dương Châu đến Kinh Thành nói chuyện này, nghe nói Thông phán thành Dương Châu là người dòng tộc Hạ gia, đại khái là vì trút cơn giận thay đại thiếu gia đích xuất của Hạ gia – Hạ Lăng, mượn sự kiện tôm càng trúng độc hại c.h.ế.t người, vu oan Tuệ Thục Nhân.”
“Nghe nóia Hạ đại nhân kia vì tiêu hủy chứng cứ, ngay trước mặt Tri phủ Dương Châu liền g.i.ế.c c.h.ế.t nhân chứng duy nhất, chậc chậc, đây cũng quá khoa trương.”
“Người ta dựa lưng vào cây to Hạ gia này, tự nhiên là phách lối hơn người bình thường rồi, nhìn Hạ đại thiếu gia kia xem, trước kia còn mang dáng vẻ ôn tồn lễ độ, sau khi bị đ.â.m thủng bộ mặt dối trá thì dứt khoát không giả vờ nữa, hành vi rất phách lối bá đạo.”
“Ai, các ngươi đừng nhắc đến những thứ này nữa, cuối cùng Tri phủ Dương Châu phán án thế nào?”
“Còn có thể phán thế nào nữa, vô tội phóng thích thôi, một Tri phủ tứ phẩm đắc tội nổi người Hạ gia sao?”
“…”

Advertisement
';
Advertisement