Kỳ thi hương ba năm một lần 1
Hồ Châu nhanh chóng truyền đến tin tức.
Đêm thứ tư sau khi Lưu Khôi bị bắt, đã có một nhóm thích khách lẻn vào địa lao tri phủ, thiếu chút nữa lấy đi cái mạng nhỏ của Lưu Khôi.
Cũng may tri phủ đã sớm có chuẩn bị, phái đại lượng nhân thủ ẩn núp bốn phía địa lao, đem bốn thích khách kia một lưới bắt hết, sau đó tách ra giam giữ.
Chờ sau khi thiếu khanh Đại Lý Tự từ kinh thành đến Dương Châu, Chúc tri phủ tự mình áp giải những phạm nhân này đến thành Dương Châu, toàn lực phối hợp với thiếu khanh Đại Lý Tự để điều tra vụ án này.
Vụ án này còn chưa điều tra ra được bao nhiêu, Trình Loan Loan bên này phải bận việc khác.
Mùa thu, phần lớn khoai tây đã có thể thu hoạch được. Trấn Đại Hà có hơn hai mươi thôn trồng khoai tây, thứ này sản lượng cực cao, ít thì ba ngàn cân, nhiều thì có thể đạt tới năm ngàn cân, những thôn này bận rộn thu hoạch bông và lúa xong, toàn tâm toàn ý đào khoai tây, trên mặt mỗi người đều là vui sướng khi có mùa vụ bội thu.
Về phần những món ngon chế biến từ khoai tây, ngoại trừ bốn loại mà Trình Loan Loan mang đi đấu giá, đại đa số dân chúng còn nghiên cứu ra đủ loại đồ ăn vặt mỹ vị khác. Những dân chúng này ngoại trừ bán khoai tây, nhà mình cũng sẽ lưu lại một phần để ăn. Dù sao thứ này cũng để được lâu, chỉ cần bảo quản đúng cách, để tới sang năm cũng không có vấn đề gì, lúc thiếu lương thực, còn có thể cứu mạng.
Bởi vì năm nay là năm đầu tiên thu hoạch khoai tây nên giá bán vẫn còn ở mức cao, một cân năm văn tiền, một mẫu đất có thể thu vào tới hai mươi lượng bạc.
Đương nhiên, khoai tây bán ra do Trình Loan Loan bên này phái người một tay điều tiết, thứ nhất là để ngăn chặn cạnh tranh ác tính trên thị trường, thứ hai cũng là để nàng có để đảm bảo khoai tây không bị ế hàng, quan trọng nhất là, nàng cần kiểm tra xem khoai tây có đủ tiêu chuẩn hay không, tuyệt đối không thể để cho sự kiện ngộ độc tôm hùm đất tái diễn.
Có thể nói, lúa tái sinh đã giúp người dân nơi đây không còn đói bụng nữa, bông để người dân không còn phải chịu rét, mà nuôi tôm hùm đất, trồng cà chua, khoai tây các loại… đã làm cho người dân trấn Đại Hà thực sự trở nên giàu có.
Trước đó những thôn xóm này, phần lớn chỉ là nhà tranh, sau đó là nhà đất, căn bản không có người nào có khả năng xây nhà gạch ngói xanh.
Nhưng kể từ sau khi thôn dân giàu lên, dần dần cũng có hai căn nhà gạch ngói xanh được xây dựng, tuy rằng không lớn, nhưng cũng phản ánh cuộc sống của dân chúng quả thật càng ngày càng tốt.
Trong một mảnh bận rộn này, kỳ thi hương ba năm một lần đúng hẹn mà đến.
Mười tám học sinh đạt được danh hiệu tú tài trong kỳ thi viện, do học đường Đại Hà tổ chức, Chu tiên sinh dẫn đoàn, cùng nhau đến Vân tỉnh để tham gia kỳ thi hương.
Tuy rằng Triệu Tứ Đản năm nay đã mười bốn tuổi, vóc người đã vượt qua Trình Loan Loan, nhưng đối với một bà mẹ già mà nói, cho dù hài tử bao nhiêu tuổi thì vẫn đều là đứa con nhỏ nhất của nàng. Đứa nhỏ đi xa ra ngoài, đương nhiên nàng phải làm bạn bên cạnh… Đương nhiên, điểm quan trọng nhất chính là, nàng sợ Tứ Đản xảy ra chuyện ở Vân tỉnh, thi không được không sao cả, sợ nhất là Hạ gia phái người gây ý đồ xấu. Nếu Tứ Đản bị hãm hại, đến lúc đó sợ là khó có thể thoát thân.
Hồi đầu năm, Trình Loan Loan đã bảo Triệu Nhị Cẩu đi Vân tỉnh mua một căn nhà, tứ tiến đại viện, rộng rãi tinh xảo, khắp nơi đều giả sơn lưu thủy, ở chỗ này thanh tịnh mà thoải mái.
Nàng nhường cho các học sinh ở tạm tại các sương phòng ở phía sau để chuẩn bị thi, nàng chỉ cung cấp chỗ ở, còn việc ăn cơm là do các học sinh tự gánh vác, do Chu tiên sinh thống nhất an bài. Lục Ánh Tuyết đương nhiên cũng đi theo, ngoại trừ làm bạn với nhi tử, còn có thể chiếu cố sinh hoạt hàng ngày của các học sinh.
Tiền Huy không ở bên này, hắn có nhà ở mà Tiền lão gia tử chuẩn bị, người nhà có tiền có hạ nhân hầu hạ, còn có mỹ kiều nương làm bạn bên cạnh.
Ban ngày Tiền Huy tới đây ôn bài với Chu tiên sinh, Lãnh Như Sương cũng sẽ đi theo, ban đầu nàng còn có chút ngượng ngùng, đến ngồi một hồi là đi.