Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Ngu Chiêm bị hại rơi xuống nước 1
Yến hội du hồ được tổ chức trên thuyền.
Từ cổng thôn trang đi vào, xuyên qua hành lang gấp khúc của đình đài lâu các, đi ra phía sau là một hồ nước rất lớn.
Một chiếc thuyền lớn tinh xảo đang đỗ trên mặt hồ, bàn ghế và đồ ăn thức uống đã được bày sẵn trên sàn thuyền, không ít người đều đã đến, tụm năm tụm ba nói chuyện với nhau.
Một nữ tử như Trình Loan Loan xuất hiện tại yến hội cử tử khiến người ta vừa thấy đã biết nàng là ai.
Nhóm học trò, văn nhân và tất cả quan viên ở đây đều đồng loạt khom lưng, chắp tay hành lễ: “Gặp qua Tuệ thục nhân.”
Tuần phủ đại nhân còn chưa tới, như vậy người có thân phận cao nhất ở đây chính là Trình Loan Loan, mọi người lập tức bắt đầu trò chuyện xoanh quanh nàng.
“Trăm nghe không bằng một thấy, Tuệ Thục nhân còn trẻ hơn nhiều so với lời đồn.”
“Bản thân Tuệ thục nhân rất có năng lực, giáo dục hài tử cũng rất lợi hại, Giải nguyên của ba năm trước đây chính là chất tử của Tuệ Thục nhân, Giải nguyên ba năm sau lại là nhi tử của Tuệ Thục nhân, hai Giải nguyên đều xuất thân từ một nhà, thật khiến người ta hâm mộ không thôi.”
“Tuệ Thục nhân có thể chia sẻ chút ít kinh nghiệm giáo dục hài tử với những bậc phụ mẫu như chúng ta không?”
Trình Loan Loan cười nói: “Điều quan trọng nhất vẫn là tự hài tử sẵn sàng học hỏi, cũng phải có thiên phú ở lĩnh vực này, hơn nữa còn dựa vào sự dạy dỗ của lão sư….”
Nàng bị một đám quan viên vây quanh nịnh hót, Triệu Tứ Đản và Ngu Chiêm bên kia cũng bị nhóm học trò vây quanh như vậy.
“Cảnh Tư tiểu đệ, đệ năm nay mới mười bốn tuổi mà đã trở thành Giải nguyên, chắc hẳn là Giải nguyên ít tuổi nhất của triều Đại Vũ ta từ khi lập quốc đến nay.”
“Nghe người ở Học quan phủ nói, mạch suy nghĩ trong việc giải quyết vấn đề của Giải nguyên không giống người thường, nhất là đề sách luận dân sinh, làm cho quan thẩm duyệt như được khai sáng.”
“Còn có mấy đề số học nữa, ta dứt khoát từ bỏ nhưng nghe nói Giải nguyên đều giải đáp được hết.”
“Mới mười bốn tuổi sao có thể lợi hại như vậy, giữa người với người thật sự không thể so sánh được.”
“Các vị quá đề cao ta rồi.” Trên mặt Triệu Tứ Đản đều là vẻ khiêm tốn: “Chẳng qua do ta may mắn hơn một chút mà thôi.”
Nếu hắn đổi vị trí cho Ngu Chiêm thì không biết liệu có còn được đề tên trên bảng kết quả không.
Án thủ năm trước, Giải nguyên năm nay thật ra đều nên là Ngu Chiêm, do số mệnh hắn tốt nên mới may mắn chiếm được những lời tán dương cao như vậy.
Ánh mắt của nhóm cử nhân rơi trên người Ngu Chiêm ở bên cạnh Triệu Tứ Đản, vẫn là vẻ kinh ngạc tán thán như vậy: “Người đứng ở vị trí thứ hai cũng mới mười bốn tuổi… mấy người chúng ta thật sự là lớn lên vô ích rồi.”
“Ngu huynh họ Ngu, dòng họ này tương đối hiếm thấy nhưng ta từng biết được có một người họ Ngu, chính là Ngu Thanh Thịnh của rất nhiều năm trước, các huynh có biết không?”
“Ai chẳng biết Ngu Thanh Thịnh, năm xưa mới mười lăm tuổi đã trở thành Cống sĩ. Đáng tiếc, thành tựu hắn đạt được là do gian lận, quả thật là làm mất hết mặt mũi của học trò chúng ta.”
Sắc mặt của Ngu Chiêm đột nhiên trầm xuống, mở miệng định phản bác.
Triệu Tứ Đản vội vàng kéo hắn lại, những nhận thức đó đã sớm khắc sâu vào xương tủy của những văn nhân này, cho dù bọn họ nói gì thì những người này cũng sẽ không tin tưởng.
Hơn nữa, điều quan trọng nhất chính là Ngu Chiêm là nhi tử của Ngu Thanh Thịnh.
Những người ở Học quan phủ biết được mối quan hệ này cho nên mới sắp xếp Ngu Chiêm thi ở phòng vệ sinh.
Nếu như bị nhóm cử tử mới tấn này biết được thì không biết sẽ ngáng chân Ngu Chiêm như thế nào.
Triệu Tứ Đản kéo Ngu Chiêm ra đằng sau, hắng giọng rồi mở miệng nói: “Không phải các huynh hỏi ta và Ngu Chiêm vì sao còn nhỏ tuổi mà đã có thể chiếm được vị trí đầu bảng sao?”
Nhóm cử tử đang thảo luận về Ngu Thanh Thịnh lập tức trở lại yên tĩnh, vẻ mặt chờ mong nghe hắn nói.
“Ta và Ngu huynh đều là nhân sĩ trấn Đại Hà huyện Bình An, Hồ Châu, trấn Đại Hà có một học đường mới mở, tên là học đường Đại Hà.” Triệu Tứ Đản nhẹ giọng mở miệng: “Sơn trưởng của học đường là một học giả có tri thức uyên bác, ngài ấy sẽ căn cứ vào đặc tính của mỗi một học trò để lập ra từng kế hoạch học tập khác nhau, còn có thể biên soạn các tư liệu học tập…. Dưới sự dạy dỗ của sơn trưởng, trong hai năm qua kiến thức của ta và Ngu huynh dần dần tiến bộ rõ rệt, một lần thi đỗ tú tài, lại một lần nữa trở thành cử tử….”

Advertisement
';
Advertisement