Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

“Để Tuệ Thục Nhân chê cười rồi.”
Mặt mũi Thẩm Đông Minh tràn đầy xấu hổ, rót cho Trình Loan Loan một chén trà.
“Cái này có cái gì mà bị chê cười hay không bị chê cười.” Trình Loan Loan uống một ngụm trà rồi nói, “Thân là nương, ta tất nhiên là lo lắng cho nhi tử đủ thứ, ví dụ, hiện tại mỗi ngày ta quan tâm hôn sự của Tam Ngưu, suy nghĩ xem nương tử của hắn là người thế nào. . . Tóm lại, ta cảm thấy rất bình thường, Thẩm đại nhân không cần cảm thấy ngại ngùng.”
Trong lòng Thẩm Đông Minh thoải mái hơn, sau đó nói đến chuyện của Hộ bộ.
Ba, bốn năm qua, bởi vì mở rộng lúa tái sinh và bông vải, cuộc sống của dân chúng Đại Vũ triều tốt hơn không ít, lại thêm các loại máy móc nông nghiệp như guồng nước được đưa vào sử dụng, sau khi tăng thuế nông nghiệp trên diện rộng, quốc khố tràn đầy, triều đình liền định tạo phúc cho dân, quyết định năm sau chính thức xây dựng công trình thuỷ lợi, Thẩm Đông Minh bởi vì những chuyện trải qua trong quá trình nhậm chức tại huyện Bình An bị sai khiến tham gia chuyện trọng đại này.
Nhưng hiểu biết của hắn đối với phương diện này kỳ thật không coi là nhiều, bởi vậy rất chân thành thỉnh giáo Trình Loan Loan.
Chính Trình Loan Loan cũng chỉ là kẻ gà mờ, cần đọc sách mới có thể hiểu rõ chuyện mấu chốt trong đó, nàng nhớ kỹ vấn đề của Thẩm Đông Minh, cười nói: “Ta chưa cẩn thận suy nghĩ qua những chuyện này, trở về sẽ suy nghĩ thật kỹ rồi lại cho Thẩm đại nhân câu trả lời chắc chắn.”
Sau khi nói xong chính sự, nói đến Thẩm Chính.
Tiểu tử này từ khi trở thành học quan Quản Học phủ Kinh Thành, ngày càng thành thục, ban ngày làm việc, ban đêm học tập, cả người tiến bộ không ít.
Thẩm Đông Minh khảo sát qua học vấn của hắn, nếu là ở lúc trước, hắn dám chắc chắn nhi tử này tuyệt đối thi không đậu cống sĩ, nhưng bây giờ ấy à, hắn không chắc.
Không chắc liền có ý nghĩa là có hi vọng.
“Mặc kệ có hi vọng hay không, hôn sự của Chính nhi cùng tiểu thư Lâm gia đã định ra rồi.” Mặt mũi Thẩm Đông Minh tràn đầy an tâm, “Vốn dĩ năm ngoái Lâm gia đã phải hồi kinh, nhưng bởi vì chuyện kênh đào Tiêu Tần liền hoãn lại một năm, tính toán thời gian, tháng hai sang năm hẳn là sẽ tới rồi, tuổi tác hai hài tử ấy cũng không nhỏ, Lâm phu nhân có ý tứ là, nếu giữ hai hài tử đã có tình với nhau vậy liền mặc kệ những chuyện râu ria kia, chờ qua mùa xuân sẽ trực tiếp tổ chức hôn sự.”
Trình Loan Loan nở nụ cười: “Vậy ta nhất định phải uống chén rượu mừng này xong mới về trấn Đại Hà.”
Nàng cùng Lục Ánh Tuyết ở Thẩm gia ăn xong bữa tối mới trở về.
Mùa đông, chạng vạng xong liền rất nhanh tối, lúc cơm nước xong xuôi thì còn có ánh nắng, mới vừa đi ra bên ngoài, sắc trời liền tối thui.
Xe ngựa chầm chậm chạy ở trên đường phố Kinh Thành, bởi vì trời tối lại lạnh, người trên đường phố cũng không nhiều, nhưng mà cửa hàng bên đường đều đèn đuốc sáng trưng, vẫn rất náo nhiệt.
“Loan Loan tỷ, mau nhìn, Duyệt Lãm Các kìa.” Lục Ánh Tuyết vén rèm xe lên, chỉ vào bên đường nói, “Đây chính là Duyệt Lãm Các thứ hai của Chiêu Nhi mở đúng không, có thể mở ở trên đường thành tây, xem ra trong hai năm qua Duyệt Lãm Các kiếm lời không ít tiền.”
Trình Loan Loan nhìn sang, tòa Duyệt Lãm Các này chiếm diện tích rất lớn, mà còn có ba tầng, không có bạc đúng là không thuê nổi.
Trong hai năm qua, khoản thu của Duyệt Lãm Các đúng là rất khả quan, một là số lượng lớn sáng tác tạp ký kịch bản, hai là đề thi khoa cử bao năm qua do Ngu phu tử biên soạn, chỉ với hai thứ này, Duyệt Lãm Các đã kiếm lời chậu đầy bát đầy.
Ba người dẫn đầu bọn họ chỉ lấy chút ít lợi nhuận, đem phần lớn lợi nhuận đầu tư vào việc xây dựng Duyệt Lãm Các.
Lúc này, một nhóm thư sinh từ bên trong Duyệt Lãm Các đi ra, vừa đi vừa nói lấy nói.
“« Tuyển tập đề thi hội mười năm lăm » đã bán hết, ta đã là lần thứ năm đến đây vẫn không mua được.”
“Duyệt Lãm Các không thể để tiệm sách in nhiều một ít sao, thật sự là khổ cho đám học sinh chúng ta.”
“Ba tiệm sách lớn của Kinh Thành in ấn suốt đêm vẫn cung không đủ cầu, không có cách nào, lúc này cử nhân cả nước đều đến kinh thành, nhiều người như vậy, căn bản không đủ chia.”
“Mua được sách chỉ là bước đầu tiên, còn phải tìm cách có được vé hội trường mới được.”
“Vé hội trường là cái gì?”
“Duyệt Lãm Các mỗi tháng sẽ mời một tiên sinh giảng giải tuyển tập đề khoa cử, nghe nói người nghe giảng đều có được ích lợi không nhỏ. . .”
“Tháng này người giảng bài là Bạch tiên sinh, nội dung giáo án vẫn là Đông Lưu cư sĩ viết. . .”

Advertisement
';
Advertisement