La nương tử tìm tới cửa 1
“Nếu như nhi tử của Tuệ phu nhân có thể trở thành Trạng Nguyên thì địa vị của Tuệ phu nhân trong triều ta mới xem như thật sự ổn định.” Ánh mắt Hoàng đế rơi vào trên người nàng, “Từ xưa hàn môn khó sinh ra quý tử, trẫm ngược lại rất hy vọng Tuệ phu nhân có thể hiển quý, có thể trở thành một thế lực mới ở kinh thành.”
Lời này, Trình Loan Loan nghe hiểu.
Hoàng thượng hy vọng chi này của nàng có thể đứng vững ở kinh thành, phá vỡ thế cục vốn là thế gia đại tộc của các thế lực lớn đang lôi kéo chống đối lẫn nhau.
Mà nàng là do Hoàng đế nâng đỡ một bước đi tới hôm nay, tất nhiên là toàn tâm toàn lực trung thành với Hoàng đế.
Quan trọng nhất là, gia thế nàng đều là rễ cỏ mà nên, không có bất kỳ gia tộc nào có thể dựa vào, chỉ có thể dựa vào Hoàng thượng, đây chính là lòng trung thành lớn nhất.
“Thần phụ khấu tạ thánh ân của Hoàng thượng.” Trình Loan Loan cụp mắt nói chuyện, “Nếu nhi tử của thần phụ có mệnh cách Trạng Nguyên, vậy hắn nên dốc sức cho Hoàng thượng, nhưng nếu không có tài Trạng Nguyên, lại ngồi ở vị trí Trạng Nguyên, đó gọi là đức không xứng với vị, sớm muộn rồi cũng sẽ có tai ương. Vô luận gia tộc thần phụ có thể trở thành hiển quý hay không, thần phụ và các nhi tử đều sẽ trung thành với triều đình, trung thành với giang sơn, trung thành với Hoàng thượng, cúc cung tận tụy[1] đến c.h.ế.t mới thôi!”
[1]Cúc cung tận tụy: khom lưng kính trọng cẩn thận chịu lao khổ.
“Được, rất tốt!” Hoàng đế long nhan cực kỳ vui mừng, “Tuệ phu nhân vô cùng quả cảm, thật sự làm trẫm bội phục, người đâu, thưởng!”
Lúc từ hoàng cung đi ra, Trình Loan Loan có thêm một đống vật trang trí ngọc khí tinh xảo, đều là đồ tốt trong kho riêng của Hoàng đế, không chút tiếc rẻ ban thưởng cho nàng.
Nàng lại một lần nữa cảm thán, lần này Hoàng đế thật sự rất hào phóng.
Sau khi về đến nhà, hỏi Tiểu Hải mới biết được Tứ Đản còn đang khổ học trong thư phòng.
Từ sau khi có kết quả thi Hội, tiểu tử này đọc sách đến sắp hóa điên, chuyện xảy ra bên ngoài, hỏi cũng không biết.
Nếu đề thi Đình thật sự có liên quan đến chính trị đương thời, đóng cửa không ra ngoài như vậy cũng không làm được.
Trình Loan Loan đi ra hậu viện, gọi hai người Triệu Tứ Đản và Ngu Chiêm ra: “Nghe nói thi Đình chủ yếu thi thời vụ sách, cái gì là thời vụ sách, hai người các con hẳn là rõ ràng hơn ta, hai ngày nay đi ra ngoài một chút, đi nghe, đi nhìn, đi xem, có thể đều sẽ rất có ích.”
Triệu Tứ Đản gật đầu: “Con nghe lời nương.”
Ngu Chiêm cũng đặt sách xuống: “Nếu muốn biết gần đây kinh thành xảy ra chuyện gì, đến quán trà ngồi một buổi chiều là sẽ biết, chúng ta đi thôi.”
Trình Loan Loan sắp xếp Trình Ất theo bọn họ ra ngoài, lúc này mới yên tâm.
Triệu lão đầu tử hút thuốc nói: “Tức phụ lão đại, con nói Tứ Đản có thể thi đậu không?”
“Đã đi đến Cống Sĩ rồi, trở thành Tiến Sĩ đương nhiên là chuyện ván đã đóng thuyền.” Triệu Nhị Cẩu mở miệng, “Phải xem có thể thi được thứ hạng gì.”
“Không cần biết hạng mấy, đều là làm vẻ vang cho nhà lão Triệu chúng ta.” Triệu lão thái thái mặt mày hớn hở, “Chờ Tứ Đản thi đậu, nhất định phải mở tiệc lớn, đến kinh thành bày một lần, chúng ta trở về trấn Đại Hà bày lại một lần nữa, chuyện làm rạng rỡ tổ tông này, nhất định phải để tất cả mọi người đều biết, hễ có một con chim ở trấn Đại Hà không biết Tứ Đản thi đậu thì đó đều là thất trách của ta!”
Trình Loan Loan dở khóc dở cười: “Được, đều nghe theo hai người.”
Người một nhà đang nói chuyện phiếm, Tề bà tử đột nhiên vội vàng đi tới, báo cáo: “Phu nhân, bên ngoài có một vị La nương tử cầu kiến.”
Trình Loan Loan nhất thời không kịp phản ứng La nương tử là ai.
Tề bà tử giải thích, “La nương tử, đích nữ La gia, cũng là tục huyền[1] của Hạ gia đại thiếu gia lúc trước, sau khi Hạ gia gặp chuyện không may, Hạ sư phụ thay huynh trưởng viết hưu thư, La nương tử liền mang theo nhi tử duy nhất của Hạ đại thiếu gia về nhà mẹ đẻ.”
[1] Tục huyền: vợ kế
Trình Loan Loan gật đầu: “Bảo nàng ấy ở ngoài chờ.”