Lê phu nhân tới cửa cầu thân 1
Trước ngày thi Đình một ngày, Trình Loan Loan và Lục Ánh Tuyết đang sửa sang lại quần áo cho hai nhi tử.
Bởi vì muốn tiến cung diện thánh, mặc y phục gì rất quan trọng, không thể quá thất lễ, cũng không thể quá keo kiệt.
“Bộ y phục trong màu đỏ này là ta cố ý tìm lão thợ may ở kinh thành đặt may y phục Trạng Nguyên, làm hai bộ.” Lục Ánh Tuyết dương dương đắc ý nói: “Nghe nói mấy Trạng Nguyên năm trước đều mặc y phục hắn làm thì mới được thánh thượng khâm điểm, năm nay người tìm lão thợ may làm y phục nhiều lắm, may mắn ta thông minh tìm tới trước, nếu không khẳng định không có chỗ.”
Trình Loan Loan cầm y phục Trạng Nguyên lên, tay nghề quá hoàn hảo, chất liệu cũng rất mềm mại, mặc lên người quả thật rất thích hợp.
“Bốn mươi tám lượng bạc một bộ.” Lục Ánh Tuyết tặc lưỡi nói, “Nhiều tiền như vậy cũng có thể mua hai mươi mấy mẫu ruộng tốt ở trấn Đại Hà rồi.”
Trình Loan Loan cũng không nhịn được tặc lưỡi, tuy rằng chất liệu chế tác không tệ, nhưng bốn mươi tám lượng bạc đúng là quá đắt.
Nhưng cho dù là đắt tiền như vậy, cũng nhiều gia trưởng nguyện ý bỏ tiền làm cho cho hài tử.
Lúc hai người đang nói chuyện, Tề bà tử đi tới nói: “Bên ngoài có một vị Lê phu nhân mang theo Lê thiếu gia tới cầu kiến, nói là muốn gặp mặt nói lời cảm tạ với phu nhân.”
Trình Loan Loan suy nghĩ một lúc mới nhớ ra Lê phu nhân là ai.
Là nam hài lần trước mất tích cùng Đông Hoa, hình như là Tam thiếu gia Lê gia, sau khi Lê tam thiếu gia được cứu, một mực ở trong nhà bồi dưỡng thân thể, lúc này tới cửa có thể là đã khỏe rồi.
Nàng buông đồ trong tay xuống, cất bước đi về phía sảnh phụ.
Lê phu nhân khoảng chừng hơn bốn mươi tuổi, Lê Tam thiếu gia nhìn qua hơn mười bốn tuổi, vẫn là dáng vẻ của nam hài.
“Bái kiến Tuệ phu nhân.” Hai người Lê gia đồng thời hành lễ, Lê phu nhân thành khẩn nói, “Bởi vì thân thể khuyển tử vẫn không khỏe cho nên mới đợi đến hôm nay tới cửa nói lời cảm tạ, nếu không có Tuệ phu nhân mời Nguyễn tướng quân lục soát toàn bộ kinh thành, con ta có thể đã sớm chết… Tuệ phu nhân là đại ân đại đức của Lê gia ta, nhà ta luôn khắc ghi trong lòng, Lê gia ta mặc dù là quan nhỏ gia thế nhỏ, nhưng chỉ cần Tuệ phu nhân nói một câu, chúng ta nguyện xông pha khói lửa, nhất định không từ chối.”
“Lê phu nhân nói quá lời rồi.” Trình Loan Loan vội nói, “Ta đây cũng không phải đặc biệt vì cứu Lê tam thiếu gia, không thể nhận ơn lớn như vậy.”
Lê phu nhân đem tạ lễ trình lên, có trang sức tinh xảo, có nhân sâm linh chi trân quý, cũng có đồ cổ danh họa… Như là đem tất cả những thứ Lê gia có thể lấy ra được đều lấy ra.
Trình Loan Loan biết, nếu nàng không nhận, Lê phu nhân khẳng định không có cách nào an tâm, nàng đành để Tề bà tử nhận, ký sổ nhập kho.
Chờ ngày sau, khi Lê tam thiếu gia thành hôn, nàng lại đưa chút quà mừng tương đương như vậy.
“Kỳ thật, hôm nay tới còn có một việc.” Lê phu nhân có chút ngượng ngùng mở miệng, “Nữ tử cùng khuyển tử bị nhốt trong phủ Hình Bộ lang trung kia là tôn nữ của Tuệ phu nhân, bởi vì nữ tử này có quan hệ họ hàng với Tuệ phu nhân nên lời ta nói kế tiếp có thể có hiềm nghi bám vào Tuệ phu nhân, nhưng xin Tuệ phu nhân hiểu rõ, Lê gia ta tuyệt đối không có ý này.”
Trình Loan Loan đặt chén trà xuống: “Lê phu nhân có chuyện gì không ngại cứ nói thẳng.”
“Để con nói.” Lê Hạo Dương ho khan, có chút không được tự nhiên nói, “Ta cùng Triệu tiểu thư ở lầu các chung sống một đêm, ngoài ra còn có rất nhiều tiếp xúc vượt quá lễ nghi, khuê danh của nàng bị tổn hại, ta nguyện ý chịu trách nhiệm, bởi vậy, hôm nay cùng mẫu thân tới cửa cũng có ý cầu thân.”
Trình Loan Loan kinh hãi.
Không nghĩ tới Đông Hoa mất tích, khi trở về còn có một mối nhân duyên.
Chỉ là, cha nương Đông Hoa khỏe mạnh, gia nãi cũng đều ở đây, hôn sự của nha đầu này không tới phiên đại bá nương như nàng làm chủ.
Nàng đứng lên nói: “Chuyện này ta không làm chủ được, Lê phu nhân ngồi chờ một lát.”
Nàng đi ra ngoài, bảo Tề bà tử nhanh chóng tới hậu viện dẫn Triệu lão thái thái và Tôn thị tới.