Mặt trời dần lên cao.
Sau khi thời gian bữa sáng kết thúc liền tới giờ lên lớp.
Sáu người Bàng Kiệt Lý Kiện mất tăm mất dạng cả ngày hôm qua xuất hiện ở cửa lớp.
Trên bảng điểm, sáu người này nghiễm nhiên xếp hạng một từ dưới lên.
“Hạng một đếm ngược thật sự không đẹp.” Lý Kiện lắc đầu: “Chúng ta không nên đi học, nếu không chắc chắn Tuệ phu nhân sẽ lấy chúng ta ra khai đao.”
Một tiểu đệ bên cạnh phụ họa nói: “Đúng vậy đúng vậy, ra ngoài chơi vui sướng biết bao…”
Bàng Kiệt lạnh lùng quét mắt sang: “Lời không nên nói thì đừng nói, nếu không ta không kéo ngươi chơi cùng nữa.”
Tiểu đệ lập tức bịt miệng, kịch liệt lắc đầu.
Bàng Kiệt hất tay áo, sải bước đi về phía phòng học.
Bởi vì là tiết của Tuệ phu nhân nên hắn mới tới, chủ yếu là sợ phụ nhân này đi tìm Tần vương cáo trạng.
Hắn không phải là sợ Tuệ phu nhân mà là sợ Tần vương.
Sau khi tiếng chuông vào lớp vang lên, Trình Loan Loan từ cửa lớp đi vào.
Trên mặt nàng mang theo nụ cười, đi lên bục giảng, ánh mắt đảo một vòng trong phòng học.
Nhìn thấy sáu cái gai ngồi ngay ngắn trên ghế, nụ cười trên mặt nàng càng đậm, xem ra sáu người này vẫn có chút kiêng dè.
“Chào buổi sáng mọi người.” Nàng ôn hòa lên tiếng: “Trước khi nộp bài tập đã phân hôm kia, ta tuyên bố một chuyện.”
Lòng hiếu kỳ của mọi người bên dưới đều bị thu hút, hơn năm mươi cặp mắt nhìn nàng.
“Hôm qua ta đã gặp Hoài Nam Hầu phu nhân ở cổng cung.”
Nàng vừa nói ra, Lý Kiện kinh hãi suýt chút nhảy từ trên ghế lên.
Thế mà Tuệ phu nhân lại gặp phải nương của hắn…chắc sẽ không nói với nương hắn việc xấu của hắn đâu nhỉ?
Nương của hắn sẽ không đánh hắn, nhưng sẽ cáo trạng với cha, một khi cha tức giận sẽ lấy roi quất hắn, hắn tiêu rồi, tiêu rồi…
“Dĩ nhiên Hoài Nam Hầu phu nhân đã nhắc tới nhi tử của mình, cho nên ta mới biết hóa ra học tử Lý Kiện trong đại học đường từng nhảy xuống nước cứu người lúc mười tuổi, nếu không nhờ việc làm này của Lý Kiện, tứ thiếu gia Chu gia đã sớm mất mạng rồi.” Trình Loan Loan dịu giọng nói: “Học đường dạy đọc sách làm người, không chỉ truyền thụ tri thức, cũng dạy các học sinh đạo lý làm người. Hành vi của Lý Kiện là đại nhân đại ái, đáng được mỗi người ngồi đây học tập. Sau khi ta và các phu tử khác ở học đường thương nghị, quyết định cộng cho Lý Kiện hai mươi điểm.”
Nàng lấy một quyển sổ nhỏ từ trên bàn lên, khóe môi cong lên: “Tới bây giờ, tổng điểm của Lý Kiện đứng thứ nhất, lão sư hi vọng ngươi tiếp tục cố gắng.”
Lý Kiện trực tiếp ngẩn người.
Hắn còn tưởng mình tiêu đời rồi, kết quả không phải là kinh hãi mà là kinh hỉ.
Hắn, hắn thành hạng nhất rồi?
Hình như Tần vương từng nói, nếu đạt nhất bảng, có thể trực tiếp vào triều làm quan.
Trời ơi, có phải hắn có thể làm rạng rỡ Lý gia không…
“Không có tiền đồ.” Bàng Kiệt lạnh lùng nhìn hắn: “Tuệ phu nhân cố ý tâng ngươi, sau khi tâng ngươi cao lên, lại cho ngươi ngã chết.”
“Bàng huynh, huynh là ghen tỵ với ta.” Lý Kiện vốn không kiềm chế được niềm vui sướng trong lòng: “Cho dù là cố ý tâng ta, vậy ta cũng phải có vốn mới được tâng lên chứ. Nhìn xem, lúc nhỏ ta tích đức hành thiện, bây giờ cuối cùng cũng nhận được hồi báo. Ha ha ha, ta là hạng nhất, ta có thể trực tiếp vào triều làm quan rồi, ha ha ha ha….”
Bàng Kiệt: “…”
Người này là đồ ngu sao, không nhìn ra Tuệ phu nhân cố ý giở âm mưu quỷ kế sao?
Hơn nữa ai nói hạng nhất có thể vào triều làm quan, rõ ràng Tần vương nói là liên tục nhất bảng tháng cả mười tháng mới có thể được đề cử.
“Được rồi, tiếp theo là nộp bài tập về nhà.”
Trình Loan Loan dứt lời, các học sinh bên dưới lần lượt lên bục nộp bài tập.
Đương nhiên sáu người kia không nộp.
Nụ cười trên mặt nàng nhạt đi: “Lần trước ta từng nói, lần đầu tiên không nộp bài không sao, nể tình lần đầu phạm lỗi không trừ điểm, đây là lần thứ hai không hoàn thành bài tập, sáu người các ngươi mỗi người trừ một điểm.”
Mặt của Lý Kiện lập tức suy sụp, hắn chỉ làm hạng nhất chưa tới một khắc, thế này cũng quá ngắn ngủi rồi…