Đại học đường Tiêu Tần ngày càng ổn định, ngày càng đi vào quỹ đạo, lúc này đã là giữa tháng sáu.
Dựa theo quy định, giữa tháng sáu nên tiến hành thi tháng đợt đầu tiên, sau đó tiến hành xếp hạng bảng tháng đầu tiên, nhưng bởi vì chuyện của Tịch Cơ Quốc, đã làm lỡ tiến độ học, thế là kéo thời gian tới hai mươi tháng sáu.
Vào ngày không đi dạy, Trình Loan Loan ở trong nhà ngồi trước bàn ra đề thi.
Một nhà doanh nghiệp như nàng, bây giờ biến thành lão sư ngoại ngữ, nàng cũng không biết sao lại đi tới bước này.
Nàng nghiêm túc tham khảo đề thi sơ cấp của kiếp trước, kết hợp hình thế hiện giờ của nước Đại Vũ, tự viết văn, tự ra đề, sau đó kiểm tra khảo hạch…”
Sau khi ra đề thi xong, nàng vươn vai, vào viện hoạt động gân cốt.
Tề bà tử tỏ vẻ ám muội mỉm cười đi tới, thấp giọng nói: “Hạ sư phụ lại tới rồi.”
Trình Loan Loan lập tức dừng động tác: “Là tìm Trình Phóng?”
Tề bà tử gật đầu: “Tên ngốc Trình Ất cũng nhìn ra được manh mối rồi, cũng không biết Hạ sư phụ và Phóng nha đầu định khi nào mới nói chuyện này với phu nhân.”
Nói Tào Tháo là Tào Tháo tới, Hạ Tiêu và Trình Phóng cùng xuất hiện ở cửa viện Trình Loan Loan.
Nàng lập tức thu vẻ hóng hớt trên mặt, lộ ra nụ cười ôn hòa: “Sao đệ lại rảnh rỗi tới đây, chuyện đang làm thế nào rồi?”
Khoảng thời gian này Hạ Tiêu luôn bận điều tra phe cánh Tịch Cơ Quốc, thi thoảng sẽ tới một chuyến, nhưng mỗi lần tới đều tránh thời gian nàng có nhà, dùng đầu ngón chân nghỉ cũng biết là vì Trình Phóng mà tới, sự tiến triển của hai người này chậm hơn trong tưởng tượng của nàng nhiều.
“Khụ, làm gần xong rồi.”
Hạ Tiêu dịch bước đi vào, sau khi đi mấy bước, phát hiện Trình Phóng rớt lại phía sau, thế là đứng tại chỗ đợi nàng ấy.
Chỉ là Trình Phóng không dám đi tới bên cạnh hắn và đi sóng vai với hắn, luôn giữ khoảng cách hai ba bước với hắn.
Ai ngờ Hạ Tiêu đột nhiên kéo cánh tay của nàng, kéo nàng đột nhiên quỳ xuống.
Trình Loan Loan giật mình: “Hai người làm gì vậy?”
“Biểu tỷ, ta có một thỉnh cầu quá đáng.” Hạ Tiêu cúi đầu nói: “Trình Phóng là nha hoàn đắc lực bên cạnh tỷ, ta muốn chuộc thân cho nàng ấy.”
Trình Loan Loan hiểu nhưng vờ hồ đồ, ngồi xuống hỏi: “Trong viện của ta nhiều nha hoàn như vậy, vì sao đệ lại chỉ chuộc thân cho Trình Phóng, không có một lý do hợp lý, ta chắc chắn sẽ không để Trình Phóng đi.”
“Phu nhân, ta không đi.” Trình Phóng tựa hồ lập tức quyết định, dập đầu nói: “Ta ở bên cạnh phu nhân cả đời…”
Trình Loan Loan vội ngăn nàng dập đầu.
Thực ra nàng cũng có thể đoán được sự rối rắm trong lòng Trình Phóng.
Trước đây bị người nhà đuổi ra khỏi Từ gia, là nàng mua Trình Phóng về, Trình Phóng nhiều lần bày tỏ muốn ở bên cạnh nàng làm nha hoàn cả đời, báo đáp ơn cứu mạng của nàng.
Mà lúc này, Hạ Tiêu lại muốn chuộc thân cho nàng ấy.
Nếu gả cho Hạ Tiêu thì nàng ấy sẽ không thể ở bên cạnh Trình Loan Loan nữa, điều này đối với Trình Phóng mà nói có thể coi là một loại phản bội.
Đây có lẽ cũng là nguyên nhân hai người tiến triển chậm như vậy.
Rất rõ ràng, hôm nay tới nói thật là ý của Hạ Tiêu, Trình Phóng hoàn toàn là bị ép quỳ ở đây.
Trình Loan Loan quay đầu nháy mắt với Tề bà tử, Tề bà tử vào phòng lấy giấy bán thân của Trình Phóng ra, cười nói: “Những nha đầu đã hầu hạ mấy năm trong viện chúng ta kỳ thực đã sớm hủy bỏ nô tịch ở cung phủ rồi, chỉ cần các ngươi tìm được ý trung nhân, phu nhân sẽ trả giấy bán thân, cũng sẽ sắp xếp một phần hồi môn danh giá. Phóng nha đầu ở bên cạnh phu nhân tròn năm năm, là người ở bên cạnh phu nhân lâu nhất, hồi môn của ngươi tới lúc đó chắc chắn rất hậu hĩnh.”
Trình Phóng tỏ vẻ khó tin, mắt ngấn lệ: “Phu nhân, ta, ta…”
Nàng thật sự định ở bên cạnh phu nhân cả đời, nhưng cứ vài ngày Hạ sư phụ lại tới tìm nàng, tim nàng giống như đá xanh, không biết đã tan ra khi nào…Nàng mất ngủ hàng đêm, nàng không dám nói với phu nhân, không dám tới nói thật, nàng sợ phu nhân giận…lại không ngờ phu nhân đã sớm chuẩn bị xong tất cả cho nàng rồi.
Nàng cúi đầu, lặng lẽ khóc.
Trình Loan Loan khẽ thở dài.
Tuy Trình Phóng đã theo nàng rất lâu, nhưng luôn làm việc ở Đại Hà Yến, thời gian hai người gặp mặt không nhiều, hơn nữa tính tình Trình Phóng rất hướng nội, chưa từng dễ dàng biểu lộ cảm xúc trong lòng, quan hệ giữa hai người luôn không mặn không nhạt.
Nàng bảo Trình Phóng đứng lên, đến hậu viện rửa mặt, lúc này mới nghiêm mặt nhìn Hạ Tiêu.