“Chính là pháo hoa.” Triệu Tứ Đản trừng to mắt: “Ta nhớ lúc nhị ca thành thân, tam ca phụ trách đốt pháo, một bánh pháo b.ắ.n vào y phục tam ca, y phục bị nổ nát, tăng lượng bánh pháo lên, chắc chắn có thể nổ c.h.ế.t người. Nương đã sớm nghĩ tới chuyện này, vì sao chúng ta lại ngu xuẩn như vậy!”
Thẩm Chính lập tức nói: “Ta có một đồng học trong nhà chuyên bán pháo, ta đi hỏi thử có thể mua một lượng lớn không.”
Trình Chiêu suy nghĩ một lúc nói: “Trước khi chưa nghiên cứu ra, không thể rêu rao, chuyện này có tính nguy hiểm nhất định, cũng không thể làm trong thành, mấy hôm nay ở nhà ta trước.”
Nhà hắn ở hẻm Đức An ở ngoại ô, bên đó khá thanh vắng, hơn nữa ra khỏi hẻm có một ngọn núi, tới lúc đó có thể vào núi thử nghiệm thành phẩm.
Một đoàn người vừa tới cổng Trình gia, Trình đại tẩu nghe thấy động tĩnh ra đón: “Chiêu nhi, ta nghe nói nhị cô của con xảy ra chuyện, người trên phố đều đang nghị luận, rốt cuộc là chuyện gì…Ể, Tam Ngưu Tứ Đản cũng tới, hai cháu chưa từng vào Trình gia ta, hôm nay mặt trời mọc ở đằng tây rồi.”
“Bớt nói lời châm chọc.” Trình lão thái thái trừng nàng ta một cái, xoay đầu nói: “Tam Ngưu Tứ Đản, nương của các ngươi thật sự bị Tây Nhung bắt đi rồi sao?”
Triệu Tứ Đản gật đầu: “Triều đình đang nghĩ cách cứu người.”
“Ta đã nói nhị cô của Chiêu nhị quá nổi bật, cứ thích chơi trội, bây giờ xảy ra chuyện rồi chứ?” Trình đại tẩu bĩu môi: “Nếu nhị cô của hắn đầu hàng Tây Nhung quốc, vậy không phải là phản đồ của nước Đại Vũ chúng ta sao, liệu có liên lụy Chiêu thi thăng quan không.”
“Nương!” Sắc mặt ôn nhuận của Trình Chiêu lập tức lạnh đi: “Nếu nương đã lo lắng liên lụy mình, vậy bây giờ nhi tử sắp xếp xe ngựa đưa nương về thôn Trình gia, như vậy, bất luận nhị cô xảy ra chuyện gì cũng sẽ không liên lụy tới nương.”
Trình đại tẩu lập tức hoảng lên.
Nàng ta không cảm thấy nhi tử của mình đang đùa.
Bởi vì lúc đầu Trình lão đại gây chuyện, Chiêu nhị đã trực tiếp đưa người đi, mấy năm nay Trình lão đại nhiều lần viết thư thừa nhận sai lầm muốn tới kinh thành, đều bị Chiêu nhi cự tuyệt.
Ở thôn Trình gia phong quang cách mấy, cuộc sống chắc chắn cũng không tốt bằng ở kinh thành, nàng ta sẽ không muốn quay về ngày ngày mắt to trừng mắt nhỏ với Trình lão đại.
“Ta chỉ thuận miệng nói bừa thôi, xem cái miệng hỏng này của ta!” Trình đại tẩu nhẹ nhàng vả vào miệng mình hai cái: “Tam Ngưu, Tứ Đản, các cháu biết mợ không biết giữ mồm miệng, nói chuyện là như vậy, hai cháu đừng để trong lòng ha.”
Lúc nhỏ Triệu Tam Ngưu và Triệu Tứ Đản bị nàng ta mắng chửi nhiều lần, thái độ bây giờ của nàng ta đã được coi là rất tốt rồi, dĩ nhiên hai người sẽ không để trong lòng.
Hơn nữa lúc này họ cũng lười so đo với Trình đại tẩu.
“A nãi, lúc trước ta đã mua một căn viện ở trong thành, Tiểu Mạn đã phái người quét dọn sạch sẽ rồi.” Trình Chiêu ngẩng đầu nhìn về hướng Trình lão thái thái: “Chiều nay mọi người chuyển đi hết đi.”
Vốn dĩ định đợi sau khi nhị cô về rồi làm tiệc thăng quan chuyển nhà, nhưng bây giờ không quan tâm nhiều như vậy nữa.
Họ cần ở trong viện này nghiên cứu lựu đạn, chuyện này tạm thời không thể rêu rao, mà nương hắn lắm lời, lỡ như truyền ra ngoài, bị kẻ có lòng rêu rao lên thì không hay.
Trình đại tẩu còn muốn nói gì, bị Trình lão thái thái ngăn lại: “Lúc này đừng gây loạn thêm, mau đi sắp xếp hành lý, một canh giờ sau đi!”
Chiều hôm đó, người Trình gia đều chuyển đi, bao gồm tất cả hạ nhân nha hoàn trong viện.
Mà Thẩm Chính cũng mua một lượng lớn pháo tới.
Bốn người, không có bất cứ ai hiểu về phương diện này, thế là tốn một số tiền lớn mua một người làm ở xưởng pháo hoa về, ký khế bán thân kiểu gia nô, bảo gia nô này nghiên cứu cùng họ…