Đầu giờ mẹo.
Sắc trời vẫn còn sáng rõ.
Trình Loan Loan ngồi dưới tàng cây trong sân nghỉ ngơi, nàng thật sự rất mệt.
Nàng liếc mắt nhìn mấy cái sa bàn còn chưa hoàn thành trong viện một cái, nghĩ thầm đã đến lúc chuẩn bị thêm một ít bút mực giấy nghiên cho Trình Chiêu rồi.
Đám hài tử vừa bắt đầu học tập, việc đọc sách học chữ quả thật có thể dùng sa bàn. Nhưng sau khi thuần thục là có thể luyện viết chữ trên giấy, sử dụng bút lông, khống chế ngòi bút…. Các phương diện đều cần phải nhanh chóng nắm bắt.
Đến Đức Hòa Đường mua mấy thứ này ít nhất tốn mấy chục lượng bạc, nhưng mấy thứ này trong thương thành rất rẻ, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Tìm một cơ hội lên trấn trên một chuyến, sau đó quang minh chính đại lấy mấy thứ này ra vậy.
Nàng đang nghĩ ngợi thì lý chính đã đi tới từ cổng nhà.
Có người ngoài tiến vào, Trình Loan Loan không thể tùy tiện ngồi nữa. Nàng đứng lên cười nói: “Sao lý chính thúc lại đến đây?”
Lý chính mở miệng nói: “Ta vừa bảo cha Thiết Xuyên dạo qua các thôn khác một vòng. Thôn Hoa Quế, Lý Gia Câu, thôn Trình gia đều đã đuổi được châu chấu đi, mặc dù đồng ruộng có tổn thất nhưng vẫn giữ lại được một ít lương thực, thắt lưng buộc bụng thì vẫn có thể chống đỡ được đến sang năm. Cũng không biết lũ châu chấu này còn bay về lại không?”
Ông nói với người trong thôn rằng châu chấu sẽ không đến nữa, nhưng thật ra trong lòng cũng không biết.
Trình Loan Loan hơi xấu hổ, rốt cuộc từ khi nào thì lý chính thúc bắt đầu bàn bạc ý kiến với nàng?
“Sau khi châu chấu tụ tập bay về một hướng thì rất ít khi quay đầu lại tấn công bất ngờ, trừ khi gặp phải núi cao ngăn cản đường đi.” Trình Loan Loan cũng là đọc được ở trong sách: “Lúa trên đồng còn vài ngày nữa là được thu hoạch, trong vòng vài ngày ngắn ngủi châu chấu hẳn sẽ không quay lại nữa.”
Lý chính thở phào nhẹ nhõm một hơi: “Năm nay cuối cùng cũng có hi vọng rồi, sẽ không còn đói đến váng đầu hoa mắt nữa.”
“Nhưng mà….” Trình Loan Loan chuyển đề tài câu chuyện: “Dựa theo tình hình trước mắt, sang năm có thể vẫn sẽ có châu chấu. Năm nay nhiều châu chấu như vậy sẽ đẻ trứng dưới ruộng, mùa hè năm sau nhiệt độ không khí tăng lên lại, sau khi trứng nở ra, không biết lại sinh ra bao nhiêu châu chấu ăn sạch mùa màng.”
Lý chính cực kỳ hoảng sợ: “Vậy phải làm sao để diệt trứng châu chấu?”
Sắc mặt Trình Loan Loan cũng rất ngưng trọng.
Khoa học hiện đại có một suy đoán, sở dĩ châu chấu tụ tập thành đàn gây ra tai họa là bởi vì châu chấu mẹ sau khi đẻ trứng xong sẽ tiết ra một loại kích thích tố hấp dẫn châu chấu.
Hiện giờ châu chấu tụ tập thành đàn nói lên rằng châu chấu mẹ đã đẻ trứng xong, trong bùn đất trên đồng ruộng cất giấu hàng nghìn hàng vạn trứng châu chấu mà bọn họ không nhìn thấy được.
Trong sách nhắc đến mấy phương pháp tiêu diệt trứng châu chấu, thuốc trừ sâu là có hiệu quả nhất, hoặc ngâm nước tràn ruộng trong một thời gian dài, hoặc cho nhiệt độ thấp làm đông c.h.ế.t hoặc cho nhiệt độ cao phơi nắng chết, thêm một phương pháp phổ biến nhất chính là đốt cháy đất ruộng.
Trình Loan Loan cất bước đi tới cạnh bờ ruộng.
Đây là ruộng lúa nhà bọn họ, mỗi ngày Triệu Đại Sơn đều cẩn thận chăm sóc đất ruộng, nhổ cây trừ sâu là công việc phải làm hằng ngày. Bây giờ sắp thu hoạch mới không tiếp tục bón phân. Lúa mọc cũng không tốt lắm, có thể nói, hạt thóc chưa hấp thu được toàn bộ dinh dưỡng từ rễ lúa. Bởi vì khô hạn quá lâu, có nước quá muộn nên không còn nhiều thời gian cho lúa chậm rãi hấp thu chất dinh dưỡng để trở nên chắc mẩy.
Phần lớn lúa đều đã ngả vàng, chờ hạt lúa ngả vàng chiếm tỷ suất cao hơn 95% phải bắt đầu thu gặt, nếu không sẽ bị rụng và rất khó thu hoạch được nữa.
Trình Loan Loan ngồi xổm xuống, cẩn thận xem xét rễ lúa, phía trên đã ngả vàng gần hết nhưng rễ vẫn là màu xanh biếc, sức sống tràn trề.