Thôn Đại Hà từ trước đến nay vẫn có phong tục như vậy, ngày tổ chức lễ thượng lương sẽ làm mấy bàn tiệc rượu, mời thợ xây cùng với bằng hữu thân thích tụ tập ăn uống, so với ngày thành thân còn náo nhiệt hơn.
Vì một ngày này mà Trình Loan Loan đã bắt đầu chuẩn bị từ sớm, còn cố ý mời nương Thiết Trụ trong thôn có tay nghề nấu nướng không tồi đến đứng bếp nấu cơm nữa.
Nhân khẩu thôn Đại Hà rất nhiều, nhưng không phải với hộ nào nàng cũng có quan hệ tốt. Tính sơ sơ đại khái sẽ có năm mươi sáu mươi hộ đến ăn tiệc rượu, cộng thêm thợ xây, ít nhất cũng phải chuẩn bị hai mươi bàn, đây coi như là cảnh tượng hoành tráng của thôn Đại Hà rồi. Lần trước ăn tiệc vẫn là thời điểm mùa xuân năm ngoái, hơn một năm trôi qua, cả thôn không có nhà nào làm chuyện lớn gì cả.
Trình Loan Loan liệt kê thực đơn, một bàn sáu món ăn, không quá keo kiệt cũng không quá xa xỉ, theo thứ tự là: một đĩa món kho, đậu hũ thịt viên, đậu giác muối chua, trứng xào mộc nhĩ, rau dại xào, canh củ cải xương heo, còn chuẩn bị rượu cho mấy bàn của thợ xây nữa.
Mấy món ăn như vậy đặt ở thôn Đại Hà, nhìn chung mà nói thì xem như đã rất tốt rồi.
Một ngày trước ngày thượng lương, trong sân đắp hai cái bếp lò tạm thời. Một cái dùng để nấu cơm, một cái đặt nồi lớn để chiên xào.
Triệu lão thái thái dẫn theo Văn thị và Tôn thị phụ trách cắt thịt, nương Thiết Trụ cùng nương Thiết Xuyên làm món đậu hũ thịt viên. Trình Loan Loan làm món thịt kho. Tất cả hài tử trong nhà đều phải lên núi đào rau dại, đây đều là nguyên liệu nấu ăn cần dùng trong bữa tiệc rượu ngày mai.
Tôn thị nhìn một bàn thịt heo, nhịn không được nói thầm: “Đại tẩu cũng quá hào phóng, mua nhiều thịt như vậy làm gì chứ? Một đĩa thức ăn bỏ hai lạng thịt là được rồi, còn lại để lại cho người nhà mình ăn không được sao?”
“Ngươi là đồ kiến thức hạn hẹp.” Triệu lão thái thái mắng: “Đây chính là tiệc rượu lễ thượng lương, nếu không cho mấy người thợ thượng lương kia ăn ngon uống ngon thì lúc bọn họ gác xà nhà không để ý một cái, lúc đó còn chịu thiệt thòi lớn hơn.”
Mấy chỗ khác tiết kiệm cũng được, nhưng tiệc rượu lễ thượng lương không được qua loa. Đây là chuyện liên quan mật thiết đến sự hưng thịnh của cả nhà, nhất định phải thật cẩn thận.
Người xưa trong thôn có câu: Có xà trên nóc, nhà có của ăn. Nóc nhà không xà, lục súc không vượng.
Một câu tổ tiên truyền xuống từ đời này sang đời khác, đương nhiên là có đạo lý, Triệu lão thái thái hy vọng cuộc sống của một nhà đại phòng ngày càng phát triển, hy vọng bốn đại tôn tử càng ngày càng có tiền đồ. Tiệc rượu lễ thượng lương làm càng tốt, tiền đồ của mấy hài tử sau này lại càng lớn hơn.
Tối hôm đó, một đám phụ nhân bận rộn đến tận khuya mới về nhà nghỉ ngơi.
Triệu Đại Sơn và Triệu Nhị Cẩu không về nhà, ở lại nhà mới bên này trông coi nguyên liệu nấu ăn trong sân, còn có ngói vừa vận chuyển về nữa.
Trời vừa dần sáng, những hán tử làm việc trong thôn đã tới.
Triệu lão đầu tử chỉ huy người bày mấy cái bàn lớn trong sân, trên bàn trải vải đỏ, sau đó đặt tế phẩm, đầu heo gà trống chung rượu.
Ngay sau đó, lấy ra câu đối giấy đỏ hôm qua mời Trình Chiêu viết xong dán ở hai bên nhà chính.
Hỉ khí nhiễu lương vạn bàn hỉ. Xuân quang mãn viện thiên lí xuân.
Sau khi chuẩn bị xong tất cả những thứ cần chuẩn bị, cả thôn cũng gần như đều tới vây xem. Lúc này đã đến giờ lành, thợ xây cùng thợ mộc đồng thời tiến lên, bắt đầu làm lễ cúng thượng lương. Một bình rượu rơi xuống đất, miệng lẩm bẩm: “Thỉnh lương mời đến trước sảnh đường… Chén rượu thứ nhất kính tổ tiên… Chén rượu thứ năm vẩy lên cao, bên trên có tam tinh tới cao chiếu…”
Sau khi lễ cúng kết thúc, chính là cất nóc. Phong tục thôn Đại Hà là cần tìm tám thanh niên có phúc tướng trèo lên nóc nhà kéo xà, sau khi kéo xà thì phải giữ xà ổn định, đây là công việc kỹ thuật, cần thợ mộc chuyên nghiệp đến chỉnh sửa vị trí, không thể xảy ra một chút sai sót nào. Sau khi đặt xong vị trí, liền đến màn náo nhiệt nhất là ném lương, đây là khâu mà mấy hài tử trong thôn yêu thích nhất.
Triệu Đại Sơn coi như là chủ nhân của căn nhà này, cùng các thợ mộc đứng ở trên xà nhà, đem kẹo mừng đã chuẩn bị sẵn trước đó, còn có bánh xốp táo đỏ và các vật khác từ trên cao ném xuống, cả thôn đều sẽ tới cướp. Cùng lúc đó, trước cửa nhà sẽ vang lên tiếng nổ, không phải là pháo mà là đốt cây tre. Sau khi lóng tre đốt cháy sẽ phát ra tiếng nổ lốp bốp, náo nhiệt đến cực điểm.
Trong tiếng vui mừng náo nhiệt, Triệu lão đầu tử dẫn theo người chuyển ra hai mươi cái bàn, bày ở trong sân nhà mới.
Triệu lão thái thái dẫn theo mấy phụ nhân bày thức ăn từ bàn này sang bàn khác, mùi thơm xông vào mũi làm cho tất cả mọi người nước bọt chảy ròng ròng. Sáu món ăn, mỗi người một chén cơm, bao no.
Đương nhiên những người này cũng không phải tới ăn không, đều là mang theo hạ lễ.