Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Trình Loan Loan cũng rất bất đắc dĩ, nàng có thói quen viết chữ bằng bút cứng, bút lông mềm nhũn, hơn nữa còn là chữ phồn thể, nàng có thể viết ra cũng không dễ dàng gì.
Nàng nhét bút lông vào trong tay Trình Chiêu: “Chỉ bốn chữ này, con viết lại một lần nữa, còn phải thêm hai đường thẳng này biểu tượng cho dòng sông.”
Chuyện cô cô phân phó, Trình Chiêu từ trước đến nay luôn lấy mười hai phần tinh thần để làm.
Hắn trải giấy ra, cầm bút lông, lại chậm chạp không hạ bút.
Trình Loan Loan cũng không thúc giục hắn, chất tử này biết viết chữ, biết vẽ tranh, nhất định sẽ không phụ kỳ vọng của nàng.
Trình Chiêu suy tư trong chốc lát, đề bút chấm mực, bắt đầu viết trên giấy, hắn không phải viết ngang, mà là hai chữ trên dưới trái phải, mà hai đường thẳng biểu trưng cho dòng sông, xuyên qua giữa bốn chữ, uốn lượn lên phía đông bắc, rõ ràng chỉ là hai đường thẳng màu đen đơn giản, được hắn tùy ý phác họa như vậy, uốn lượn một cái, không hiểu sao trở nên khí thế bàng bạc, có một vẻ mỹ lệ tích cực.
“Chiêu nhi, con thật sự quá lợi hại!”
Hai mắt Trình Loan Loan tỏa sáng, loại cảm giác nàng muốn, Chiêu Nhi đều biểu đạt ra được, mấy chữ này quá hoàn mỹ.
Nàng cầm hai bản vẽ, hùng hùng hổ hổ đi đến nhà cũ Triệu gia.
Triệu lão đầu tử đang ở trong sân đan gùi, khắp núi đều là trúc, sau khi biên thành đồ tre trúc thì mang lên trấn bán, cũng có thể bán được chút ít tiền.
“Cha!” Trình Loan Loan nhanh chóng đi vào, đặt hai bản vẽ trước mặt lão đầu tử, “Cha có thể làm ra hai thứ này không?”
Triệu lão đầu tử cầm hai tờ giấy lên cẩn thận quan sát: “Cái đồ vật bốn góc vuông này có thể làm, không khó, nhưng mà mấy chữ này phải làm như thế nào?”
“Giống như làm con dấu vậy, chữ và hình vẽ phải đảo ngược.” Trình Loan Loan nói, “Có thể dùng củ cải thử làm một cái, nếu thật sự không được, con lên trấn tìm người làm.”
“Được, đương nhiên được!” Triệu lão đầu tử đồng ý, “Cho ta hai ngày, nhất định sẽ làm ra như ý con.”
Trình Loan Loan biết lão đầu tử lớn tuổi rất thích nghiên cứu, nàng cười nói: “Không cần gấp như vậy, ba ngày làm trước một bộ mẫu đi.”
Triệu lão đầu tử cũng không hỏi nàng rốt cuộc muốn làm cái gì, dù sao nàng dâu này vẫn đáng tin cậy, làm cái gì thành cái đó… Đương nhiên, lão nhân gia đã tự động quên mất trước đó tức phụ lão đại nhà mình là kiểu người khốn nạn bất chấp như thế nào.
Khi Trình Loan Loan về đến nhà, không ít người trong thôn đưa gạch sống tới, nàng nhờ Xuân Hoa hỗ trợ kiểm kê, nàng thì tính toán sổ sách, thanh toán tiền ngay tại chỗ.
Gạch sống mua được từ các hộ trong thôn cỡ chừng hai ba vạn khối, tất cả đều đặt ở bãi đất trống bên cạnh.
Buổi sáng ngày hôm sau, Triệu Nhị Cẩu liền tìm đủ ba mươi hán tử khởi công, những hán tử này đều là người không tìm được việc làm ở trên trấn, bọn họ ngày qua ngày cũng không làm được mấy chuyện đứng đắn, có thể ở thôn này tìm được một công việc một ngày ba mươi văn, đây quả thực là chuyện tốt từ trên trời rơi xuống, bọn họ cũng không hỏi nhà Trình Loan Loan vì sao lại muốn xây nhà, xắn tay áo lên cúi đầu bắt đầu làm việc.
Lần này xây nhà không giống với trước kia, vách tường gạch sống xây nghiêng, phải để lại rất nhiều lỗ thông hơi, bởi vì làm xà phòng phải đòi hỏi nhiệt độ cao, nếu không để lại lỗ thông hơi, người ở trong phòng nếu ở lâu thân thể sẽ dễ dàng xảy ra vấn đề…
Ngoại trừ xây tường, còn phải xây bếp lớn để nhóm lửa, đặt một cái ngay giữa phòng, căn cứ vào kích thước của nồi.
Cái nồi này là nồi thép Trình Loan Loan mua ở thương thành, chế phẩm từ thép trong triều đại này cũng có, nhưng nàng nhất thời không biết nên đi nơi nào để mua, đành đi Túy Tiên lâu tính tiền một chuyến sau đó mang về bốn cái nồi thép lớn, trong thôn cũng không có ai nói gì… Dù sao ngay cả xe ngựa cũng mua nổi, chỉ là mấy cái nồi mà thôi, không có cảm giác chấn động giống như xe ngựa mang đến.

Advertisement
';
Advertisement