Lý Gia Câu.
Ngô gia.
Trời còn chưa sáng, người Ngô gia đã dậy, mặc y phục sạch sẽ vào chuẩn bị đến thôn Đại Hà thăm ngoại tôn nữ mới sinh ra được tròn ba ngày.
Ngô lão đại và Ngô đại nương sinh hai nhi tử hai nữ nhi, khuê nữ đã gả ra ngoài, đại nhi tử phải ở nhà làm ruộng, hai phu thê mang theo tiểu nhi tử đi tới thôn Đại Hà.
“Sao Tuệ Nương lại sinh nữ nhi cơ chứ!” Ngô đại nương vừa đi vừa nói thầm, “Mẹ chồng nàng có thể sinh nhiều nhi tử như vậy, sao nàng lại không sinh được, sợ là bị mẹ chồng ghét bỏ c.h.ế.t rồi, ai…”
“Xem ai dám khi dễ nhị tỷ con!” Ngô Tiểu Chuy siết chặt nắm đấm, “Nếu tỷ phu không che chở nhị tỷ con, con sẽ không để tỷ phu yên đâu!”
“Được rồi!” Ngô lão đại tức giận mắng, “Lần trước con đánh nhau gãy cánh tay còn chưa lành lại đâu, lại muốn đánh nhau với ai?”
Một nhà ba người nói chuyện phiếm, rất nhanh đã đến cửa vào thôn Đại Hà.
Ba người vừa xuất hiện đã bị đội tuần tra canh giữ ở cửa thôn ngăn cản: “Các ngươi là người nơi nào, đến thôn Đại Hà tìm ai?”
Ngô lão đại nhíu mày: “Khuê nữ nhà ta gả đến thôn Đại Hà các ngươi, chúng ta cố ý đến thăm khuê nữ, sao vậy, còn không cho đi vào?”
Lý Gia Câu bọn họ không có loại quy củ này.
Người tuần tra hỏi: “Khuê nữ ngươi gả đến nhà ai, ta đi hỏi trước một tiếng.”
Ngô đại nương kéo nam nhân của mình sang một bên, cười nói: “Chúng ta là người Ngô gia Lý Gia Câu, khuê nữ ta gả đến Triệu gia thôn Đại Hà các ngươi, nam nhân của nàng tên là Triệu Đại Sơn, nàng sinh hài tử ba ngày trước, hôm nay làm hỉ tam tửu, chúng ta đương nhiên phải tới xem.”
Nàng vừa nói như thế, hán tử tuần tra liền cười rộ lên: “Thì ra là cha mẹ của tức phụ Đại Sơn, mau đi vào đi, Triệu đại tẩu cũng tới nói vài lần, sợ người Ngô gia tìm không thấy đường, đúng rồi, mấy người nương Đại Sơn đã dọn đến nhà mới, các ngươi có lẽ là còn chưa từng tới đây, ta dẫn các ngươi qua đó.”
Thái độ của người trông coi cửa thôn đột nhiên nhiệt tình hẳn lên, khiến cho ba người Ngô gia như chìm trong sương mù.
Nhà Trình Loan Loan sáng sớm đã chuẩn bị hỉ tam tửu, quy tắc làm hỉ tam tửu trong thôn là chuẩn bị mì sợi, gọi là hỉ tam diện.
Triệu lão thái thái sáng sớm đã dẫn theo Tôn thị tới hỗ trợ, người Triệu gia cộng thêm người Ngô gia có hơn hai mươi người, mì sợi này phải làm thật nhiều cho mọi người ăn no, nhào số lượng bột cho nhiều người ăn như vậy cũng không phải là một việc dễ dàng gì.
Xuân Hoa và Hạ Hoa đang giúp nhặt rau xanh, có mì sợi thì cũng phải có rau xanh ăn kèm có đúng không?
Trình Loan Loan nhờ Văn thị giúp nấu sốt thịt heo nấm, nấm dại trên núi vừa hái xuống cắt thành từng miếng nhỏ, cùng với thịt heo băm nhỏ, đặt ở trong nồi nấu thành sốt, chờ lấy mì sợi ra khỏi nồi thì rưới lên trên, phải nói là thơm ngào ngạt.
Tào Oánh Oánh thì đang nấu trứng gà, nấu mười mấy quả, đầy một nồi.
Chủ yếu là Trình Loan Loan cảm thấy, đã cố ý mời người Ngô gia chạy tới ăn bữa cơm, mà chỉ mỗi người một chén mì sợi, luôn cảm thấy như vậy quá keo kiệt, vì thế để cho Tào Oánh Oánh nấu trứng gà, một phần làm thức ăn khai vị, một phần khác để cho người Ngô gia mang về, lại cho thêm chút đồ khác, đã đến đây một chuyến cũng không thể tay không trở về được.
Trong nồi còn cho lá trà vào, trứng gà luộc ra màu nâu, rất thơm.
“Trông ngon quá.” Đông Hoa đi tới bên cạnh nồi, dùng sức hút một ngụm nước bọt, đưa tay muốn với vào trong nồi lấy trứng.
“Đừng!” Tào Oánh Oánh vội vàng ngăn cản, “Trong nồi đều là nước sôi, bị phỏng thì làm sao bây giờ?”
Đông Hoa l.i.ế.m liếm môi, mặc kệ có nóng hay không, đưa tay muốn lấy trứng gà.
“Một cô nương như con sao lại tham ăn như vậy?” Tôn thị hét một tiếng vội xông tới, “Nếu bị a nãi con phát hiện, xem ta có treo con lên đánh không!”
Lão thái thái vốn không cho nàng và Đông Hoa đến chỗ đại tẩu, vất vả lắm mới thừa dịp làm tiệc rượu mà tới một lần, nếu bị lão thái thái nhìn thấy Đông Hoa ăn vụng cái gì, vậy về sau hai mẫu nữ bọn họ còn ôm đùi đại tẩu như thế nào!
Tôn thị nhéo lỗ tai Đông Hoa đi vào hậu viện, dặn Đông Hoa ngoan ngoãn đút cho thỏ ăn.
Trong sân phía trước thoang thoảng đủ loại mùi thơm, hương thơm từ món kho, hương thơm từ mì sợi, hương thơm từ nước sốt thịt, hương thơm của trứng gà…