Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Mở rộng thị trường xà phòng 2
Trình Loan Loan vừa nói ra lời này, liền có người giơ tay lên.
Người có tiền ở thành Nam Dương vẫn rất nhiều, trong nhà có làm ăn buôn bán nhỏ vẫn có thể mua được đậu tắm loại một lượng bạc.
Nàng mỉm cười và nói: “Nếu dùng ba món đồ này để giặt y phục, các ngươi nói, dùng loại nào là sạch nhất?”
“Đương nhiên là đậu tắm!”
“Nhất định là đậu tắm, tuy nói là dùng để tắm rửa, nhưng giặt y phục cũng rất lợi hại! Chỉ là không ai nỡ lấy ra giặt y phục thôi!”
“Đây không phải là hỏi vô nghĩa sao, rốt cuộc làm sao để chúng ta kiếm tiền?”
“Đúng vậy, không phải nói để cho chúng ta kiếm tiền sao?”
“Mọi người đừng có gấp.” Trên mặt Trình Loan Loan vẫn là tươi cười ấm áp như trước: “Ba thứ này, ta đặt ở chỗ này, người nào cho rằng cái nào có thể rửa sạch sẽ nhất thì cứ đứng ở phía trước cái đó. Người nào đoán đúng, mỗi người sẽ được mười văn tiền! Đó không phải là kiếm tiền sao?”
Nàng ngồi xổm xuống và đặt tro cỏ, tạo cầu và đậu tắm trên mặt đất.
Dân chúng trên đường phố trong nháy mắt liền lựa chọn vị trí đứng, tất cả mọi người, toàn bộ lựa chọn đậu tắm.
Nàng cười nói: “Kế tiếp, có thể mời ba vị phụ nhân này dùng ba thứ này để giúp giặt y phục được không? Không phải là giúp không công, giặt một lần mười văn tiền.”
“Ta tới ta tới.”
“Ta cũng tới.”
Trong đám người lập tức có ba phụ nhân chen ra.
Hầu như không có bất kỳ hồi hộp nào, một hạt đậu tắm bỏ vào trong chậu, dùng sức xoa xoa. Sau khi chà xát hơn phân nửa hạt đậu tắm, dầu mỡ trên y phục đã bị giặt sạch. Phụ nhân kia vui vẻ xách y phục lên, mọi người vây xem nhao nhao phát ra tiếng hoan hô, bởi vì điều này có nghĩa là mỗi người bọn họ đều có thể nhận được mười văn tiền.
Đám đông vây xem lớn tiếng khen hay, thu hút càng nhiều người vây xem.
Trình Loan Loan giơ tay lên: “Những người tham gia lần này đến đây nhận tiền, không cần chen chúc không cần gấp, cứ lần lượt từng người một, ai cũng có phần! Người đến trễ cũng không cần gấp gáp, kế tiếp chúng ta còn có một vòng nữa. Chỉ cần đoán đúng, có thể lấy mười văn tiền, cơ hội tốt như vậy, tuyệt đối không thể bỏ qua!”
Đám đông dân chúng sau đó đều sợ ngây người.
“Thật sự có thể nhận tiền à?”
“Ta sống ở thành Nam Dương bốn mươi năm rồi, chưa từng thấy qua chuyện tốt bực này!”
“Nhất định là lừa gạt người chơi thôi!”
Triệu Nhị Cẩu gõ chiêng trống lớn tiếng nói: “Nhân chi sơ tính bản thiện, mấy chuyện gạt người này ta không làm.”
Dù sao thì vây xem cũng sẽ không tổn thất cái gì, vì thế người tới xem náo nhiệt càng ngày càng nhiều, người của đoàn xiếc bên cạnh cũng tạm dừng biểu diễn, chạy tới góp vui.
Vòng thứ hai bắt đầu.
Nhưng lần này, ba món đồ có thay đổi.
“Cái thứ nhất là bồ hòn, cái thứ hai là đậu tắm, cái thứ ba, là…” Trình Loan Loan cầm một thứ vuông vắn màu vàng nhạt trên bàn, lớn bằng bàn tay, rất dày, mọi người nhìn cũng không biết đây là thứ gì. Nàng cười nói: “Đây là xà phòng, ba thứ này đều lấy ra để giặt y phục, các ngươi nói, cái nào là giặt sạch nhất?”
“Cái này còn cần phải nói sao, nhất định là đậu tắm!”
“Đúng thế! Một hạt đậu tắm bỏ vào, còn có thể không giặt sạch nữa sao?”
“Ôi chao, một hạt đậu tắm ít nhất là một lượng bạc. Cả một hạt như vậy mà dùng để giặt y phục quá lãng phí!”
Trong đám người truyền đến đủ loại thanh âm, nhưng mà, đều không chút do dự, kiên định, đứng ở trước mặt đậu tắm.
Trình Loan Loan để cho ba phụ nhân kia tiếp tục giặt quần áo.
Phụ nhân cầm xà phòng giặt y phục kia căn bản không coi trọng chút nào, dù sao thì cho dù giặt sạch hay không thì cuối cùng cũng có tiền.
Bất ngờ là, nàng chỉ bôi một ít xà phòng lên mà dầu mỡ dính đầy trên y phục liền rơi ra, chỉ ngâm vào nước một chút liền trở nên sạch sẽ.
Nàng sững lại một chút rồi lại tăng nhanh động tác, chỉ chốc lát sau, cả khối vải đã sạch sẽ như mới.

Advertisement
';
Advertisement