Ta sẽ chủ động thỉnh tội 1
Những kẻ có tiền trong thời đại này, sưởi ấm vào mùa đông là sử dụng than củi.
Than củi có thể được đốt cháy rất lâu, không khói và không mùi, còn không tạo ra bất kỳ khí độc hại nào, là sự lựa chọn đầu tiên của người giàu.
Than đá kể từ ngày đầu tiên được phát hiện đã khiến cho những người sử dụng vừa yêu vừa hận, yêu là bởi vì nó có nhiệt năng cực lớn, hận là bởi vì chỉ cần đem ra sử dụng, trong quá trình không thể tránh khỏi nguy cơ ngộ độc.
Trình Loan Loan còn nhớ rõ đã đọc qua một câu chuyện, là tự thuật của hoàng đế cuối cùng Phổ Nghi, khi còn nhỏ sống ở Tử Cấm Thành, hắn cũng từng bị trúng độc than.
Hoàng đế có người hầu hạ, có người chuyên môn phụ trách thông gió thông khí mà vẫn có thể trúng độc, đủ để nói rõ đồ chơi này không thể khống chế được.
Sau đó, người ta phát minh ra than tổ ong, cuối cùng mới đem than đá mở rộng đến mọi ngóc ngách của đất nước.
Không phải nói than tổ ong không có độc, mà là tỷ lệ trúng độc tương đối thấp hơn mấy chục lần. Chỉ cần không phải đốt ở trong môi trường tuyệt đối kín mít, cũng sẽ không có vấn đề quá lớn.
“Nương Đại Sơn, như vậy thật có thể được không?” Trong lòng lý chính có chút thấp thỏm: “Ngu phu tử cùng Hạ sư phụ đều nói thứ này đốt sẽ c.h.ế.t người, ta chủ yếu là sợ…”
Trình Loan Loan mở miệng nói: “Sau khi làm xong thử một chút là biết, trước tiên làm công cụ đi đã.”
Cũng may trong thôn có một thợ rèn, hàng năm khi đến thời điểm nông nhàn đều sửa chữa nông cụ cho thôn, coi như là một nghề để kiếm thêm thu nhập, chẳng qua kỹ thuật rèn sắt của người này chỉ dừng lại ở cấp độ cơ bản.
Hắn nhìn bản vẽ Trình Loan Loan đưa ra, khuôn mặt lộ ra vẻ khó xử: “Đồ vật hình tròn không dễ làm lắm, ta sợ là không…”
Than tổ ong không phải là hình tròn sao, bề ngoài hình tròn, lỗ cũng tròn, nhìn rất đơn giản, nhưng làm khuôn lại có chút phức tạp.
Trình Loan Loan đành phải thay đổi bản vẽ, không quan tâm làm hình tròn hay hình vuông, chỉ cần có lỗ là được, chủ yếu là vì thông gió, để than đá có thể cháy hết.
Hình dạng vuông vắn, mười hai lỗ vuông ở giữa, dùng sắt vụn chế tạo, làm thành khuôn đúc than tổ ong.
Kỹ thuật của Triệu thợ rèn tuy rằng không được lắm, nhưng khả năng hành động thì lại rất tốt. Chỉ cần nửa ngày, hắn đã làm xong thứ cần làm, là một thứ nhìn rất kỳ quái, tuy rằng là do chính tay Triệu thợ rèn làm ra, nhưng chính hắn cũng không biết đây là dùng làm cái gì.
Lý chính đem mấy thứ giao đến tận tay Trình Loan Loan, nàng thử một lần, tuy rằng hơi bị kẹt một chút nhưng vấn đề không lớn, dùng thuần thục là được rồi.
Lúc này, Triệu An Giang cùng bảy tám hán tử cõng rất nhiều khối than từ trên núi xuống.
Những khối than này chất đống trong sân nhà Trình Loan Loan, bị người dùng sức đập thành bột phấn, sau đó trộn một lượng đất sét vừa phải. Sau khi trộn đều, đem tất cả tro than xếp thành hình ngọn đồi nhỏ, trên đỉnh đào một cái hố lớn xuống tận đáy, đổ vào đó một lượng nước vừa phải, sau đó dùng tro than lấp hố lại.
Chờ khoảng một phút, nước và tro than được trộn đều với nhau, sau đó khuấy kỹ với các dụng cụ.
Tuy nhiên đây là lần đầu tiên Trình Loan Loan chế tác, không có chừng mực, nước cho vào hơi nhiều, vì thế lại thêm một ít tro than vào đó, tiếp tục trộn.
Đợi đến khi tro than nắm lên thấy sền sệt, ép chặt lại có thể thành viên, coi như là đã tốt rồi.
Sau đó, sử dụng khuôn đúc than tổ ong để nhấn vào đống tro than, không ngừng nhấn, đạp chân, một viên than tổ ong đã hoàn thành.
Than tổ ong hình vuông, hình dạng kỳ lạ như vậy, Trình Loan Loan vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Nàng mở miệng: “Làm ra một vài viên trước đã, ta sẽ đặt bên cạnh bếp để sấy khô, sau đó mang đi thử hiệu quả.”
Than tổ ong từng khối từng khối được thành hình, đặt ở trong sân, cổng đóng lại, người trong thôn cũng không rõ bên trong đang làm cái gì.
Nhưng họ biết rất rõ rằng lý chính đã bảo người cõng rất nhiều đá đen từ trên núi xuống.
“Ngọn lửa trên núi tối hôm qua, chính là do loại đá này bốc cháy đấy.”
“Đá sao lại bốc cháy được, thật kỳ quái.”
“Nếu có thể làm củi đốt, vậy chúng ta không phải là có thể đốt lửa sưởi ấm sao?”
“Nhặt đá so với đốn củi dễ dàng hơn nhiều.”