Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Thẩm lão phu nhân đến cửa 1
Lối đi chính của tửu lầu bày một cái bàn rất dài, trên bàn đặt hàng trăm cái đĩa nhỏ, trong mỗi chiếc đĩa đều có thức ăn, một khối thịt gà, một miếng vịt nướng, một khối thịt kho tàu,…đều là thức ăn thử miễn phí.
Một số lượng lớn thực khách ồ ạt đi vào, mỗi người cầm lấy một phần, một bàn lớn thức ăn thử miễn phí nhoáng cái đã sạch trơn.
Tuy vậy thì thức ăn mới vẫn được dồn dập bưng ra từ trong nhà bếp, người phụ trách bưng thức ăn là Xuân Hoa cùng Lục Ánh Tuyết.
Lục Ánh Tuyết chỉ là thích xem náo nhiệt, nghe nói tửu lâu khai trương thiếu nhân lực, lập tức xung phong nhận phần việc này, bên hông nàng đeo tạp dề, vẫn luôn ở bận rộn, trên mặt còn xuất hiện một tầng mồ hôi mỏng.
Trình Loan Loan đứng ở bên cạnh bàn thức ăn miễn phí, đặt từng đĩa từng đĩa thức ăn vào tay mọi người.
Bởi vì thân phận của nàng, cũng bởi vì huyện lệnh đại nhân cũng ở chỗ này, những người đó chỉ ăn qua một phần đồ ăn chứ không dám vòng lại lấy thêm, lúc ăn xong thì người nào có bạc sẽ tiếp tục ở lại, người không có bạc thì sẽ đi ra ngoài.
Tuy rằng đi về nhưng họ cũng sẽ mô tả với những người bên ngoài về hương vị những món ăn của tửu lâu mới mở này.
“Thật sự là được ăn thử miễn phí đó, một cái đĩa thì sẽ có một lát thịt, quả thật là rất ngon.”
“Chủ nhân của tửu lâu này là Tuệ Nhũ nhân, các ngươi có biết Tuệ Nhũ nhân không, chính là người mà năm trước chỉ mới là Cửu phẩm mà năm nay đã trở thành Thất phẩm.”
“Tuệ Nhũ nhân nhìn rất bình dị và gần gũi, không hề làm giá một chút nào.”
“Huyện lệnh đại nhân cũng ở bên trong…”
Thông tin cứ như vậy mà truyền miệng đi khắp nơi, trong trấn Bình An ai ai cũng muốn nhìn thấy phong thái của Tuệ Nhũ nhân, đương nhiên, cũng muốn nếm thử thức ăn miễn phí không cần phải bỏ bạc.
Trình Loan Loan vẫn luôn duy trì nụ cười chào đón thực khách, vô số ánh mắt dừng lại trên người nàng, nàng vẫn trước sau giữ vững dáng vẻ thong dong bình tĩnh.
“Tuệ Nhũ nhân mở tửu lâu quả nhiên không giống người thường.” Một âm thanh từ ngoài cửa truyền vào, Vương viên ngoại tới rồi, hắn mang theo hai tên tuỳ tùng đi vào: “Nghe nói Tuệ Nhũ nhân triển khai sử dụng thẻ hội viên, xin hỏi chuyện này cụ thể là như thế nào?”
Hắn tới tửu lầu một là để ủng hộ Tuệ Nhũ nhân, hai là vì hoạt động của thẻ hội viên này, hắn cảm thấy rất thú vị.
“Vương viên ngoại, mời đi bên này.” Triệu Nhị Cẩu mời Vương viên ngoại đến quầy: “Thẻ hội viên có hình dạng như thế này, chia thành thẻ vàng và thẻ bạc, nạp phí mười lượng bạc là có thể trở thành hội viên hạng bạc, mỗi lần chi tiêu giảm giá hai mươi phần trăm, nạp phí một trăm lượng bạc thì sẽ trở thành hội viên hạng vàng, mỗi chi tiêu giảm giá ba mươi phần trăm, hơn nữa, khách hàng hạng vàng có đặc quyền được ưu tiên thưởng thức các sản phẩm mới của tửu lâu…”
Vương viên ngoại vung tay: “Làm cho ta một cái thẻ vàng đi, giữa trưa hôm nay sẽ đến chỗ các ngươi dùng cơm.”
Triệu Nhị Cẩu mặt mày hớn hở: “Được thôi.”
Hắn lập tức lấy sổ ra ghi chép và lấy thẻ hội viên đã được chuẩn bị sẵn mang ra, bắt đầu đăng ký.
Lúc trước khi nương nghĩ ra hạng mục này thật ra trong lòng hắn không quá tán đồng, còn chưa sử dụng dịch vụ mà đã phải bỏ ra trước một trăm lượng bạc, hắn không cho rằng có người nào sẽ hào phóng như vậy.
Nhưng hiện tại, Vương viên ngoại ra tay một lần là một trăm lượng bạc, làm hắn đối với thẻ hội viên này có chút tin tưởng.
Vương viên ngoại mới vừa lên nhã gian trên lầu ngồi thì lại có khách nhân tới, là Tào Đức Phúc, hắn mang theo khuê nữ Tào Oánh Oánh cùng nhau sang đây.
Hai người mới vừa bước vào vào thì Triệu Nhị Cẩu đã lập tức nhìn thấy một cô nương mặc y phục màu hồng đào, bàn tay đang gảy bàn tính của hắn bỗng nhiên dừng lại, hô hấp hỗn loạn.
Đã nhiều ngày không thấy, chỉ có thể gặp gỡ trong mộng hàng đêm, hắn thật sự là rất nhớ Oánh Oánh.
“Còn nhìn sao!” Triệu Đại Vượng thúc một cái ở bên hông hắn: “Nhị Cẩu ca, nhanh chạy ra tiếp đón nhạc phụ tương lai đi!”
Triệu Nhị Cẩu như tỉnh mộng, vội vàng dời tầm mắt khỏi gương mặt của Tào Oánh Oánh, khụ khụ bước ra tiếp đón: “Tào lão gia, Tào tiểu thư, mau mời vào trong, Thiết Tử, dâng trà.”
Hắn trực tiếp mang người Tào gia đi lên phòng kín ở trên lầu.
“Tửu lâu này thoạt nhìn không xa hoa nhưng được cái rất thoải mái.” Tào Đức Phúc nhịn không được bình luận: “Cảnh Thành, nương ngươi thật sự không giống nữ tử bình thường khác, nàng mở tửu lâu này làm cho các tửu lâu khác ở trấn Bình An sắp phải uống gió Tây Bắc rồi.”
“Cha, cha đang nói cái gì vậy?” Tào Oánh Oánh không tán đồng nói: “Tửu lâu này của thẩm thẩm là hướng tới những thực khách giàu có, không có xung đột với các tửu lâu khác, còn nữa, trên lầu dưới lầu cộng lại cũng chỉ có mười bàn, số lượng khách có thể chiêu đãi cũng không lớn, làm sao lại có thể làm ảnh hưởng đến việc kinh doanh của người khác chứ?”

Advertisement
';
Advertisement