Cha Cẩu Đản c.h.ế.t 2
Trình Loan Loan từ trong tay áo lấy ra một lượng bạc, đưa tới trên tay hai nữ hài lớn hơn một chút: “Một người ở lại chỗ này sửa sang lại di dung của cha các ngươi, người còn lại nhanh chóng đi mua quan tài hương nến đi, đừng chậm trễ thời gian.”
Hai tỷ muội chần chờ một chút, không biết nghĩ tới cái gì, sắc mặt trở nên kiên quyết, lúc này mới nhận lấy bạc, lau khô nước mắt, lập tức đi làm việc.
Trình Loan Loan kéo Cẩu Đản lên: “Ngươi dẫn ta đến chỗ nha hành, ta ngược lại muốn xem thử là ai dám khấu trừ tiền của ngươi.”
Cẩu Đản nước mắt mơ hồ, máy móc đứng lên, dẫn theo Trình Loan Loan và Lục Ánh Tuyết một lần nữa trở lại nha hành.
Trong nha hành, lão Ngô đang đắc ý ngâm nga tiểu khúc. Đối với những người chạy việc vặt như bọn họ mà nói, lập tức vào sổ bảy lượng bạc, chẳng khác nào thu được một khoản tiền lớn. Hắn phải suy nghĩ thật kỹ làm thế nào để tiêu hết, là đi uống rượu hoa có kỹ nữ hầu, hay là đi sòng bạc chơi mấy ván?
Đang đắc ý, chỉ thấy Cẩu Đản lại trở về, hắn trừng mắt, đang muốn quát mắng.
Thân ảnh Trình Loan Loan liền đi vào, nàng ngồi xuống ghế, lạnh lùng nói: “Gọi chưởng quỹ đi ra một chút.”
Người trong phòng hai mặt nhìn nhau, không biết tại sao khách hàng lớn này lại tới. Bộ dáng này vừa nhìn đã biết là tới gây sự, mọi người cúi đầu tiếp tục làm việc, quyết định không lội vào vũng nước đục này.
“Sao hả, vừa mới thu hơn bảy ngàn lượng bạc của ta, liền trở mặt không nhận người à?” Trình Loan Loan đập tay lên bàn: “Tuy nói một tay giao tiền, một tay giao hàng, hai bên đã thỏa thuận xong, nhưng căn nhà kia ta còn chưa tiếp nhận đã phát hiện vấn đề lớn, nhất định phải bảo chưởng quỹ các ngươi đi ra cho ta một lời giải thích! Nếu c.h.ế.t không nhận, rất tốt, ta không ngại đi cáo quan, quan phủ cũng nên quản lý nha hành các ngươi, không tôn trọng khách hàng, lấy hàng nhái ra lừa gạt tiền tài người ta!”
Cẩu Đản thừa dịp người không chú ý, trực tiếp vọt vào, mời chưởng quỹ đi ra ngoài.
Chưởng quỹ này đang tính sổ sách, tháng này dễ dàng bán đi một căn tam tiến viện, nhiệm vụ tháng này cũng gần hoàn thành, cả người thần thanh khí sảng.
Vừa ra ngoài, lại gặp được một người đến gây chuyện.
Trình Loan Loan đem khế nhà vỗ lên bàn, cười lạnh nói: “Lúc giới thiệu căn nhà này cho ta, nói toàn bộ đồ nội thất trong viện đều là gỗ hoàng lê thượng hảo hạng chế thành. Thế mà ta vừa mới đi xem một cái, rõ ràng là gỗ thủy sam. Ta chính bởi vì gỗ hoàng lê mới mua căn nhà này, giao tiền cũng sảng khoái, các ngươi đây không phải là lừa người sao, trả lại tiền, hiện tại trả lại tiền ngay, ta không cần căn nhà đó nữa!”
Chưởng quỹ lập tức tức giận.
Còn gỗ hoàng lê nữa, có gỗ hoàng lê nhà ai mà gió lớn thổi tới, đặt ở trong nhà cũ không chuyển đi?
Gỗ hoàng lê là gỗ mà quan to quý nhân mới có thể dùng được, một bộ đồ nội thất đánh xuống, đó đều là mấy ngàn vạn lượng bạc, ai sẽ để lại trong căn nhà không dùng đến rồi tiện thể bán đi?
Những người môi giới trong nha hành này của hắn ta, không thể không hiểu chuyện đó được, vậy nên để có thể bán được nhà liền nói linh tinh.
Chưởng quỹ biến sắc, trợn mắt nhìn về phía lão Ngô: “Căn nhà này là qua tya ngươi, ngươi nói rõ ràng cho ta, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra hả?!”
Lão Ngô thì trừng mắt nhìn Cẩu Đản, khó trách tiểu tử này lại có thể bán được căn nhà kia nhanh như vậy, thì ra là lừa gạt, gỗ hoàng lê mà cũng dám nói bậy, quả thực là làm ô uế danh tiếng nha hành mà.
Lão Ngô trực tiếp xách cổ áo Cẩu Đản: “Vị khách hàng này là ngươi dẫn đi xem nhà, ngươi nói xem rốt cuộc là tình huống gì hả?”
Cẩu Đản cúi đầu nói: “Căn nhà này không phải là qua tay sư phụ ngài sao, trên sổ sách chưởng quỹ, hẳn là cũng có chữ ký của sư phụ, cho nên đáng lẽ ra sư phụ phải đến phụ trách, cùng ta có quan hệ gì?”
Sắc mặt lão Ngô đại biến.
Hắn muốn lĩnh tiền hoa hồng, nhất định phải ký tên vào sổ sách, chưởng quỹ mới có thể đem hơn bảy lượng bạc kia cho hắn. Cho nên, trên sổ ghi chép của nha hành, căn nhà này, quả thật chính là hắn tự mình phụ trách, mặc kệ xảy ra chuyện gì, đều cần hắn xử lý.
Tiểu tử này, cố ý đào hố cho hắn.
Hắn giơ tay lên, hung hăng tát vào mặt Cẩu Đản.
Nhưng, bàn tay giơ lên giữa không trung, bị Trình Loan Loan chặn lại, nàng cười lạnh: “Cẩu Đản đã bị nha hành đuổi ra, nó đi theo ta một đường tới đây, đó chính là người của ta. Ngươi động thủ với người của ta, có phải trước tiên cần hỏi xem ta có đáp ứng hay không đã?”