Xuyên thành mẹ chồng mẫu mực - Trình Loan Loan (FULL)

Trồng ớt trên diện rộng 2
Đầu xuân, trong nhà có gieo một ít cây ớt, lúc này đã mọc ra, một số món ăn của Đại Hà Yến tửu lâu yêu cầu ớt cây, được ngắt lấy từ trong vườn nhà mình.
Nhưng kỳ thật, có một số món ăn dùng tương ớt sẽ càng thêm hấp dẫn, sau này khi các cửa hàng nhượng quyền mọc lên khắp nơi, tương ớt sẽ trở thành bí kíp độc môn, cho dù công thức nấu ăn được truyền ra ngoài, không có công thức bí mật điều chế tương ớt, cũng sẽ không làm ra được hương vị như thế.
Ngoài tương ớt, nàng còn có thể làm tương đậu cay, ớt bột, sa tế, ớt khô…
Nghĩ tới đây, nước miếng của Trình Loan Loan muốn chảy xuống, trong đầu nàng đã hiện ra rất nhiều món ăn cay.
Nàng đi tìm Triệu Đại Sơn trong ruộng bông, trước tiên sắp xếp xong chuyện này.
Cánh đồng bông phát triển rất tốt, cây giống bông đã phát triển rất cao, khoảng một phần ba đã nở hoa.
Sau khi cây bông nở hoa sẽ tiến vào giai đoạn ra hoa kết trái, giai đoạn này là lúc sâu bệnh bắt đầu, mãi cho đến thời kỳ nở bông thì sâu bệnh mới ngừng lại.
Nàng cúi xuống bóc một bông hoa màu đỏ ra, rất tốt, có hai ấu trùng nhúc nhích bên trong, da đầu nàng tê dại, ngay lập tức khép cánh hoa lại.
Nàng đã biết, lúc trước diệt bỏ trứng sâu căn bản là không có cách nào diệt trừ tận gốc, nên sẽ vẫn có sâu.
“Nương, sao người lại tới đây?”
Triệu Đại Sơn đi tới từ bên kia cánh đồng, trong tay xách theo một cái thùng, trong thùng tất cả đều là những con sâu với các màu rực rỡ, trong thùng chứa đầy nước, sâu không bò ra được mà chỉ có thể giãy dụa nhúc nhích ở bên trong, hình ảnh này làm cho cổ họng Trình Loan Loan bắt đầu dâng trào…
Nàng vội vàng chuyển tầm mắt: “Một ngày con có thể tìm được bao nhiêu mẫu đất?”
Triệu Đại Sơn trả lời: “Hình như khoảng ba bốn mẫu.”
Trước mắt là Triệu Đại Sơn và mười đứa ở cùng nhau tìm sâu, tất cả mọi người cộng lại, ước chừng bốn năm ngày mới có thể tìm xong một lần cả cánh đồng bông.
Mà bốn năm ngày trôi qua, ở mẫu đất được kiểm tra sớm nhất vào ngày đầu tiên kia, sâu mới lại đã nở ra, ngoại trừ tìm sâu, còn phải tưới nước bón phân, cây bông ở giai đoạn này yêu cầu về nước và phân bón rất lớn, có thể tưởng tượng được có bao nhiêu bận rộn khi việc tưới nước là gánh nước thủ công …
“Ta sẽ giải quyết chuyện tìm sâu, các con chủ yếu phụ trách việc tưới nước và bón phân cho cây bông, có thể thu hoạch tốt hay không, tất cả đều phụ thuộc vào thời kỳ này. Ngoài ra, ta dự định trồng ớt trong những cánh đồng mới, con hãy sắp xếp chuyện này.” Trình Loan Loan nói: “Một thùng sâu này đưa cho ta đi, mang về làm mẫu.”
Nàng thoáng ghét bỏ xách thùng gỗ lên, nhìn cũng không dám liếc mắt một cái, vội vàng trở về.
Trong khoảng thời gian này, sâu tìm về đều dùng để cho gà vịt ăn, nàng vừa trở lại sân, đã bị gà vịt vây quanh.
“Đi đi, các ngươi đều đi sang một bên đi.” Nàng tức giận nói: “Còn chưa tới giờ cơm, tự mình đi bên ngoài tìm thức ăn, Đại Hoàng Nhị Hoàng, hai người các ngươi mau mang bọn nó ra ngoài!”
Đại Hoàng Nhị Hoàng là gà mái già nhặt về sớm nhất trong nhà, là gà vịt đứng đầu, bởi vì lớn tuổi, hai đứa này đẻ trứng càng ngày càng ít, có lẽ là sợ mình bị làm thịt, đặc biệt nghe lời, lập tức mang theo đám nhóc đi ra ngoài.
Trình Loan Loan bảo Triệu Tứ Đản gọi bọn nhỏ dưới sáu tuổi trong thôn tới.
Trên sáu tuổi coi như là nửa người lớn, có thể giúp người nhà làm chút chuyện, mà dưới sáu tuổi là trẻ con, mỗi ngày ở trong thôn gọi miêu trêu chó chơi đùa lung tung.
Tứ Đản gọi to một trận ở trong thôn, vừa nghe nói là nương của Đại Sơn gọi bọn nhỏ có việc, người lớn trong nhà lập tức để cho hài tử nhà mình nhanh chóng đi qua.
Chỉ chốc lát sau, trong sân đã đứng bốn năm mươi đứa nhỏ.
“Tứ Đản, cho bọn họ mỗi người một khối đường.”
Trình Loan Loan cười tủm tỉm phân phó, Triệu Tứ Đản mang theo một túi đường đi ra, cho mỗi người một khối.
Đám nhỏ kia được cha mẹ trong nhà dặn dò, rất lễ phép nói cảm ơn, sau đó mới nhận lấy, khẩn cấp nhét đường vào miệng và nhai lên.

Advertisement
';
Advertisement