Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Cao thủ Y võ

Chương 1180: Coi chồng là nhất

Sau khi nhìn thấy Sầm Nguyên Phát, mặt Liễu Thanh Thanh hơi biến sắc, trong lòng cũng trở nên vô cùng hoảng sợ.

Nhà họ Liễu không thể nào sánh được với địa vị của nhà họ Sầm, trước đây Liễu Thanh Thanh từng gặp Sầm Nguyên Phát một lần ở tiệc rượu, sau đó anh ta liền điên cuồng theo đuổi cô, nhưng người cô thích là Tần Lâm, cho dù thế nào cũng không chịu đồng ý anh ta.

Cuối cùng Sầm Nguyên Phát đã lộ bộ mặt xấu xa, cưỡng ép Liễu Thanh Thanh kết hôn với mình, cho dù là bố mẹ cũng không thể từ chối, cô đã nghĩ đủ mọi cách để tránh xa anh ta nhưng quyền lực của anh ta rất đáng sợ, trong tỉnh thành không ai dám đối đầu!

Chiếm vị trí độc tôn ở tỉnh Hán Đông!

Đó là nhà họ Sầm nên Liễu Thanh Thanh rất tuyệt vọng, mặc dù cô không cam tâm, muốn được ở cùng người mình yêu thương nhưng Sầm Nguyên Phát đã nói rồi, nếu như cô có ý định chạy trốn thì anh ta sẽ khiến nhà họ Liễu bị diệt vong, bố mẹ và người trong gia tộc tất cả sẽ vì cô mà chết.

Liễu Thanh Thanh dùng mọi mối quan hệ của mình nhưng cuối cùng cũng chẳng giải quyết được vấn đề, cô đành phải chấp nhận cúi đầu, vì gia tộc, vì bố mẹ, cô không còn lựa chọn nào khác.

Cho dù là gia đình giàu có, nhiều tiền nhiều của nhưng cũng chẳng là gì khi đứng trước nhà họ Sầm.

Bởi vì nhà họ Sầm là gia tộc võ đạo! Là trời của tỉnh Hán Đông, không có bất cứ gia tộc nào sánh được.

Sầm Nguyên Phát bất chấp tất cả để có được Liễu Thanh Thanh, bây giờ ngày thành hôn cũng đã định rồi, chính là một tuần sau, bây giờ cô đã không còn đường lùi nữa rồi.

Cô muốn đấu tranh, muốn chạy trốn nhưng lại không thể nào chống lại được thế lực trước mặt, nhà họ Sầm tuyệt đối sẽ không tha cho bọn họ, khó lòng trốn thoát được, cô bỏ trốn rồi chẳng phải người chịu khổ sẽ là bố mẹ cô sao?

“Còn không mau chào cậu Sầm đi”.

Liễu Kình Thương trầm giọng nói, mặc dù ông ấy cũng không đồng ý để con gái ở bên Sầm Nguyên Phát, nhưng sau khi biết được sự kinh khủng của nhà họ Sầm, ông ấy tràn đầy tự tin, chỉ cần con gái có thể gả cho Sầm Nguyên Phát, vậy thì sau này địa vị của nhà họ Liễu ở tỉnh Hán Đông sẽ được nâng cao.

Con gái lấy chồng như bát nước đổ đi, mấy năm nay Liễu Thanh Thanh đã tích lũy được khối tài sản khổng lồ cho gia tộc, lúc này gả đi lại còn có thể nâng đỡ nhà họ Liễu, đứa con gái này đúng là nuôi bõ công.

Bây giờ Liễu Thanh Thanh là bảo bối của nhà họ Liễu, cô và Sầm Nguyên Phát thành đôi, địa vị của họ ở tỉnh Hán Đông sẽ đi lên như diều gặp gió.

Lúc đầu nhà họ Liễu chỉ là có tiền mà thôi, bây giờ quyền thế ngút trời còn ai dám cãi lại chứ?

“Chào anh Sầm”.

Liễu Thanh Thanh cắn môi, sắc mặt vô cùng khó coi, cô rất ghét Sầm Nguyên Phát, nhưng người ta quyền cao thế mạnh, không đấu lại được.

Mặc dù bây giờ xã hội rất bình an ổn định, nhưng dường như nhà họ Sầm vẫn giữ những quy củ từ thời phong kiến, vô cùng để tâm đến các mặt đời sống của Liễu Thanh Thanh.

“Chào hỏi kiểu gì vậy, quỳ xuống đi, quỳ trực tiếp xuống đất là được, dù gì sau này cũng phải quỳ, chút việc cỏn con này mà cũng không làm được chẳng phải sau này về nhà họ Sầm sẽ làm mất mặt tôi sao”.

Sầm Nguyên Phát lạnh lùng nói.

Quỳ xuống?

Liễu Thanh Thanh cuộn chặt nắm đấm, gân xanh trên mặt nổi hết lên, bây giờ là thời đại nào rồi chứ mà còn bắt quỳ? Tính cách của Liễu Thanh Thanh vô cùng mạnh mẽ, chính trực ngay thẳng, chưa từng a dua nịnh bợ bao giờ, bây giờ lại phải khom lưng quỳ gối, Liễu Thanh Thanh hận bản thân mình của hiện tại.

Nhưng nếu như không nhún nhường, nhà họ Liễu sẽ bị nhà họ Sầm tiêu diệt.

“Mau quỳ xuống đi Thanh Thanh, quỳ trước mặt người đàn ông của mình có gì phải xấu hổ chứ”.

Hoàng Yến kéo tay Liễu Thanh Thanh, khẽ nói, ghì tay cô ấn xuống phía dưới.

“Đúng vậy Thanh Thanh, ông cha ta có câu thuyền theo lái gái theo chồng, sau này cậu Sầm chính là chồng con, mau quỳ xuống đi, con gái phải biết giúp chồng dạy con, coi chồng là nhất, con không được phép phá hỏng quy tắc nhà họ Sầm, mau lên”.

Liễu Kình Thương cũng u ám mặt mày.

Coi chồng là nhất?

Liễu Thanh Thanh tức xì khói, bố mẹ ra sức khuyên can để bắt cô khom lưng uốn gối, cúi đầu trước mặt Sầm Nguyên Phát.

Liễu Kình Thương tát vào mặt Liễu Thanh Thanh, quát lên.

“Mau quỳ xuống cho bố! Không được vô lễ trước mặt cậu Sầm, sau này vào nhà họ Sầm rồi đừng có làm mất mặt nhà ta!”

Cú tát này khiến Liễu Thanh Thanh hoa mày chóng mặt, lòng đau như cắt, nhưng Sầm Nguyên Phát vẫn bình thản, trông rất dễ chịu thoải mái, chẳng lấy làm khi nhìn thấy sự nịnh nọt của Liễu Kình Thương.

“Bố, bố… bố đánh con sao?”

Ánh mắt Liễu Thanh Thanh trở nên xám xịt.

“Đánh là vì muốn tốt cho con, nếu như ở nhà họ Sầm con còn vô lễ như này vậy thì sau này chẳng phải nhà họ Liễu sẽ phải chịu khổ với con sao? Bây giờ cậu Sầm không còn là người ngoài nữa rồi, bảo con quỳ là để dạy dỗ con, thế mà con lại ương ngạnh không phục, con muốn bố tức chết sao?”

Liễu Kình Thương run rẩy nói, biểu cảm vô cùng kích động, trên thực tế là để cho Sầm Nguyên Phát nhìn thấy, Liễu Thanh Thanh cắn chặt môi, nước mắt giàn giụa, đã bao giờ cô phải chịu tủi nhục như này chứ?

Một người phụ nữ mạnh mẽ, kiên cường cuối cùng lại trở thành vợ nhà họ Sầm, giúp chồng dạy con, trở thành nô lệ chồng bảo sao vợ nghe vậy?

Liễu Thanh Thanh không cam tâm nhưng an nguy của gia tộc, tính mạng của bố mẹ đều nằm trong tay cô.

“Thanh Thanh, con phải hiểu chuyện, bố với mẹ cũng hết cách rồi”.

Hoàng Yến khẽ nói, động viên Liễu Thanh Thanh.

Tôi chịu!!!

Liễu Thanh Thanh quỳ xuống, hành động này đã khiến trái tim cô tan vỡ, chịu khuất phục hoàn toàn, chẳng còn gì để nói nữa, người phụ nữ mạnh mẽ tài ba, hô mưa gọi gió trước kia đã biến thành nô lệ của người khác rồi.

Bây giờ là thời đại nào rồi chứ còn bắt quỳ để hành lễ, các triều đại xưa đã lụi tàn hết rồi nhưng thói xấu của chế độ phong kiến vẫn được nhà họ Sầm lưu giữ lại.

“Như vậy mới là nghe lời chứ, trong ba người vợ của tôi cô là người ngang bướng nhất, sau này phải bảo họ dạy dỗ cô mới được”.

Sầm Nguyên Phát cười mỉa mai nói.

“Cái gì? Ba người vợ? Anh có vợ rồi sao?”

Liễu Thanh Thanh tức giận nhìn Sầm Nguyên Phát với vẻ mặt không thể tin nổi.

“Cái này...”

Ngay cả Liễu Kình Thương và Hoàng Yến cũng trố mắt nhìn nhau, bọn họ cũng không ngờ rằng tên họ Sầm này lại có vợ rồi, hơn nữa có tận ba người vợ, cũng quá đáng quá rồi đấy nhỉ?

“Đàn ông năm thê bảy thiếp chẳng phải là chuyện bình thường sao? Có gì đáng kinh ngạc chứ, con người thời nay đều vứt hết lễ nghĩa mà tổ tông để lại, không biết người trên kẻ dưới, đây là giọng điệu của một người phụ nữ như cô nói chuyện với tôi sao? Hỗn xược!”

Sầm Nguyên Phát giậm chân một phát, lớn tiếng quát khiến Liễu Thanh Thanh khiếp sợ, không hề có cảm giác thương hoa tiếc ngọc.

“Cậu Sầm bớt giận! Cậu Sầm bớt giận”.

Liễu Kình Thương vội nói.

 

Bây giờ là thời đại nào rồi chứ còn bắt quỳ để hành lễ, các triều đại xưa đã lụi tàn hết rồi nhưng thói xấu của chế độ phong kiến vẫn được nhà họ Sầm lưu giữ lại.

“Như vậy mới là nghe lời chứ, trong ba người vợ của tôi cô là người ngang bướng nhất, sau này phải bảo họ dạy dỗ cô mới được”.

Sầm Nguyên Phát cười mỉa mai nói.

“Cái gì? Ba người vợ? Anh có vợ rồi sao?”

Liễu Thanh Thanh tức giận nhìn Sầm Nguyên Phát với vẻ mặt không thể tin nổi.

“Cái này...”

Ngay cả Liễu Kình Thương và Hoàng Yến cũng trố mắt nhìn nhau, bọn họ cũng không ngờ rằng tên họ Sầm này lại có vợ rồi, hơn nữa có tận ba người vợ, cũng quá đáng quá rồi đấy nhỉ?

“Đàn ông năm thê bảy thiếp chẳng phải là chuyện bình thường sao? Có gì đáng kinh ngạc chứ, con người thời nay đều vứt hết lễ nghĩa mà tổ tông để lại, không biết người trên kẻ dưới, đây là giọng điệu của một người phụ nữ như cô nói chuyện với tôi sao? Hỗn xược!”

Sầm Nguyên Phát giậm chân một phát, lớn tiếng quát khiến Liễu Thanh Thanh khiếp sợ, không hề có cảm giác thương hoa tiếc ngọc.

“Cậu Sầm bớt giận! Cậu Sầm bớt giận”.

Liễu Kình Thương vội nói.



“Đàn ông năm thê bảy thiếp cũng là chuyện bình thường mà, bây giờ người có tiền cũng đều nuôi vợ nhỏ ở bên ngoài, chẳng qua không ai biết nạp thiếp mà thôi, người đàn ông quang minh lỗi lạc như cậu Sầm mới là hiếm có”.

Lời nói của Liễu Kình Thương khiến Liễu Thanh Thanh sốc toàn tập, bố à, từ khi nào bố lại trở nên nịnh bợ, đổi trắng thành đen như thế chứ?

Mặt Liễu Thanh Thanh tối sầm lại, đôi mắt tràn đầy sự tuyệt vọng, đây còn là bố mình không? Đây vẫn là thế giới rực rỡ sắc màu trước mặt cô sao?

“Biết là tốt, sau này tôi gọi cô là Liễu Tư, tối nay tôi ở phòng cô, tắm rửa trang điểm đẹp vào, hôm nay tôi không đi nữa. Bảo mẹ cô trang điểm cho, trông cái mặt xám xịt của cô có ra cái gì không?”

Sầm Nguyên Phát phẫn nộ nói.

“Cậu Sầm nói phải”.

Hoàng Yến vội hòa giải.

“Người đàn ông có năng lực năm thê bảy thiếp là chuyện rất bình thường, nhưng thứ rác rưởi như anh cũng đòi cưới Thanh Thanh, anh xứng chắc?”

Mặt Sầm Nguyên Phát biến sắc, anh ta quay phắt đầu lại nhìn ra phía cửa, Tần Lâm đứng khoanh tay, ánh mắt sắc như dao, nhìn chằm chằm vào anh ta.

 

-----------------------



Advertisement
';
Advertisement