Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Cao thủ Y võ

Chương 1219: Một bước giết mười tên!

“Kế khích tướng à?”

Tần Lâm nheo mắt lại, tên này đúng là thẹn quá hóa giận.

Hơn nữa hắn còn vô cùng lo lắng, nếu cứ tiếp tục thì Igawa Chiro sẽ vào thế bị động.

Tần Lâm hệt như một bóng ma đang đi dạo trong rừng vậy, khiến cho hắn không sao bắt được hình bóng của anh.

“Tao sợ nếu đánh trực diện thì mày sẽ không đỡ nổi chiêu nào mất”.

Tần Lâm nhún vai cười nói.

“Thằng nhóc con, muốn chết à! Vậy mày cứ thử đi, xem ai sợ ai!”

Igawa Chiro gầm lên, hắn ta chính là một trong những ninja xuất sắc nhất của gia tộc Igawa Ryu, không ngờ lại bị tên nhóc này xoay mòng mòng như vậy.

“Vì tinh thần Võ sĩ đạo, vì gia tộc Igawa Ryu, tao nhất định sẽ tiêu diệt mày!”

Igawa Chiro nhanh chóng lao về phía anh, nhưng lần này Tần Lâm lại không hề né tránh mà đánh nhau điên cuồng vưới hắn.

Tần Lâm tay không nhưng không hề sợ hãi, anh né tránh lưỡi kiếm sắc nhọn, sau đó tung ra những nắm đấm liên hồi xối xả về phía Igawa Chiro.

“Bịch bịch bịch”.

Những cú đấm của Tần Lâm liên tục đánh vào kiếm của Igawa Chiro, sắc mặt hắn lập tức tái mét, mấy nắm đấm cuối cùng đánh trúng vào ngực và bả vai hắn.

Igawa Chiro lập tức bị áp đảo, ngay cả thanh kiếm trong tay cũng trở nên bị động.

Khi chiến đấu, vũ khí càng ngắn thì càng nguy hiểm, còn càng dài lại càng mạnh, tuy Tần Lâm dùng tay không nhưng Igawa Chiro vẫn tự nhận thấy hắn hoàn toàn không phải đối thủ của anh.

Nắm đấm của Tần Lâm quá mạnh mẽ, cũng như quá nhanh!

Nắm đấm mạnh mẽ, từng hồi như sấm, đây mới chính là từ để giải thích cho sức mạnh của Tần Lâm.

Phong thái khinh thường vừa rồi đã hoàn toàn thay đổi, lúc này Igawa Chiro mới nhận ra là Tần Lâm mạnh đến nhường nào, cho rằng người ta là rác rưởi, nhưng bây giờ xem ra bản thân không thể đánh lại nữa rồi.

Hắn vốn cho rằng Tần Lâm không thể đánh lại mình nên mới luôn trốn tránh, nhưng ngay khi giao đấu thật sự thì Igawa Chiro đã bị đánh đến không còn manh giáp.

Mặc dù cơ thể hắn rất linh hoạt, hơn nữa còn là ninja, tốc độ cực kỳ nhanh, và nhẫn thuật cũng là thứ lâu đời cũng như đáng tự hào ở nước Oa, nhưng toàn bộ khả năng của Igawa Chiro vẫn không thể làm cho Tần Lâm bị thương dù chỉ một chút.

Những cú đấm của Tần Lâm vô cùng lộn xộn, như vậy mới khiến cho tốc độ nhanh lên, đương nhiên sự công kích cứ thế tăng theo, ngay khi Tần Lâm đánh xong thì bả vai của Iagawa Chiro đã vỡ nát.

Igawa Chiro nghiến răng nghiến lợi, hít sâu một hơi, tên này xem ra cũng phải ngang hàng với người đứng đầu gia tộc của hắn, không ngờ vùng đất Hoa Hạ lại có nhân tài ẩn dật, hắn vốn muốn đi xuyên qua đảo tiên Bồng Lai, nhưng cuối cùng lại phải dừng lại tại đây, nửa đường đã gặp phải Tần Lâm nên không thể đi tiếp được nữa.

Igawa Chiro không sao nuốt trôi cục tức này, hắn nhất định sẽ khiến cho Tần Lâm phải trả giá, lần này bọn chúng đến đây không thể để mắc sai lầm được.

“Còn ngây ra đó làm gì, xông lên cho tao!”

Igawa Chiro hét lên, ngay sau đó có hàng chục tên ninja rút dao ra rồi lao về phía trước.

Tần Lâm cười khẩy một tiếng, không hề nao núng, anh đã sẵn sàng để xử sạch đám ninja này rồi.

“Chết hết đi cho tao!”

Tần Lâm bước chân vững vàng, mỗi một bước là một tên gục xuống.

Mỗi cú đấm của Tần Lâm đều vô cùng đáng sợ, sức lực cực kỳ lớn, hơn nữa anh còn là bác sĩ, mỗi cú đấm đều đánh vào tử huyệt, đương nhiên không có ai có thể đỡ nổi.

Một bước giết mười tên, ngàn dặm không hề sót!

Ánh mắt Tần Lâm sắc như dao, dường như không hề có ý dừng lại, nhưng lúc này Igawa Chiro đã không chịu nổi nữa, chỉ chưa đến một phút mà Tần Lâm đã xử sạch tận mười bảy tên, tất cả đều chết ngay tại chỗ.

Nhìn thấy xác chết nằm la liệt, Igawa Chiro bỗng run cầm cập.

Không còn gì nữa!

Người thanh niên trước mặt quá mạnh, hoàn toàn không thể đánh lại, còn tưởng rằng lấy đông đánh ít thì có thể có được cơ hội sống, nhưng bây giờ xem ra người của mình đều biến thành vong hồn dưới tay đối phương rồi, Igawa Chiro đã thực sự cảm thấy sợ hãi.

Không đánh lại, chỉ có thể chạy mà thôi!

Igawa Chiro đã có ý định bỏ chạy, nếu cứ tiếp tục thế này thì hắn chỉ càng chết thảm hơn mà thôi.

Toàn quân đều đã bị tiêu diệt, Igawa Chiro sợ đến tái mét mặt mày, hắn nhất định phải chạy thoát khỏi đây.

Trác Y Nhiên ở cạnh vẫn còn đang ngẩn ra, thân là đội phó của đội biệt kích Giao Long nên cô vốn đã rất mạnh, nhưng xem ra chẳng là gì so với người thanh niên trước mặt.

Bản thân cô còn không thể đánh lại đám người của Igawa Chiro, nhưng Tần Lâm lại đánh bọn chúng tan tác trong chớp mắt, đây chẳng phải là quá dễ dàng rồi sao?



Trác Y Nhiên vẫn không dám tin, đám giặc Oa kia đều đã nằm la liệt chết trên mặt đất, những thứ trước mắt đều nói rõ cho cô biết đây chính là sự thật.

Igawa Chiro uy phong ngông cuồng lúc trước bây giờ đã phải liều mạng bỏ chạy như một con chó chết chủ.

Tần Lâm lập tức đuổi theo, tung chưởng vào lưng làm toàn bộ xương sườn của hắn gãy ra, nhưng cuối cùng thì Igawa Chiro vẫn chạy thoát.

Bóng người biến mất trong chớp mắt, Tần Lâm thoáng nhíu mày, đây là lần đầu tiên anh tiếp xúc với nhẫn thuật, thứ này thực sự có rất nhiều chiêu thức khác nhau, có muốn giết hắn ngay cũng không được.

“Thôi bỏ đi, không cần phải đánh kẻ đến đường cùng làm gì, nếu như hắn có sống được thì cũng sẽ tàn phế suốt đời”.

Tần Lâm lắc đầu nói, Trác Y Nhiên hít sâu một hơi, người đàn ông này rốt cuộc là cao thủ phương nào đây?

“Cô không sao chứ?”

Tần Lâm quay đầu về phía Trác Y Nhiên rồi hỏi.

“Cảm ơn... tiền bối, vì đã cứu mạng”.

Trác Y Nhiên chăm chú nhìn, lúc này mới thấy rõ mặt Tần Lâm, không ngờ người thanh niên này lại trẻ hơn cả mình sao? Đùa đấy ư? Tại sao cô vẫn chưa bao giờ nghe qua một cao thủ trẻ như vậy chứ.

“Không cần cảm ơn đâu, đi đường gặp chuyện bất bình nên giúp đỡ mà thôi, vốn là chuyện nên làm mà, hơn nữa đám người đó còn là người Oa, chết không đáng tiếc, ở nơi rừng rậm thế này thì chẳng có ai quan tâm đến sống chết của bọn chúng đâu, không bao lâu nữa bọn chúng cũng bị thú dữ xé xác cho xem”.

Tần Lâm lắc đầu cười mỉm.

“Tiền bối nói đúng lắm, bọn này là một đám khốn nạn, cố gắng lợi dụng các vùng biển biên giới của Hoa Hạ để lển vào đất liền, đám giặc này đúng là có chết cũng đáng”.

Trác Y Nhiên nghiến răng nói, cô cực kỳ ghét đám người này, hơn nữa Lục Tử cũng đã chết trong tay bọn chúng, may mà vị tiền bối này đã báo thù giúp cậu ấy rồi.

“Cô cứ gọi tôi là Tần Lâm, không cần đại sư gì đó đâu. À đúng rồi, đám giặc vượt biên này không hề tầm thường đúng không? Chúng đều là cao thủ, người bình thường không thể đánh lại được đâu”.

Tần Lâm trầm ngâm.

“Ơ, vậy cũng được, Tần đại sư!”

Tần Lâm lập tức đuổi theo, tung chưởng vào lưng làm toàn bộ xương sườn của hắn gãy ra, nhưng cuối cùng thì Igawa Chiro vẫn chạy thoát.

Bóng người biến mất trong chớp mắt, Tần Lâm thoáng nhíu mày, đây là lần đầu tiên anh tiếp xúc với nhẫn thuật, thứ này thực sự có rất nhiều chiêu thức khác nhau, có muốn giết hắn ngay cũng không được.

“Thôi bỏ đi, không cần phải đánh kẻ đến đường cùng làm gì, nếu như hắn có sống được thì cũng sẽ tàn phế suốt đời”.

Tần Lâm lắc đầu nói, Trác Y Nhiên hít sâu một hơi, người đàn ông này rốt cuộc là cao thủ phương nào đây?

“Cô không sao chứ?”

Tần Lâm quay đầu về phía Trác Y Nhiên rồi hỏi.

“Cảm ơn... tiền bối, vì đã cứu mạng”.

Trác Y Nhiên chăm chú nhìn, lúc này mới thấy rõ mặt Tần Lâm, không ngờ người thanh niên này lại trẻ hơn cả mình sao? Đùa đấy ư? Tại sao cô vẫn chưa bao giờ nghe qua một cao thủ trẻ như vậy chứ.

“Không cần cảm ơn đâu, đi đường gặp chuyện bất bình nên giúp đỡ mà thôi, vốn là chuyện nên làm mà, hơn nữa đám người đó còn là người Oa, chết không đáng tiếc, ở nơi rừng rậm thế này thì chẳng có ai quan tâm đến sống chết của bọn chúng đâu, không bao lâu nữa bọn chúng cũng bị thú dữ xé xác cho xem”.

Tần Lâm lắc đầu cười mỉm.

“Tiền bối nói đúng lắm, bọn này là một đám khốn nạn, cố gắng lợi dụng các vùng biển biên giới của Hoa Hạ để lển vào đất liền, đám giặc này đúng là có chết cũng đáng”.

Trác Y Nhiên nghiến răng nói, cô cực kỳ ghét đám người này, hơn nữa Lục Tử cũng đã chết trong tay bọn chúng, may mà vị tiền bối này đã báo thù giúp cậu ấy rồi.

“Cô cứ gọi tôi là Tần Lâm, không cần đại sư gì đó đâu. À đúng rồi, đám giặc vượt biên này không hề tầm thường đúng không? Chúng đều là cao thủ, người bình thường không thể đánh lại được đâu”.

Tần Lâm trầm ngâm.

“Ơ, vậy cũng được, Tần đại sư!”

Trác Y Nhiên gật đầu.

“Tần đại sư không biết đó thôi, đám người vượt biên này đến đây vì lý do gì thì tôi cũng không rõ, sau khi nhận được lệnh từ cấp trên thì tôi đã dẫn theo đồng đội vào đây để đánh với bọn chúng, tổng cộng có hai mươi tên, ba tên đã bị tôi giết rồi, nhưng đám người kia lại muốn truy sát tôi đến cùng, nếu như không có Tần đại sư thì e rằng tôi đã chết mất xác ở nơi này luôn rồi”.

“Đám người này đều là cao thủ, tất cả đều là ninja, hơn nữa Igawa Ryu còn là một trong tứ đại gia tộc võ đạo của nước Oa, thực lực không hề tầm thường, sức mạnh sau lưng bọn chúng còn kinh khủng hơn thế nữa”.

 

-----------------------



Advertisement
';
Advertisement