Chúc Minh nhướng mày: “Ồ? Làm sao em biết được?”
“Em quen một trong số tổng giám đốc của họ, anh ta nói rằng ông chủ của tập đoàn Hiên Viên là một nhân vật máu mặt, thậm chí cả Mạnh Văn Cương cũng chỉ làm thuê cho người đó”.
Chúc Minh nghe xong cũng hơi kinh ngạc, tập đoàn Mạnh Thị lớn như vậy lại đi làm công cho người khác?
Nhưng chuyện này cũng có chút đáng tin, dù sao trong một tháng qua, tập đoàn Mạnh Thị đã gần như tập trung toàn bộ vốn lưu động, nhân lực và vật lực vào tập đoàn Hiên Viên.
Cứ như thể tập đoàn Hiên Viên này là ngành kinh doanh chính của tập đoàn Mạnh Thị vậy.
Vốn dĩ không hề có lý do gì cho chuyện này, tập đoàn Mạnh Thị đã đứng vững ở Đông Hải nhiều năm như vậy, cho dù dư luận hay khách hàng đều vô cùng vững chắc, hoàn toàn không có lý do gì để thành lập một công ty mới cạnh tranh với chính mình.
Bây giờ có vẻ như tập đoàn Hiên Viên mới là ông chủ thực sự? Mạnh Văn Cương chỉ là người làm công?
Chúc Minh nhìn Chúc Tam Cô, hỏi.
“Em Ba, ý em thế nào?”
Chúc Tam Cô nở một nụ cười nham hiểm, sau đó điềm đạm nói.
“Anh cả, nếu Mạnh Văn Cương chỉ là người làm công, ông ta dựa vào quyền lực của mình đưa cho tình nhân nhỏ Chúc Linh Linh một khoản tiền đầu tư hàng tỷ tệ, anh nói xem nếu ông chủ lớn biết được sẽ như thế nào đây?”
Hai mắt Chúc Minh đột nhiên sáng lên: “Ý của em là, muốn lật đổ Mạnh Văn Cương?!”
Chúc Tam Cô mỉm cười: “Mạnh Văn Cương giúp đỡ Chúc Linh Linh, còn nhà họ Thư và nhà họ Hoa lại giúp đỡ chúng ta, một khi Mạnh Văn Cương thất thế thì...”
Những lời sau đó Chúc Tam Cô không nói, nhưng hiển nhiên một khi Mạnh Văn Cương bị lật đổ thì Y dược Chúc Thị của bọn họ sẽ được vực dậy.
“Cách này quả thật là tốt, nhưng làm thế nào để chúng ta có thể nói chuyện với ông chủ của tập đoàn Hiên Viên đây?”
“Anh cả, chuyện này anh yên tâm, em quen tổng giám đốc của tập đoàn Hiên Viên, chuyện này cứ để em nói với anh ta!”
“Được, em Ba, em cứ làm đi, nếu chuyện này thành công thì em sẽ trở thành người hùng của gia đình chúng ta!”
Chúc Tam Cô gật đầu, lập tức đi xử lý.
...
Chẳng mấy chốc, ở trong phòng làm việc của tổng giám đốc tại tập đoàn Hiên Viên, Chúc Tam Cô đã ngồi trên đùi một người đàn ông trung niên, vòng tay qua cổ ông ta, khẽ ưỡn người, trêu chọc người đàn ông bên cạnh.
“Anh Tiền, anh giúp em đi...”
Tiền Đông Lai nuốt nước bọt, có hơi do dự.
“Không phải anh không giúp em, tố cáo tổng giám đốc Mạnh không phải là chuyện nhỏ, anh phải suy nghĩ kĩ mới được!”
“Có gì để suy nghĩ chứ, Mạnh Văn Cương sống không có chừng mực, lại thông đồng với cháu gái em, dùng quyền lực để đạt được lợi ích cá nhân, còn cho nó năm tỷ đầu tư vào cái công ty rách nát đó, bằng chứng như vậy vẫn chưa đủ sao?”
Tiền Đông Lai cau mày: “Em chắc chắn tổng giám đốc Mạnh có quan hệ với cháu gái em sao?”
“Còn phải nói nữa sao, chẳng lẽ em còn không hiểu cháu gái mình? Nếu như họ chưa từng lên giường thì làm sao Y dược Văn Hòa lại có số tiền đầu tư lớn như vậy được?”
Tiền Đông Lai gật đầu, đúng là như vậy, Y dược Văn Hòa vốn không hề có năng lực đó.
Về phần đầu tư, hoàn toàn không cần đầu tư một số tiền lớn như thế vào một công ty ‘khiêm tốn’ như vậy.
Lúc đầu tập đoàn Hiên Viên rót vốn năm tỷ, bốn tỷ chín đã đưa cho Y dược Văn Hòa, sau đó tập đoàn Mạnh Thị lại chuyển khoản năm tỷ tiền đầu tư khác, tức là mười tỷ tất cả!
Nếu nói không có quan hệ mờ ám trong đó thì ai tin được đây?
Chúc Tam Cô sượt qua sượt lại trên người Tiền Đông Lai, õng ẹo hỏi.
“Anh Tiền, có thật anh đã từng gặp qua ông chủ thực sự của mình chưa? Chắc chắn Mạnh Văn Cương làm công cho ai đó không?”