Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Cao thủ Y võ

"Trời ơi Thiên Hậu! Chị Tô!"  

             "Chị Tô em yêu chị!"  

             "Chị Tô đỉnh quá! Dì Phùng đỉnh quá!"  

             Sau khi mọi người tâng bốc Tô Văn Kỳ vài câu, thì bắt đầu khen Dì Phùng tuyệt vời!  

             Vừa rồi mọi người còn phải bó tay, lúc cảm thấy Tiểu Hồ Nương nắm chắc phần thắng thì Dì Phùng chỉ nói câu đợi chút, không bao lâu sau, Tô Văn Kỳ đã đến!  

             Đây chắc chắn là chiêu của Dì Phùng!  

             Vốn tưởng Dì Phùng chỉ là một đại gia bình thường, vậy mà không ai ngờ rằng lại là một lão đại thật sự!  

             Đến cả Tô Văn Kỳ cũng mời được, không phải lão đại thì là cái gì?  

             "Chào mọi người, tôi là Tô Văn Kỳ, chào em, Đông Tuyết". Trước ống kính, Tô Văn Kỳ vẫn thể hiện vô cùng cao sang.  

             "Chị Tô... Em chào chị, em là fan của chị đó! Em rất thích các bài hát của chị!" Vương Đông Tuyết cũng có chút hoang mang, không biết nên nói cái gì, được gặp thần tượng của mình trong khoảng cách gần như vậy, tâm trạng như vậy thực sự rất khó miêu tả.  

             Tô Văn Kỳ cười nhạt: "Cảm ơn em đã ủng hộ, chị nghe nói em nấu ăn rất ngon, đúng lúc chị chưa ăn cơm tối, chị học nấu ăn với em được không?"  

             "A? Được ạ!" Vương Đông Tuyết vừa mừng vừa lo, vội vàng làm lại từ đầu, chỉ cho Tô Văn Kỳ từng bước một.  

             Thiên Hậu vừa đến, cả nền tảng đều sắp bị tê liệt, mọi người đều chen chúc vào livestream của Vương Đông Tuyết.  

             Mặc dù không có bất cứ sự tuyên truyền nào trước nhưng chỉ bản thân Tô Văn Kỳ là đủ rồi, bản thân có một lượng fan rất lớn, tiện đăng một tin trên Facebook đã thu hút mấy chục nghìn mấy trăm nghìn lượt tương tác.   

             Livestream của Vương Đông Tuyết lập tức tăng lên một triệu lượt xem.  

             Đây là streamer đạt một triệu lượt xem nhanh nhất từ trước đến giờ.  

             Bên Tiểu Hồ Nương vẫn đang livestream, không biết chuyện gì xảy ra, nhưng số người xem trên màn hình lại đột nhiên giảm nhanh chóng.  

             "Hửm? Có chuyện gì vậy, con khốn kia đã đạt một triệu người xem rồi sao?"  

             Tiểu Phi Phi cũng có chút bực, không phải chỉ là một streamer nhỏ thôi sao, có hai ba mươi nghìn fan trong hai ngày thôi mà, sao lại có một triệu lượt xem chứ?  

             "Trời ơi, streamer bên kia đang tương tác với Tô Văn Kỳ!"  

             "Với ai? Tô Văn Kỳ? Chém gió à, sao cô không bảo cô ta tương tác với Jackson luôn đi".  

             "Thật đó, Thiên Hậu đang học nấu ăn cùng Đông Tuyết kìa, Thiên Hậu không hổ là Thiên Hậu, nấu ăn cũng đẹp như vậy".  

             "Trời ơi, tôi phải đi xem, té đây!"  

             Người xem livestream hầu như đều giải tán hết rồi, tất cả đều chạy sang bên Vương Đông Tuyết, thấy thực sự là Tô Văn Kỳ mọi người đều vô cùng kinh ngạc.  

             Cô Vương Đông Tuyết này cũng đỉnh quá đi, có thể tương tác với Thiên Hậu luôn!  

             Lượt xem của Thiên Hậu ai so nổi chứ?  

             Kèo này chắc thắng rồi.  

             Tiểu Phi Phi thấy vậy liền rút khỏi livestream, thoát tương tác với Tiểu Hồ Nương.  

             Đùa cái gì vậy, sao cô dám đấu lại Thiên Hậu chứ?  

             Vậy chẳng phải lấy trứng chọi đá sao?  

             Tiểu Phi Phi vừa rời khỏi, bên Tiểu Hồ Nương lập tức bị giảm lượt xem, từ hơn một triệu người xem chớp mắt chỉ còn mấy trăm người.  

             Hơn nữa mấy trăm người này không chừng đang treo máy.  

             Trên màn hình đã không còn một comment nào cả, lúc vắng người xem nhất cũng không thảm hại bằng bây giờ.  

             Tiểu Hồ Nương cắn răng, trên mặt đầy sự phẫn nộ!  

             Con tiện nhân, mày đợi đấy cho tao!  

             ....  

             Tầm nửa tiếng sau, cuộc thi đấu đã kết thúc, Vương Đông Tuyết đã chiến thắng áp đảo, tiếp tục đứng trang đầu.  

             Vì dạy Tô Văn Kỳ nấu ăn thành công, khiến Thiên Hậu từ trước đến giờ chưa bao giờ vào bếp lại nấu được một món ngon, lập tức thêm được không ít fan.  

             Từ ba mươi nghìn fan lên một trăm nghìn fan, chỉ nhìn vào fan thì bây giờ cô ấy đã cùng đẳng cấp với Tiểu Hồ Nương rồi.  

             Mới chỉ vài ngày, Vương Đông Tuyết đã phát triển như thế này, cũng được coi là kỳ tích trong ngành rồi.  

             Vương Đông Tuyết cũng vô cùng kinh ngạc, sau khi tắt livestream tim vẫn đập thình thịch, đây là Tô Văn Kỳ đấy!  

             Sau khi livestream xong, Vương Đông Tuyết nhắn tin cho Tần Lâm.  

             "Anh Tần, anh có xem livestream hôm nay của tôi không, chị Tô Văn Kỳ có tương tác với tôi đấy!" Vương Đông Tuyết vội vàng chia sẻ tin vui này cho Tần Lâm.  

             Tần Lâm trả lời: "Có xem, hôm nay cô thể hiện rất tốt, cô rất thích Tô Văn Kỳ sao?"  

             "Đúng vậy, tôi thích chị Tô Văn Kỳ nhất!"  

             "Vậy mấy hôm nữa tôi mời cô đi xem buổi hòa nhạc".  

             "Được!"  

             Sau khi Vương Đông Tuyết nhận lời, đột nhiên nhận ra có chút không ổn, có phải quá dễ dãi không? Người ta tiện mời một câu cô ấy đã đồng ý.  

             Nhưng bây giờ muốn đổi ý cũng không được, tin nhắn đã gửi, Vương Đông Tuyết đỏ mặt, ngồi trên giường suy nghĩ loạn xạ.  

             ...  

             Sáng sớm hôm sau, Vương Đông Tuyết đến trường đi học, chuẩn bị mời Tần Lâm cùng ăn cơm buổi trưa.  

             Kết quả chưa vào lớp được bao lâu đã nhìn thấy ba người Lưu Bình Bình.  

             Ba người nhìn thấy Vương Đông Tuyết mặc chiếc áo khoác cùng với bộ đồ đắt giá kia, lập tức không vui.  

             Tranh thủ thời gian tan học, Lưu Bình Bình bước đến, nói.  

             "Vương Đông Tuyết, bây giờ mày giỏi rồi, sinh viên nghèo có trợ cấp của trường và quyên góp của xã hội lại đi mua hàng đắt tiền?"  

             Vương Đông Tuyết ngây người một lát: "Không phải, tớ không có!"  

             "Hừ, không có? Cho mọi người xem quần áo của mày, hôm qua mày mua ở trung tâm thương mại Mạnh Thị chính mắt tao nhìn thấy, toàn áo khoác hơn ba mươi nghìn tệ, lại thêm đôi giày với cái váy của mày nữa, cả người phải đến năm sáu mươi nghìn tệ, tiền trợ cấp sinh viên nghèo của trường mày tiêu như thế à?"  

             Vương Đông Tuyết vội vàng giải thích: "Không phải không phải, chiếc áo này của tớ là hơn ba mươi nghìn tệ, bạn tớ quen ông chủ nên được giảm giá chín mươi phần trăm xuống còn ba trăm tệ".  

             Lưu Bình Bình cười nói: "Vương Đông Tuyết, mày nghĩ tao ngu sao, lừa tao à? Mày cho mọi người xem đây là hiệu gì, ba trăm tệ có thể mua được chiếc áo khoác đẹp như thế này không?"  

             Quần áo của Vương Đông Tuyết thực sự rất đẹp, mọi người đều vô cùng tò mò, chẳng lẽ một sinh viên nghèo lại mua đồ đắt tiền?  

             Vương Đông Tuyết cởi áo khoác ngoài cho mọi người xem nhãn hiệu ở phía sau".  

             "Đúng thật không phải là hàng đắt tiền, cái này chỉ là quần áo ba trăm tệ một cái thôi".  

             Sau khi mọi người nhìn thấy nhãn hiệu liền lên mạng tra, lập tức trên mặt mọi người đều hiện lên vẻ kỳ lạ.  

             "Vương Đông Tuyết! Chiếc áo này thật sự là ba mươi nghìn tệ đấy, không ngờ cậu lại là loại người này!"  

             "Đúng vậy, nhận trợ cấp sinh viên nghèo lại vung tay quá trán như vậy, cậu đúng là vô liêm sỉ!"  

             "Theo tớ thấy, nên hủy tư cách sinh viên nghèo của cậu ấy cho người khác đi!"  

             Vương Đông Tuyết cũng không tin, cầm lấy điện thoại của bọn họ nhìn một cái, phát hiện ra đúng thật là ba mươi nghìn tệ, hơn nữa còn viết rõ là sản phẩm mới không giảm giá.  

             Chuyện này là thế nào, anh Tần nói rõ ràng là giảm giá chín mươi phần trăm mà!  

             "Tớ, tớ không biết, đây là quần áo người khác tặng cho tớ!"  

             Mọi người đều cười đểu: "Vừa nói là giảm giá, giờ lại nói là người khác tặng, Vương Đông Tuyết, chúng tôi nhìn nhầm cô rồi".  

             "Bây giờ chúng ta đi báo cáo, bảo giáo viên hủy trợ cấp, hủy học bổng của cô ta!"

Advertisement
';
Advertisement