Lời nói của giám đốc khiến người nhân viên bán hàng đó lập tức sững sờ.
“Cổ……cổ đông?”
Chả trách giám đốc lại có thái độ tốt như thế, chả trách trước giờ chưa từng thấy họ đến cửa hàng, thì ra là hội viên thẻ Bạch Kim!
Người ta không phải hội viên bình thường mà là quản lý!
Nhân viên bán hàng sững sờ, vội đến trước mặt Tần Lâm, nói với vẻ mặt oan ức.
“Xin lỗi anh, lúc nãy tôi không biết……”
Tần Lâm cười khẩy: “Tôi không quan tâm, dù sao thì sau này cô không cần làm việc ở đây nữa”.
Nói xong đám người Tần Lâm lướt qua cô ta, tiếp tục đi xem đồ mỹ phẩm.
Nhân viên bán hàng tái mét mặt, mặc dù đây chỉ là công việc bán hàng, nhưng đó là mỹ phẩm Tầng Vân đấy.
Cô ta đã làm việc ở đây được hai năm rồi, vài năm nữa thôi là có thể làm quản lý cửa hàng, đến lúc đó thu nhập mỗi tháng sẽ hơn chục nghìn tệ, có thể đóng năm loại bảo hiểm cùng quỹ tiết kiệm nhà ở, công việc tốt thế này tìm đâu ra được chứ.
Hơn nữa bây giờ cô ta bị mỹ phẩm Tầng Vân đuổi việc, sự việc này sẽ được lưu trong hồ sơ, ai cần một nhân viên bán hàng bị đuổi việc chứ…….
Giám đốc lạnh lùng nhìn cô ta: “Đáng đời, còn không mau cút đi!”
Loại người này chẳng ai thương hại cả.
……
Đám người Tần Lâm tiếp tục xem mỹ phẩm, vì ngày thường Vương Đông Tuyết ít trang điểm, vì thế cũng không mua nhiều loại, chỉ mua thêm một vài sản phẩm dưỡng da, loại mặt nạ cấp nước cũng khá ổn.
Lúc ba người đang đi dạo xem, một đôi nam nữ bước đến.
Người phụ nữ bực mình: “Chồng ơi, mặt em có nếp nhăn rồi!”
Người đàn ông bất lực: “Được rồi, muốn mua đồ mỹ phẩm đúng không, em mua đi”.
Bọn họ từng gặp Diêm Bằng và Bạch Nhã ở trước cổng.
Bạch Nhã hừ một tiếng: “Dù gì anh cũng là người trong ngành, em mua đồ mỹ phẩm mà không bảo giảm giá, cái nào cũng đắt”.
Diêm Bằng cũng rất bất lực, mặc dù ông ta cũng bán mỹ phẩm, nhưng không thể nào so sánh được với mỹ phẩm Tầng Vân, chỉ kinh doanh nhỏ mà thôi.
“Vợ à, cũng không phải không có giảm giá, thế này đi, hôm nay em chọn vài món, anh tìm người xem có thể mua với giá thẻ Bạch Kim không”.
“Thật hay giả vậy? Anh quen hội viên thẻ Bạch Kim sao”.
Bạch Nhã nghĩ một lúc rồi đột nhiên nói: “Chồng à, nếu anh quen hội viên thẻ Bạch Kim vậy thì chúng ta có thể mua sản phẩm thử nghiệm nội bộ rồi, em nghe nói mỹ phẩm Tầng Vân mới có sản phẩm xóa vết rạn da cho bà bầu, em muốn thử”.
“Vậy….để anh thử xem”.
Diêm Bằng gọi điện một lúc lâu mới có thể liên lạc được với một người bạn có thẻ hội viên Bạch Kim, hơn nữa có thể cho bọn họ mượn dùng.
Sau khi liên lạc xong, Diêm Bằng dẫn Bạch Nhã vào trong cửa hàng, bắt đầu chọn đồ.
Giá sản phẩm thử nghiệm nội bộ rất đắt, dùng thẻ Bạch Kim cũng không được giảm giá nhiều lắm, vì thế mặc dù bọn họ mua món đồ giống với Tần Lâm, nhưng lại mất khá nhiều tiền.
Bạch Nhã mua hơn mười nghìn tệ tiền mỹ phẩm, bà ta hài lòng đi ra khỏi ngoài, chuẩn bị mua thêm vài cái mặt nạ, lúc đến trước quầy hàng thì nhìn thấy đám người Tần Lâm.
Bạch Nhã đột nhiên trừng mắt.
“Là bọn họ!”
Tần Lâm nhíu mày, đúng là oan gia ngõ hẹp, lại gặp hai tên chó điên này.
Bạch Nhã nhìn Vương Đông Tuyết xách nhiều đồ mỹ phẩm như thế, lập tức tức giận.
“Con tiện nhân kia, cô mua lắm đồ mỹ phẩm vậy, trang điểm như yêu tinh vậy, định tiếp tục quyến rũ chồng tôi đúng không!”
Linh Linh bực mình, đứng ra mắng bà ta.
“Bà ăn nói cho tử tế vào, bảo ai giống yêu tinh, bà mới là con yêu tinh già ấy!”
Ba chữ yêu tinh già lập tức khiến Bạch Nhã giận sôi máu, đố kỵ sinh hận, cộng thêm ân oán trước đó nữa, bà ta giận run người.
“Chồng! Gọi bảo vệ đánh bọn họ đi!”
Diêm Bằng hừ lạnh lùng một tiếng, chuyện đã đến nước này, không ra tay cũng không được.
Dù sao ông ta cũng là ông chủ trong ngành mỹ phẩm, có chút quan hệ với mỹ phẩm Tầng Vân, ông ta ra vẻ như mình là chủ ở cửa hàng này vậy.
Lúc nãy Bạch Nhã bị đánh, Diêm Bằng không dám đánh trả, bây giờ thì khác, có bảo vệ ở đây, xem tên kia ra tay kiểu gì!
“Bảo vệ! Qua hết đây!”
Diêm Bằng quát lên, bảo vệ bốn xung quanh liền chạy đến.
“Làm gì đấy?”
Diêm Bằng chỉ vào đám người Tần Lâm rồi nói: “Ba người này ăn nói lỗ mãng, tố chất tồi tệ, các người mau đuổi chúng ra ngoài đi!”
Mấy tên bảo vệ nhìn nhau, đuổi họ ra ngoài sao?
Lúc nãy bọn họ bao vây Tần Lâm, kết quả người nhân viên đó bị đuổi việc, bây giờ biết anh là cổ đông của công ty, ai dám ra tay chứ? Đó chẳng phải là ngu ngốc sao?
Đám bảo vệ đứng im bất động, Diêm Bằng cau mày bực bội.
“Các người làm gì vậy? Đứng ngây ra đấy làm gì! Mau tống cổ bọn chúng ra ngoài cho tôi! Có tin tôi tìm ông chủ của mấy người không!”
Mấy tên bảo vệ vẫn đứng im, sau đó nhìn Tần Lâm giống như đợi anh ra lệnh vậy.
Tần Lâm cười khẩy: “Nếu ông ta đã nói tống ra ngoài rồi thì tống ra ngoài đi”.
Mấy tên bảo vệ lập tức hiểu ý: “Rõ!”
Nói xong, bảo vệ vung dùi cui trong tay, trực tiếp đập vào người Diêm Bằng.
“Cút ra ngoài!”
Diêm Bằng bị đánh, sợ hết hồn, vẻ mặt lập tức biến đổi.
“Các người làm gì vậy! Tôi là Diêm Bằng, tôi quen biết với lãnh đạo của các người đấy! Tôi bảo các người đuổi cậu ta ra ngoài!”
“Đuổi con mẹ mày!”
Tất cả bảo vệ đập dùi cui ngắn vào người Diêm Bằng và Bạch Nhã, hai vợ chồng bị đánh đến mức thâm tím mặt mày, vội vàng tháo chạy.
Nhìn thấy dáng vẻ nhếch nhách của hai người đó, Linh Linh cau mày nói: “Đông Tuyết, sau này cậu phải cẩn thận chút”.
Vương Đông Tuyết sững sờ: “Không đến mức thế đâu, mặc dù tên Diêm Bằng đó không phải người tốt nhưng ông ta cũng không dám làm gì tớ đâu?”
Hai bọn họ cũng hiểu chút ít về tên Diêm Bằng, háo sắc nhưng vợ quản nghiêm, không có gan làm chuyện xấu xa.
Linh Linh nói: “Ông ta không có cái gan đấy, nhưng vợ ông ta thì chưa chắc, bà Bạch Nhã đó không phải người tốt đâu, vẫn nên cẩn thận thì hơn”.
Vương Đông Tuyết gật đầu, bất giác sờ chiếc đồng hồ mà Tần Lâm tặng, đó là bùa hộ mệnh của cô, có chiếc đồng hồ này cô cũng yên tâm hơn nhiều.
Tần Lâm cũng không quan tâm lắm, dù sao cũng chỉ là hai người bình thường chắc sẽ không hống hách đến mức đó đâu.
Nếu như bọn họ dám làm chuyện gì, Tần Lâm nhất định sẽ khiến họ phải hối hận.
“Được rồi, chúng ta về trường học thôi, anh Tần, hôm nay cảm ơn anh nhé!”
Linh Linh rất vui, hôm nay Tần Lâm bỏ tiền mua đồ mỹ phẩm, cô ta đương nhiên phải cảm ơn rồi.
Tần Lâm cũng lịch sự cười đáp lại rồi gọi xe đưa hai người về.
Lúc hai người vừa về trường, đột nhiên Chúc Linh Linh gọi điện đến.
“Anh Tiểu Lâm? Anh rảnh không, bà nội đột nhiên đổ bệnh rồi”.
Tần Lâm cau mày: “Được, để anh về xem sao”.
Mặc dù trước đây có chút mâu thuẫn với bà cụ, nhưng dù sao cũng là bà nội của Chúc Linh Linh, lúc nhỏ ít nhiều gì cũng có ân huệ với Tần Lâm, cho dù bà cụ là kẻ nịnh hót nhưng anh cũng sẽ lấy đức báo oán.