Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Cao thủ Y võ

Chương 660: Nhà họ Phúc

Tần Lâm một mình đến tỉnh lỵ, vốn nghĩ rằng sẽ trực tiếp đi đến chỗ nhà họ Phúc, nhưng nếu như đã ở tỉnh lỵ mà không đi thăm Lôi Hồng, e rằng cũng có chút không hợp tình hợp lý cho lắm.

Sau khi liên lạc, Tần Lâm trực tiếp đi tới một nhà hàng sang trọng, Lôi Hồng đang đợi anh ở bên trong.

“Cậu Tần”.

Nhìn thấy Tần Lâm đi vào, Lôi Hồng nhanh chóng đứng dậy.

Vẫn là chiếc váy dài màu đỏ, mái tóc ngắn toát lên vẻ lão luyện, vô cùng hiên ngang, khiến cho người ta có cảm giác, tuy cô là phụ nữ nhưng vẫn không hề thua kém đấng mày râu.

Khí chất của Lôi Hồng thật sự rất khó tả, nếu như là một người đàn ông bình thường thì đến nhìn cũng không dám.

Sau khi hai người ngồi xuống, Lôi Hồng rất nhiệt tình, đã lâu không gặp nên thậm chí còn có chút nhớ nhung.

“Tần đại sư, chuyện lúc trước xảy ra ở bệnh viện đã được giải quyết chưa?”

Chuyện lần trước của mỹ phẩm Đồng Bảo dường như đều được cả nước chú ý đến, đương nhiên Lôi Hồng cũng biết chuyện này.

Nhưng cô chỉ là người qua đường, gặp phải chuyện này cũng không giúp được gì nhiều, nên chỉ có thể lo lắng xuông mà thôi.

Hơn nữa, cô đã được tận mắt chứng kiến y thuật của Tần Lâm, biết rằng cậu Tần không phải là một kẻ có tiếng mà không có miếng, một cao thủ như vậy thì làm sao lừa đảo được chứ, hẳn là một lời bôi nhọ ác ý trên mạng.

Tần Lâm nói: “Giải quyết xong rồi, không có chuyện gì cả, tôi cũng không phải người trong giới giải trí, mọi chuyện sẽ qua nhanh thôi”.

“Lần này tôi đến đây là muốn nghe ngóng chuyện của nhà họ Phúc”.

Lôi Hồng sững ra: “Nhà họ Phúc? Cậu quen người nhà họ Phúc à?”

Tần Lâm nhìn thấy biểu hiện của Lôi Hồng có chút kỳ lạ, liền cảm thấy tò mò.

“Sao thế, nhà họ Phúc này có gì đặc biệt à?”

Lôi Hồng suy nghĩ một hồi: “Cũng không có gì đặc biệt, là một đại gia tộc giàu có, thuộc gia tộc hạng một, ngang hàng với nhà họ Hải ở tỉnh lỵ”.

“Chỉ là gần đây có ai đó đang nhắm đến nhà họ Phúc, tôi nghĩ nhà họ Phúc sắp xảy ra chuyện rồi”.

Tần Lâm nghe xong liền cau mày: “Ồ? Có ai muốn đối phó nhà họ Phúc sao? Chị à?”

Nếu như Lôi Hồng thật sự muốn đối phó với nhà họ Phúc thì Tần Lâm sẽ cảm thấy có chút khó xử.

Một bên là ân nhân cứu mạng của bố, còn một bên là bạn của anh, đối với cả hai đều khó xử.

May mắn thay, Lôi Hồng đã lắc đầu: “Không phải, không phải tôi, là người ở tỉnh khác, tôi và nhà họ Phúc không thân thiết mấy, cũng không quen biết gì với người muốn đối phó với bọn họ”.

Nghe Lôi Hồng nói vậy, Tần Lâm bỗng cảm thấy nhẹ nhõm.

“Nói chi tiết xem nào”.

Lôi Hồng nói nhỏ.

Nhà họ Phúc này đang tự làm truyền thông, tức là các video tiktok hot nhất hiện tại, các chương trình phát sóng trực tiếp... và họ đã thu hút được rất nhiều các nhân vật nổi tiếng trên mạng, cũng như kiếm được rất nhiều tiền cho công ty của mình.

Bây giờ, nhà họ Phúc về cơ bản đang là người dẫn đầu trong ngành công nghiệp truyền thông tự do trong tỉnh.

Nhưng trong ngành này sẽ luôn làm mất lòng mọi người, hơn nữa, nó còn mang tính cạnh tranh trên toàn quốc, nếu đắc tội người trong tỉnh thì không nói, chỉ cần tìm một mối quan hệ để hòa giải là được.

Nhưng nếu xúc phạm đến tỉnh khác thì rất khó để tìm được mối quan hệ, nếu làm không tốt sẽ mất cả chì lẫn chài.

Lôi Hồng nói: “Gần đây tôi có nhận được một tin, ông chủ Đồng Phương Châu của tỉnh bên muốn đối phó với nhà họ Phúc”.

Tần Lâm cau mày: “Đồng Phương Châu? Lợi hại vậy sao?”

Lôi Hồng gật đầu với vẻ mặt nghiêm trọng: “Đồng Phương Châu là ông chủ lớn của tỉnh lân cận, địa vị cũng ngang với tôi, nhưng lợi hại hơn một chút, nếu như tính cả tôi, Đoàn Bảo Đông và Bùi Lương gộp lại thì mới có thể đấu với ông ta”.

“Hơn nữa, cậu cũng biết đấy, tôi chỉ mới ngồi ở vị trí này, còn Đồng Phương Châu lại là ông lớn nhiều năm như vậy, đương nhiên sẽ có thực lực hơn tôi rất nhiều”.

“Nếu Đồng Phương Châu muốn đối phó với nhà họ Phúc, e rằng bọn họ sẽ lành ít dữ nhiều”.

Lôi Hồng giới thiệu vô cùng chi tiết, Đồng Phương Châu này rất mạnh, nền tảng vững chắc, còn có thâm niên nhiều năm hơn cả Lôi Hồng, đương nhiên những gia tộc bình thường không thể nào đối phó lại được.

“Đồng Phương Châu này, có thể hẹn gặp mặt được không?”

Lôi Hồng liền hỏi: “Cậu Tần, cậu định...”

Nói xong, Lôi Hồng liền đưa tay lên sờ cổ.

Tần Lâm gật đầu.

Tuy vẫn chưa đi đến nhà họ Phúc, nhưng anh mang nợ nhà họ Phúc như vậy, thì nhất định phải trả. Năm xưa bọn họ cứu mạng bố anh, bây giờ Tần Lâm cứu cả nhà bọn họ, coi như cũng đã trả xong món nợ ân tình này.

Hơi thở của Lôi Hồng trở nên gấp gáp, rõ ràng adrenaline* trong người cô đã tăng lên nên mới tạo ra căng thẳng.

*adrenaline: Adrenalin là một hormon có tác dụng trên thần kinh giao cảm, được sản xuất bởi cơ thể khi bạn sợ hãi, tức

giận hay thích thú, cái làm cho nhịp tim của bạn đập nhanh hơn và cơ thể chuẩn bị cho những phản ứng chống lại nguy hiểm.

Cậu Tần lại sắp làm chuyện gì đó lớn rồi!

Lúc trước Tần Lâm giết Cao Thâm, đã là một sự kiện lớn gây chấn động tỉnh lỵ, nếu không phải sau này tình cờ biết được thì Lôi Hồng sẽ không bao giờ tưởng tượng ra được Cao Thâm chết như thế nào.

Một người thận trọng như vậy lại có thể bị Tần Lâm giết chết.

Ngoài việc Cao Thâm thích vào những chỗ để chơi bời ra, thì hầu như hắn không có lỗ hở nào cả.

Hoàn toàn không thể ngờ lại bị Tần Lâm tóm được ở câu lạc bộ.

Lần này, Tần Lâm đối phó với Đồng Phương Châu cũng không phải chuyện dễ dàng gì.

Cùng là những nhân vật lớn, đương nhiên Lôi Hồng sẽ biết phong cách hành động của những người này.

Cao Thâm cẩn thận và cảnh giác, dường như sẽ không cho ai bất cứ một cơ hội nào để ám sát. Thật sự xin lỗi, đến cả người còn không được nhìn thấy nữa là.

Nhưng Đồng Phương Châu còn lợi hại hơn nữa, ông ta là một người có sự chuẩn bị.

Bất cứ khi nào ông ta ra ngoài làm việc, đều phải chuẩn bị kỹ càng tuyệt đối, tất cả mọi hành động đều nằm trong kế hoạch của ông ta.

Những người khác muốn làm gì, ông ta cũng có thể dự đoán trước được.

Nếu ông ta dám đến tỉnh lỵ thì chắc chắn ông ta đã có sự chuẩn bị kỹ càng.

Cũng giống như Lôi Hồng, tỉnh lỵ là địa bàn của cô, cho nên cô muốn làm gì thì làm.

Nhưng một khi đã ra khỏi tỉnh, đến địa bàn của người khác, vậy thì phải hết sức cẩn thận và cảnh giác.

Chắc chắn phải chuẩn bị kỹ lưỡng mới có thể đi gặp người khác.

“Cậu Tần, nếu tôi hẹn Đồng Phương Châu gặp mặt, e rằng chuyện sẽ vô cũng lớn, đến lúc đó có muốn ám sát cũng sẽ gặp khó khăn”.

Tần Lâm nói: “Không cần lo lắng, chỉ cần cho tôi gặp mặt ông ta thì tôi có thể giết được”.

Đồng tử Lôi Hồng co rút lại, lời nói của Tần Lâm thật sự khiến cho cô kinh ngạc.

Cậu Tần này lợi hại vậy sao...

Chỉ cần gặp là có thể giết ư?

Có nghĩa là, cho dù Đồng Phương Châu có chuẩn bị kỹ như thế nào thì cũng không có tác dụng sao?

Lôi Hồng suy nghĩ một hồi: “Cậu Tần, nếu cậu đã tự tin như vậy thì tôi sẽ hẹn cho cậu, mặc dù tôi và ông ta không mấy thân thiết, nếu như ông ta đã muốn đến, ắt sẽ cho tôi mặt mũi”.

Tần Lâm gật đầu.

Sau đó, Lôi Hồng gọi điện cho Lão Toàn và một số người thân cận khác, tìm một phòng riêng để mở một cuộc họp nhỏ.

Khi đám người Lão Toàn nghe nói Tần Lâm muốn đối phó với Đồng Phương Châu, bọn họ ngay lập tức kinh ngạc.

Sắc mặt ai nấy đều trở nên nghiêm trọng.

“Không được đâu, Đồng Phương Châu này cảnh giác như vậy, lúc trước cũng có nhiều sát thủ ám sát ông ta, nhưng tất cả đều thất bại”.



“Đúng vậy, Đồng Phương Châu này quá cảnh giác rồi, hơn nữa lại vô cùng tàn độc, một khi thất bại, e rằng cả chúng ta và chị Hồng cũng sẽ bị nguy hiểm đến tính mạng”.

Vẻ mặt Lôi Hồng nghiêm nghị, nhưng vẫn kiên quyết lắc đầu.

“Tôi tin cậu Tần”.

“Cậu Tần đã một mình giết được Cao Thâm, tôi cho rằng đây là bằng chứng thuyết phục cho sức mạnh của cậu ấy, chúng ta không nên nghi ngờ cậu Tần”.

“Nhưng...”, Lão Toàn và những người khác còn hơi do dự.

“Được rồi, đừng nhưng nhị nữa, chuyện này tôi đã quyết rồi. Đích thân tôi sẽ liên lạc với Đồng Phương Châu, mọi người cứ chuẩn bị đi”.

Nói xong, Lôi Hồng lập tức rời khỏi.

Những tâm phúc kia đều lộ vẻ buồn bực, sau đó nói với Lão Toàn.

“Anh Toàn, anh khuyên một chút đi, chị Hồng của chúng ta có chút hành động theo cảm tính rồi!”

“Đúng vậy, tôi nghĩ chị ấy đã có ý với cậu Tần rồi, tên họ Tần kia nói gì chị Hồng cũng đồng ý, nếu như cậu ta muốn mạo hiểm thì còn lôi chúng ta chết theo làm gì chứ!”

Lão Toàn cau mày, cũng có chút do dự.

Lão Toàn cũng đã nhìn thấy cách thức của Tần Lâm, quả thực rất lợi hại, nhưng ông ta vẫn cảm thấy chưa đủ để giết được Đồng Phương Châu, cũng chưa chắc có thể toàn mạng quay về.

Lão Toàn bất lực lắc đầu.

“Chuyện chị Hồng đã quyết định, tôi cũng không còn cách nào khác”.

 

-----------------------



Advertisement
';
Advertisement