Chương 720: Xin lỗi
Sở Dương Cương sững sờ giây lát, anh ta đang rất tức giận, đã thỏa thuận là giao những dự án này cho nhà anh ta rồi, bây giờ lại chuyển hết cho người khác.
Gọi điện cho cậu cũng không nghe máy, Sở Dương Cương không biết chuyện gì đang xảy ra nên chỉ có thể đến đây gây sự.
Nhưng khi nghe Trần Diên nói vậy, Sở Dương Cương mới hiểu được đôi chút.
“Tất cả dự án của nhà tôi đều cho nhà em hết sao?”
Sắc mặt Trần Diên tối sầm lại, cô thật sự không muốn để ý đến Sở Dương Cương, nhưng cũng không còn cách nào khác, chú Ba đã ra lệnh cho cô rồi, cô không thể đắc tội với nhà họ Sở.
“Đúng vậy, cho tôi rồi, giờ tôi trả lại anh”.
Nói xong, Trần Diên đặt đống hợp đồng lên bàn rồi quay người định đi.
“Đứng lại!”
Sở Dương Cương hét lên, bước chân Trần Diên dừng lại, quay đầu, mặt cô vẫn lạnh nhạt như cũ.
“Có chuyện gì?”
Sở Dương Cương lạnh lùng hừ một tiếng: “Tôi đã cho em đi à?”
Trần Diên nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng vẫn không dám rời đi, dù sao gia đình đã gây áp lực rất lớn, lần này cô đến đây là để xin lỗi Sở Dương Cương, nếu không xong, e là về sẽ bị mắng mỏ.
“Anh còn chuyện gì nữa?”, Trần Diên lạnh lùng hỏi.
Sở Dương Cương cúi đầu nhìn những hợp đồng trên bàn, tất cả đều là dự án tốt nhất của công ty chi nhánh, không ngờ Trần Diên lại ký được toàn bộ, có thủ đoạn thật đó?
“Trần Diên, sao em lại ký được những hợp đồng này, chẳng lẽ em dụ dỗ cậu tôi?”
“Ăn nói linh tinh!”, Sở Dương Cương nói vậy khiến Trần Diên cực kỳ tức giận, nhưng sau khi chửi một câu, cô vẫn phải nhẫn nhịn vì đại cục!
“Không có”.
Thấy dáng vẻ muốn tức giận nhưng lại không dám của Trần Diên, trong lòng Sở Dương Cương vô cùng vui sướng, xem ra cô có phần kiêng nể anh ta.
“Ha ha, tôi biết rồi, chắc chắn là em dụ dỗ cậu tôi, sau đó lừa được những hợp đồng này, sau khi về, nhà các em không dám đắc tội đến tôi nên em mới mang đến trả lại, đúng không?”
Sở Dương Cương nói đúng được một nửa, nửa sai kia, Trần Diên cũng lười giải thích với anh ta, dù sao chỉ cần đạt được mục đích của chuyến đi lần này là được.
Sở Dương Cương đã biết nhược điểm của Trần Diên, ngồi xuống sô pha, vắt chân lên nói.
“Trần Diên, nhà em bắt em đến đây xin lỗi tôi à?”
Nhà họ Trần không dám chọc đến anh ta, điều này Sở Dương Cương biết rõ, nhà họ Trần không thể vì lợi ích nhỏ trước mắt mà đắc tội với ngọn núi lớn như nhà họ Sở.
Nịnh bợ anh còn không kịp nữa là, nói gì đến đắc tội?
Trần Diên nghiến răng, trong lòng vô cùng ấm ức, nhưng người nhà đã gây áp lức rất lớn cho cô, nên cô không thể không nhẫn nhịn.
Cô nghiến răng, gắng gượng nói.
“Cậu chủ Sở, chuyện này do tôi không đúng, tôi xin lỗi anh”.
Thật ra, Trần Diên không làm sai gì cả, chuyện này rõ ràng là cạnh tranh công bằng.
Ai giành được là do năng lực của người đó.
Nhưng trước sức ép của gia đình, Trần Diên không còn cách nào khác đành phải cúi đầu trước nhà họ Sở.
Sở Dương Cương cười mỉa mai: “Ôi chao, tôi không nghe nhầm đấy chứ, không ngờ đại tiểu thư nhà họ Trần lại xin lỗi tôi? Tôi sợ quá đi, Trần đại tiểu thư này, em nói lại lần nữa cho tôi nghe với? Lúc nãy tôi không nghe rõ lắm?”
Sắc mặt Trần Diên tối sầm lại, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Cậu chủ Sở, chuyện này là do tôi không đúng, tôi thay mặt nhà họ Trần xin lỗi anh!”
Sở Dương Cường bật cười ha hả, vô cùng hài lòng với biểu hiện của Trần Diên, anh ta nói.
“Trần Diên này, em sớm có thái độ này thì có phải tốt không, đâu cần phải đến xin lỗi tôi chứ? Hay là em gả cho tôi, làm mợ cả nhà họ Sở chúng tôi, em muốn cái gì tôi có thể cho em hết, như thế không tốt à?”
Trần Diên nhíu mày nói: “Cậu chủ Sở, tôi đã xin lỗi anh rồi, tôi khuyên anh đừng có nghĩ nhiều, tôi không thể đồng ý yêu cầu của anh”.
Thấy dáng vẻ của Trần Diên, Sở Dương Cương nhíu mày lại.
“Không thể đồng ý? Trần Diên, em không nể mặt tôi đấy à? Nhà họ Trần chẳng qua chỉ là gia tộc nhỏ hạng ba, tôi thích em là phúc của nhà em, là do em với cao đó!! Em có hiểu hay không hả?”.
Trần Diên cười khinh bỉ: “Nếu đã vậy thì do tôi với không tới”.
Sắc mặt Sở Dương Cương tối sầm lại, lạnh lùng nói.
“Trần Diên, tôi đã nể mặt em mà em không cần đúng không, tôi nói cho em biết, nếu hôm nay em không đồng ý thì tôi sẽ không chấp nhận lời xin lỗi này, em về đợi sự tấn công của nhà họ Sở đi!”
Trần Diên nghiến răng nghiến lợi, cuối cũng quay người rời đi.
Không có cách nào, cho dù cô ấy có thể thỏa hiệp một số việc vì gia tộc, nhưng không có nghĩa có thể lấy chuyện này để ép cô kết hôn.
Một lúc sau, Trần Diên trở về nhà với khuôn mặt ủ rũ, mặc dù đã trả lại hợp đồng, nhưng vẫn đắc tội với nhà họ Sở.
Sắc mặt của người nhà họ Trần ai nấy đều rất trầm trọng, thấy Trần Diên trở về thì đều nhìn cô với ánh mắt không mấy thiện cảm.
“Hừ, còn có mặt mũi trở về à?”, Trần Bộ Sinh lạnh lùng hừ một tiếng, trực tiếp chèn ép Trần Diên.
Trần Diên nghiến răng nói.
“Cháu đã xin lỗi rồi, nhưng anh ta đưa ra yêu cầu rất quá đáng, cháu không thể chấp nhận”.
Trần Bộ Sinh đạp bàn, vẻ mặt tràn đầy tức giận.
“Trần Diên! Cháu thấy mình không sai đúng không! Lần đầu cháu làm việc cho gia tộc đã khiến mọi chuyện thành ra thế này rồi. Chẳng những không hoàn thành mà còn đắc tội với nhà họ Sở, cháu gây nên hỗn loạn này rồi để chúng ta thu dọn à?”
“Bảo cháu đi xin lỗi, mà cháu tỏ thái độ gì với cậu chủ Sở vậy? Khiến cậu Sở tức giận đến vậy, hiện giờ nhà họ Sở đã bắt đầu có hành động chống lại nhà chúng ta. Một khi nhà họ Sở ra tay cản trở, cháu nghĩ chuyện kinh doanh của nhà chúng ta còn có thể tiếp tục không!”
Trần Diên cúi đầu không nói gì, hai mắt đỏ hoe, trong lòng cảm thấy vô cùng ấm ức.
Rõ ràng không phải lỗi của cô, nhưng cuối cùng lại chịu ấm ức từ hai phía.
“Nếu đã vậy thì sao mọi người không đi đi?”
Nếu bọn họ đi thì Sở Dương Cương sẽ không đưa ra yêu cầu quá đáng!
Trần Bộ Sinh lạnh lùng hừ một tiếng: “Chúng ta đi? Để cháu ở nhà ăn bám à! Gia tộc đã nuôi lớn cháu, mà cháu không thể đóng góp sức lực cho chuyện lớn của gia tộc à? Ban đầu muốn cháu đi để lấy một ít dự án nhờ sự yêu thích của cậu Sở, nhưng cháu thì hay rồi, đắc tội nghiêm trọng đến nhà họ Sở! Cháu giỏi lắm!”
Nước mắt Trần Diên rơi lã chã, trong lòng vô cùng ấm ức.
“Vậy cháu cũng hết cách, hiện giờ mọi chuyện đã thế này rồi, cũng không thể cứu vãn được”.
Trần Bộ Sinh nói: “Có gì không thể cứu vãn chứ, giờ cháu đồng ý gả cho cậu Sở, thì sẽ cứu vãn được mọi chuyện!”
Sắc mặt Trần Diên hơi thay đổi, nói với giọng cực kỳ cương quyết.
“Không thể được! Cháu sẽ không bao giờ lấy anh ta!”
Trần Bộ Sinh lạnh lùng hừ một tiếng: “Được, nếu đã vậy thì mấy ngày nay cháu đừng ra ngoài nữa, ở nhà đóng cửa suy ngẫm lại bản thân đi!”
Trần Diên ngẩng đầu, nhìn mọi người với gương mặt đẫm nước mắt, lúc này không có ai đứng ra nói giúp cô, giống như cô bị nhốt trong nhà là chuyện đương nhiên vậy.
Dù sao chuyện ngày hôm nay của Trần Diên cũng ảnh hưởng đến lợi ích của mọi người, tất cả bọn họ đều ít nhiều oán trách cô.
Trần Diên nghiến răng, đi thẳng về phòng mình.
Vẻ mặt Trần Bộ Sinh vô cùng tức giận, lạnh lùng nói.
“Từ hôm nay trở đi, Trần Diên không được phép bước chân ra khỏi phòng!”
......
Lúc này, Tần Lâm đang ăn cơm với nhân viên cấp cao công ty chi nhánh của tập đoàn Hiên Viên, Khâu Đại Xuân bắt đầu kính rượu Tần Lâm, hết ly này đến ly khác. May mà tửu lượng của Tần Lâm rất tốt, nhiều người kính rượu như vậy cũng không sao cả, bầu không khí vô cùng vui vẻ.
Đột nhiên, chuông điện thoại của Khâu Đại Xuân vang lên.
“Nhận đi, chắc là chuyện của công ty”, Dù sao cũng là làm việc cho Tần Lâm, anh vẫn nên để cho ông ta nghe máy.
Tần Lâm không ra vẻ ta đây khiến bọn họ trì hoãn công việc.
Khâu Đại Xuân vội vàng nghe máy, sau đó đôi lông mày nhíu lại.
“Cái gì? Trả dự án lại cho nhà họ Sở á? Ai làm vậy?”
Nghe một hồi rồi cúp máy, Khâu Đại Xuân nhíu mày nói.
“Chủ tịch Tần, nhà họ Trần đã trả lại những dự án kia cho nhà họ Sở rồi ạ”.
-----------------------