Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Cao thủ Y võ

Chương 829: Xem mắt

Sắc mặt Hoa Đế Hào trở nên u ám, tên nhóc này lại dám đòi trắng trợn như thế.

Năm mươi tỷ! Nghèo đến điên rồi hả!

Toàn Hoa Hạ có bao nhiêu đại gia với khối tài sản năm mươi tỷ chứ?

Ngay cả một gia tộc siêu khủng như nhà họ Hoa cũng không thể nào dễ dàng có được năm mươi tỷ, chứ đừng nói đến người khác.

Tần Lâm này căn bản không hề có ý định hòa giải.

“Bố, tên họ Tần kia kiêu ngạo quá rồi, hay là chúng ta nghĩ cách khác để xử nó đi!”

Hoa Đế Hào liền cau mày: “Nếu dễ như thế thì tên Tần Lâm kia đã chết từ lâu rồi”.

Nhà họ Thư và nhà họ Tề sớm đã ra tay với Tần Lâm, chắc chắn tên nhóc đó vô cùng khó nhằn, nếu không thì dựa vào thế lực của hai gia tộc kia cũng đủ khiến Tần Lâm chết từ lâu rồi.

“Vậy phải làm thế nào đây, chẳng lẽ phải đưa cho cậu ta năm mươi tỷ à?”

Hoa Đế Hào hừ lạnh một tiếng, năm mươi tỷ là không thể nào, cho dù có thì ông ta cũng sẽ không đưa.

Nếu Tần Lâm mở miệng đòi mấy chục triệu thì có thể, nhưng mấy trăm triệu thì tuyệt đối không được.

“Hừm, đưa tiền cho cậu ta? Mơ đi, bố cũng muốn xem thử tên nhóc thối đó có thể làm ra phong ba bão táp gì! Bố không tin cậu ta lại lợi hại đến vậy, một người có thể dẹp sạch ba gia tộc hay sao?”

...

Tần Lâm đều khiến cho hai người Hoa Hưng Vũ và Lý Dung trở nên tàn phế, sau đó vứt ở trong sân, quay video lại rồi rời khỏi.

Sau khi đến nhà Mã Húc, anh liền đưa đoạn video cho hai cha con họ xem.

Trương Minh liền vỗ đùi một cách sảng khoái.

“Hả giận! Thật đáng đời đôi cẩu nam nữ này!”

Vẻ mặt hai cha con Mã Húc tràn đầy lo lắng: “Lão Tần, cậu gây chuyện với người nhà họ Hoa như vậy, sẽ không sao chứ?”

Thế lực của nhà họ Hoa không hề tầm thường, Tần Lâm tuy là bác sĩ nổi tiếng, nhưng bác sĩ làm sao đấu lại quyền lực đây?

Tần Lâm nói: “Không cần phải lo, chỉ là một nhà họ Hoa mà thôi, tớ không để tâm đâu”.

Mã Húc gật đầu: “Lão Tần cậu có bản lĩnh hơn tụi tớ, cậu làm gì thì chắc đều đã có tính toán cả rồi”.

Tần Lâm châm cứu xoa bóp cho ba người một lượt, sau đó bôi thuốc, sáng sớm hôm sau, Mã Húc và Trương Minh đều khỏe mạnh trở lại.

Cơ thể của Mã Kiến Quân cũng đã hồi phục, tuy vẫn chưa đi được nhưng ông đã có thể cử động tay chân đơn giản.

Điều này khiến cho Mã Kiến Quân vui mừng khôn xiết, đúng là thần kỳ mà!

Cả năm nay ông đều nằm liệt trên giường, vốn đã rất tuyệt vọng, nhưng không ngờ bây giờ lại được chữa khỏi.

“Tiểu Tần, y thuật của cháu lợi hại mà lại còn trẻ như vậy, chắc là anh tài kiệt xuất nhỉ!”

Lúc này, hình ảnh của Tần Lâm trong mắt Mã Kiến Quân là vô cùng to lớn, anh trẻ trung, đầy triển vọng và là hình mẫu của giới trẻ.

Mã Kiến Quân liền nói: “Đúng rồi, con trai này, có nhớ đưa trẻ ở nhà dì Ba không?”

Mã Húc sững ra một lúc: “Ý của bố là con bé họ hàng xa của dì Ba à? Lâu lắm rồi con mới được gặp một lần, sao vậy ạ?”

Mã Kiến Quân lấy điện thoại ra, lướt một lượt tường nhà dì Ba liền nhìn thấy một bức ảnh của một người phụ nữ xinh đẹp.

“Con xem đi, đây là em họ con, rất đẹp đúng không?”

Mã Húc hơi kinh ngạc: “Đây là Tiểu Mỹ à? Đúng là con gái mười tám trổ mã, quả nhiên khác với lúc bé, đã trở nên xinh đẹp hơn rất nhiều”.

Mã Kiến Quân gật đầu: “Đúng vậy, Tiểu Mỹ không chỉ xinh đẹp mà điều kiện cũng vô cùng tốt, bố thấy hình như lúc trước con bé có mua xe thể thao thì phải, tạm thời Tiểu Mỹ vẫn chưa có đối tượng, nên bố muốn giới thiệu Tần Lâm cho con bé”.

Tần Lâm nghe xong liền đơ ra vài giây, có chút cạn lời.

“Chú Mã à, chuyện này chú không cần phải để tâm đâu...”

Mã Kiến Quân lắc đầu: “Không được, cháu là ân nhân cứu mạng chú, nước tốt thì không được để chạy vào ruộng người khác, có cô gái tốt như vậy thì chú nhất định sẽ ưu tiên giới thiệu cho cháu trước!”

Mã Kiến Quân thực ra không phải là người muốn mai mối, chủ yếu do Tần Lâm đã giúp đỡ ông, vậy nên ông mới vô cùng cảm kích.

Hơn nữa, điều kiện của Tiểu Mỹ cũng vô cùng tốt, vừa xinh đẹp lại giàu có, nếu như không giới thiệu cho Tần Lâm thì ông sẽ cảm thấy rất tiếc nuối.

Hai người này thật sự rất xứng đôi.

Tần Lâm cạn lời, vừa định lên tiếng, Mã Húc lập tức chen vào.

“Lão Tần, cậu đừng lảng tránh nữa, mặc kệ có được hay không thì cũng cần phải gặp một lần, coi như nể mặt bố tớ đi!”

Tần Lâm bất lực, anh còn không có cơ hội để nói nên cũng đành phải gặp thôi.

“Húc Tử, tớ nói rồi, tớ chỉ gặp thôi đấy, không chắc sẽ thành đâu”.

Mã Húc cười đáp: “Yên tâm đi, chắc chắn cậu sẽ thích!”

Mã Húc khá có lòng tin vào cô em họ xa của mình, cảm thấy xinh đẹp hơn lúc nhỏ rất nhiều, rất xứng với Tần Lâm, đúng là trời sinh một cặp mà.

Cho dù không thành công nhưng trở thành bạn bè cũng tốt.

Tần Lâm bất lực, hai bố con Mã Húc nhiệt tình quá, giúp bọn họ mà bọn họ lại còn cảm thấy không có gì để báo đáp, nếu như có thể làm mối được một đôi uyên ương thì đã quý lắm rồi.

Bên này vừa nói xong thì Mã Kiến Quân liền ra hiệu cho Mã Húc.

“Con nói với em con đi, giới thiệu cho tốt vào, trai tài gái sắc, đúng là trời sinh một đôi mà!”

Mã Húc đương nhiên hiểu ra: “Bố cứ yên tâm, để con giới thiệu cho”.

Mã Húc lấy điện thoại ra rồi gửi tin nhắn cho cô em họ.

“Tiểu Mỹ, anh giới thiệu bạn trai cho em nhé?”

Vài phút sau, Tiểu Mỹ trả lời lại: “Giới thiệu bạn trai cho em? Anh ta làm gì? Người bình thường thì em không thích đâu đấy”, phía sau còn có cả biểu cảm bĩu môi.

Mã Húc sững ra, trong lòng thầm nghĩ cô gái này cũng thực tế quá rồi, nhưng điều này cũng là chuyện hết sức bình thường.

Cũng may điều kiện của Tần Lâm tốt, chắc chắn Tiểu Mỹ sẽ thích.

“Em cứ yên tâm, bạn anh tên Tần Lâm, là đại thiếu gia nhà họ Tần, vừa trẻ vừa đẹp, điều kiện lại tốt, em cứ gặp thử đi”.

Tiểu Mỹ đáp: “Vậy được, em sẽ đi gặp, anh cứ hẹn một chỗ rồi bảo anh ta đợi em”.

Nói xong, Tiểu Mỹ liền gửi định vị qua.

Mã Húc nhìn vào, đấy là nhà hàng có sao Michelin, chi phí không hề thấp chút nào.

Nhưng Tần Lâm là người có tiền nên chắc cũng không cần quan tâm đến, anh có thể tùy tiện cho người khác mộ trăm triệu thì thiếu gì chút tiền ăn một bữa chứ?

“Lão Tần, cậu đi đến nhà hàng này đi, chúng cậu thành công! À đúng rồi, cậu lấy xe tớ đi đi”.

Mã Húc ném chìa khóa xe cho Tần Lâm, vốn đó là xe Tần Lâm mua, cho nên anh lái cũng là điều rất bình thường.

Tần Lâm cũng không làm bộ làm tịch, đương nhiên tự mình lái xe vẫn hơn là bắt taxi.



Nhìn thấy vị trí của nhà hàng, anh lập tức lái xe đến.

Anh chưa đi xem mắt nhiều, nhưng nếu muốn dùng bữa cùng phụ nữ thì cũng chẳng vấn đề gì.

Sau khi lên xe, anh lái thẳng một mạch đến nhà hàng Michelin, ngay khi xe vừa vào cửa, đột nhiên thu hút ánh nhìn của mọi người.

Dù gì chiếc Rolls Royce Cullinan này cũng vô cùng bắt mắt, già trẻ trai gái gì cũng đều thích ngắm nhìn chiếc xe đầy khí phách này.

Lúc này Hàn Tiểu Mỹ đang ngồi bên cửa sổ, đến vị trí đã đặt từ trước, đang đợi xem vị đại thiếu gia này trông như thế nào.

Nhìn thấy chiếc xe, Hàn Tiểu Mỹ vô cùng kinh ngạc.

Sau đó lấy điện thoại ra chụp ảnh rồi đăng lên vòng bạn bè.

“Hội quý cô Đông Hải”.

Trong nhóm này đều là những cô gái trẻ đam mê hư vinh.

Ngay khi ảnh chiếc xe được gửi lên nhóm, lập tức đã gây nên chấn động.

“Ôi trời, Cullinan à, Tiểu Mỹ, cậu thuê Cullinan rồi sao? Sao lại không kêu tớ ghép đơn chung?”

Đám ‘quý cô’ này vô cùng thú vị, có lúc vì muốn chụp ảnh mà mười mấy người bọn họ cùng nhau đi thuê một chiếc xe, sau đó dùng nó để chụp ảnh rồi lần lượt đăng lên vòng bạn bè.

Đi nhà hàng Michelin cũng vậy, gọi món xong nhưng lại không ăn, mọi người đều luân phiên chụp, sau đó đăng lên mạng xã hội.

Một là để khoa khoang cuộc sống của mình, hai là để câu một số đại gia.

Còn Hàn Tiểu Mỹ là một trong số những người thành công hơn cả.

 

-----------------------



Advertisement
';
Advertisement