Y võ song toàn – Tần Lâm (full) – Cao thủ Y võ

Chương 832: Kết bạn Zalo

Hàn Tiểu Mỹ thích nhất là được tham gia họp lớp, xem những bạn học ngày xưa sống không tốt bằng cô ta phải nhìn cô ta bằng ánh mắt ngưỡng mộ.

Con gái đố kỵ, con trai yêu mến.

Cô ta rất thích cảm giác này, giống như trăng sao sáng ngời giữa bầu trời đêm.

Nếu trong đám bạn cũ có một người nổi tiếng thì lại càng tốt.

Bạn học nam mà trở nên giàu có thì cô ta lại có mục tiêu mới, có thể xuất chiêu đã được học trong nhóm quý cô.

Hàn Tiểu Mỹ lập tức trả lời trong nhóm: "Mình cũng đi".

Ngoài Hàn Tiểu Mỹ ra vẫn còn hai bạn học nữa nữa cũng là kiểu người giống như Hàn Tiểu Mỹ, cũng là thành viên trong nhóm nhóm ghép đơn* và săn trai.

*Ghép đơn: mấy đứa ít tiền muốn chơi sang thường hay thuê chung để chia bớt tiền cho đỡ tốn

Một người tên là Ny Khả, một người tên là Giai Giai.

Ba người lập tức tạo một nhóm nhỏ, nói: "Lớp chúng ta có bạn nam nào giàu có không?"

"Làm gì có, đám con trai thối đấy chẳng có thằng nào ra hồn, toàn kiểu tầm thường không có tương lai, người lợi hại nhất ở lớp chúng ta chắc chỉ có Hoa Long Hoa thiếu gia thôi".

"Đúng đấy, Hoa thiếu gia là con cả của nhà họ Hoa, đương nhiên là lợi hại rồi, nhưng người ta không đến tham gia buổi họp lớp của chúng ta đâu".

Hoa Long là bạn học của bọn họ, ban đầu học ở lớp chúng ta toàn kiêu ngạo, chẳng thèm tiếp xúc với người bình thường như bọn họ, chỉ choi chung với những cô chiêu cậu ấm khác thôi.

Sau khi tốt nghiệp lại càng không để ý đến những học sinh bình thường khác như bọn họ.

Trước đây cũng có họp lớp vài lần nhưng không thể liên hệ được với Hoa Long, bọn họ không cùng đẳng cấp với anh ta.

Hàn Tiểu Mỹ nói: "Chẳng sao cả, sớm biết có buổi họp lớp thì chiều nay mình đã chụp một bức ảnh trong chiếc xe Cullinan kia rồi, hối hận quá".

Hàn Tiểu Mỹ cảm thấy ngồi lên xe của Tần Lâm có khả năng sẽ bị anh sàm sỡ nhưng để chụp vài bức ảnh thì có bị sờ soạng một chút cũng không sao.

Bây giờ thì hay rồi, sắp đi họp lớp rồi nên có chút hối hận.

Ny Khả nghĩ một lúc rồi nói: "Tiểu Mỹ, hay là cậu để tên Tần Lâm kia qua đấy đón cậu đi đến nơi họp lớp, như vậy sẽ giống như cậu có tài xế riêng đấy".

Hàn Tiểu Mỹ nghe vậy lập tức sáng hai con mắt lên.

"Có lý!"

Ý kiến của Ny Khả đúng là cao kiến, Hàn Tiểu Mỹ còn đang nghĩ có nên tìm một chiếc siêu xe rồi ghép chung với người khác.

Cô ta sẽ thuê một chiếc xe cùng với một số người khác, mỗi người khoảng một trăm tệ là được rồi, sau đó đi đến buổi họp lớp cho bọn bạn học lác mắt là được rồi, thời gian còn lại cứ để cho người khác.

Trong nhóm quý cô thường xuyên làm như vậy, vừa tiết kiệm tiền vừa có thể làm màu, khiến người ta nghĩ rằng bọn họ là con nhà giàu, cho nên làm gì cũng thuận lợi hơn.

Ny Khả nói xong, Hàn Tiểu Mỹ vỗ đùi cái đét, đúng là ý hay.

Dù gì nếu đi thuê xe chung thì chỉ có thể thuê được loại xe chục triệu, cùng lắm là loại Bentley là tốt lắm rồi, dù gì giá thuê xe cũng tương đương với giá trị của xe, xe càng đắt, giá thuê càng cao.

Hơn nữa có Tần Lâm là tài xế cũng sẽ hành diện hơn nhiều.

Hàn Tiểu Mỹ nói làm là làm, cầm điện thoại lên gọi điện cho Mã Húc.

"Alo, anh họ, anh cho em Zalo của Tần Lâm mà hôm nay em xem mắt đi".

Mã Húc ngây người một lát, lúc trước Hàn Tiểu Mỹ cũng nhắn tin cho anh ấy là không thích rồi, không có hứng lắm, Tần Lâm cũng nói rồi, buổi xem mắt hình như không vui vẻ cho lắm.

Vậy mà bây giờ lại muốn có Zalo của Tần Lâm? Làm cho Mã Húc cảm thấy vô cùng khó hiểu.

"Tiểu Mỹ à, không phải em không thích cậu ấy sao?"

Hàn Tiểu Mỹ nói: "Cũng được, con người em khá nhạt nhẽo, cứ tiếp xúc thêm một khoảng thời gian nữa đi".

Đương nhiên cô ta phải tìm một lý do, nếu không sẽ có vẻ bất ngờ quá, mà mục đích rõ ràng quá cũng không được.

Dù gì cũng là họ hàng, vẫn phải nể mặt Mã Húc chứ.

Mã Húc không biết phải làm sao, Tần Lâm và Trương Minh đã xuất phát rồi, anh ấy chỉ đành gửi Zalo của Tần Lâm cho Hàn Tiểu Mỹ.

Hàn Tiểu Mỹ ấn kết bạn.

Ting ting.

Tần Lâm đang ngồi trên xe của Trương Minh, điện thoại kêu lên một tiếng, nhìn thấy có một lời mời kết bạn.

Hàn Tiểu Mỹ, tin nhắn kèm theo là, em họ của Mã Húc.

Tần Lâm ngây người một lát, không muốn đồng ý, nhưng dù gì cũng là Mã Húc giới thiệu, nếu từ chối thì không hay cho lắm.

Tần Lâm vẫn đồng ý, không biết Hàn Tiểu Mỹ muốn làm cái gì.

Sau khi kết bạn xong, Hàn Tiểu Mỹ liền nói.

"Tần Lâm à, hôm nay chúng ta nói chuyện cũng vui, kết bạn với anh để chúng ta có cơ hội liên lạc với nhau nhiều hơn".

Hàn Tiểu Mỹ nói rất khéo, cho người ta cảm giác khó từ chối, vừa không cụt ý vừa không quá đáng, giống như vừa cho người ta cơ hội vừa không cho người ta cơ hội vậy.

Nhưng Tần Lâm cũng không quan tâm cho lắm, anh vốn cũng không thích Hàn Tiểu Mỹ.

"Cũng được", Tần Lâm khách sáo trả lời một câu, rồi chuẩn bị tắt máy.

Kết quả là Hàn Tiểu Mỹ lại trả lời: "Như thế này đi, chiều nay tôi có chút việc ở khách sạn Hyatt, anh đưa tôi đi nhé?"

Nếu bình thường mà có yêu cầu này thì Tần Lâm chắc chắn sẽ từ chối, chẳng có quan hệ gì tại sao phải đưa cô ta đi?

Nhưng nói đến khách sạn Hyatt, Tần Lâm có chút ngây người.

Không phải bọn họ cũng đang định đến khách sạn Hyatt sao?

Tần Lâm hỏi Trương Minh: "Em họ của Mã Húc muốn đến khách sạn Hyatt, chúng ta có nên chở cô ấy đi cùng không?"

"Được đấy, đều là người nhà cả mà".

Đương nhiên là đồng ý rồi, em họ của Mã Húc, mặc dù là họ hàng xa nhưng cũng là họ hàng, ngồi xe cùng cũng chẳng sao cả.

Tần Lâm đồng ý sau đó chuẩn bị gửi định vị bảo Hàn Tiểu Mỹ đứng đợi ở nơi nào đó.

Vậy mà chưa kịp gửi thì Hàn Tiểu Mỹ đã gửi định vị cho Tần Lâm.

"Đây là nhà của tôi, qua đây đón tôi nhé".

Tần Lâm chau mày, người phụ nữ này đúng là không biết ngại là gì mà.

Nhưng cũng đành chịu, ai bảo cô ta là em họ của Mã Húc chứ, Tần Lâm thở dài một hơi, đưa định vị cho Trương Minh rồi hai người tiếp tục lái xe về phía trước.

Sau khi xuống dưới nhà Hàn Tiểu Mỹ, Tần Lâm liền gửi một tin nhắn cho cô ta.

"Đến rồi".

Hàn Tiểu Mỹ trả lời: "Được rồi, chờ tôi năm phút".

Hàn Tiểu Mỹ bảo chờ năm phút mà Tần Lâm và Trương Minh chờ hai mươi phút rồi vẫn chưa thấy đâu.

Trương Minh và Tần Lâm đều chau mày, có chút khó chịu.

Bình thường thì đàn ông chờ phụ nữ cũng chẳng có gì, phụ nữ phải trang điểm ăn mặc xinh đẹp, chậm chạp một chút cũng là chuyện bình thường.

Nhưng đó là những cặp tình nhân.

Hàn Tiểu Mỹ chẳng có quan hệ gì với Tần Lâm, chỉ là mới quen mà thôi, người phụ nữ này làm như vậy có chút quá đáng.

Tần Lâm lắc đầu: "Đi thôi, không đợi nữa".

Lâu vậy rồi mà vẫn chưa xuống, còn không gửi một tin nhắn xin lỗi, Tần Lâm có chút không nhẫn nại được nữa, quan tâm cô ta là ai chứ, không rảnh mà quan tâm nữa rồi.

"Được".



Trương Minh còn nóng tính hơn, lập tức khởi động xe.

Đang chuẩn bị chạy thì một cô gái bước ra từ trong khu dân cư, chính là Hàn Tiểu Mỹ.

Hàn Tiểu Mỹ chậm những hơn hai mươi phút, bây giờ mới xuống lầu, nhìn thấy chiếc Cullinan, liền cảm thấy hài lòng.

Biết là Tần Lâm thuê xe nên không thể trả nhanh như vậy, dù gì thuê xe theo ngày, mặc dù không giả vờ thành công nhưng chắc chắn sẽ đi những nơi khác nữa.

Hàn Tiểu Mỹ tỏ vẻ đắc ý, giống như Tần Lâm rất thích cô ta vậy, nếu không sao lại vừa gọi đã đến chứ.

Hàn Tiểu Mỹ đi đến trước xe, mở ghế lái phụ ra, nhìn thấy hai người Tần Lâm và Trương Minh, đột nhiên chau mày.

"Sao lại có người khác?"

Tần Lâm nói: "Cậu ấy lái xe, cô lên xe đi".

Hàn Tiểu Mỹ chau mày, do dự một lát rồi nói.

"Tôi hơi say xe, ngồi phía sau không thoải mái, anh ngồi ghế sau đi".

Hàn Tiểu Mỹ mặc dù nói có ý ra lệnh nhưng Tần Lâm cũng không thèm tính toán.

"Được thôi".

Nếu say xe thì ngồi ghế trước đi.

-----------------------



Advertisement
';
Advertisement