Bên ngoài Thánh Thành…
Bốn thân ảnh trong áo bào rộng thùng thình, gương mặt mang khăn lụa mỏng xuất hiện, tóc dài óng mượt tung bay, cuốn hút không ít ánh nhìn xung quanh…
Dù ăn mặc rộng rãi và che mặt, nhưng khí chất cũng như vẻ ngoài của các nàng vẫn nổi bật trong đám đông, như hạc giữa bầy gà, gây nên vô số người chú ý…
Hai vị lão giả Luyện Hư Kỳ chấp sự đứng trước cửa Thành, phụ trách kiểm nghiệm tuổi tác của mỗi tu sĩ, âm thầm đánh giá tứ nữ, trong mắt lóe lên một tia tán thưởng gật gật đầu…
“Lão Thất, bốn nha đầu này quả thật không tệ đâu!” Một tên trong truyền âm với đồng bọn…
“Không sai! Một yêu thú và ba nhân loại, hai nữ tử tuổi tác còn trẻ nhưng thực lực đều không dưới Nguyên Anh Trung Kỳ, một người sắp đột phá Hóa Thần, người còn lại cũng sắp đột phá Hóa Thần Trung Kỳ…” Tên được gọi là Lão Thất truyền âm đáp lại, trước ánh mắt của một Luyện Hư Kỳ, hắn dễ dàng nhìn thấu thực lực chúng nữ…
“Không biết sẽ là thiên tài của thế lực nào đây? Lần chiêu sinh này quả thật đặc sắc vô cùng, so ra chỉ kém năm đó Hoàng Kim Thời Đại mà thôi!” Người kia cũng nhẹ giọng than thở…
Trước ánh mắt soi mói của đám người, tứ nữ thản nhiên bước vào thành, hai vị Luyện Hư Kỳ không có phản ứng gì, điều đó chứng tỏ tuổi tác của các nàng quả thật không quá trăm…
“Tử Âm tỷ, còn không đến một tháng nữa chiêu sinh rồi mà chàng vẫn chưa về, muội lo quá!” Sau lớp khăn che mặt, bốn gương mặt tuyệt đại phong hoa phủ lấy một tầng lo lắng, một giọng nói thiếu nữ rốt cuộc nhịn không được vang lên…khí tức của nàng rõ ràng là Nguyên Anh Trung Kỳ…
“Yên tâm! Nếu đến thời điểm chiêu sinh mà chàng chưa trở về, chúng ta sẽ truyền tống về Cung Đình Thụ!” Nữ nhân thành thục lên tiếng đáp trả…chỉ là ai cũng nghe ra một tia lo lắng trong giọng nói của nàng…
“Các tỷ muội yên tâm, ta có khế ước cùng chàng, cảm giác bất an đã không còn nữa!” Âm thanh trong trẻo như dòng suối trong kèm theo một tia mừng rỡ truyền ra…
“Thật sự?” Ba người còn lại vui mừng thốt lên…
Ba âm giọng khác biệt, có quyến rũ, có thanh nhã cũng có thanh thót, khiến đám nam nhân xung quanh như kiến bò trên chảo, hận không thể lập tức quan sát dung mạo thật sự của các nàng…
Tứ nữ tuyệt mỹ này đương nhiên là thành viên Hậu Cung của Lạc Thần, Mộc Tử Âm, Liễu Thi Cầm, Bạch Tố Mai và Lý Trúc Loan…
Sau khi cùng nhau thảo luận, các nàng quyết định không dùng thân phận của Hậu Cung xuất hiện, bởi lẽ trước sự quan sát của hai vị Luyện Hư Kỳ, Vô Lệ Mặt Nạ và Áo Choàng Bóng Tối cũng trở nên vô dụng…
Huống hồ khi chiêu sinh, thí sinh buộc phải công khai diện mạo thật, điều này là quy định nhằm tránh gian tế mò vào Học Phủ…
Vậy chi bằng chỉ thoáng che đậy bề ngoài giảm bớt sự chú ý, đường đường chính chính tiến về Thánh Thành…
Sẽ chẳng ai biết được, bốn vị giai nhân mỹ miều này sẽ là thành viên của thế lực Hậu Cung có chút danh tiếng trong thời gian qua…
Tứ nữ còn chủ động tỏa ra một tầng linh lực bao phủ bên ngoài cơ thể, tránh có kẻ không quen biết vô lễ dùng thần thức dò xét…
Tuy nhiên, đối với người có quen biết, sẽ dễ dàng nhận ra thân phận của các nàng qua bề ngoài, vì dù sao diện mạo của các nàng quá mức xuất chúng, ai gặp rồi ấn tượng rất khó phai, chỉ dựa vào khí chất cũng mơ hồ đoán được…
“Lý sư muội?”
Quả nhiên, một âm thanh mang theo vài phần nghi ngờ vang lên bên tai …
Các nàng cau mày nhìn qua, chỉ thấy một thanh niên trẻ tuổi, toàn thân khoác áo bào đang bất khả tư nghị nhìn chằm chằm Lý Trúc Loan…
Lý Trúc Loan quan sát người này, lông mày nhíu lại, trong mắt hiện lên một tia giận dữ và chán ghét, thanh giọng quát:
“Mộc Kiêu!”
Thanh niên trước mắt chính là Mộc Kiêu, thiếu thành chủ Linh Vũ Thành, là kẻ gián tiếp gây nên xung đột giữa Mộc Hào và Lạc Thần, kết quả cuối cùng Mộc Hào bị Lạc Thần giết chết…
Có thể nói nhờ Mộc Kiêu mà Lý Trúc Loan mới nhanh chóng trở thành nữ nhân của Lạc Thần, theo lý mà nói nàng nên biết ơn đối phương mới đúng, chỉ là bản tính của kẻ này quá mức xấu xa, vì lẽ đó Lý Trúc Loan đối với tên này không có hảo cảm gì…
“Mộc Kiêu sư đệ! Có chuyện gì?” Hai nam tử mặc lục bào bước đến cạnh Mộc Kiêu hỏi, hiển nhiên cũng là người cùng phe…
“Hai vị sư huynh mời xem!” Mộc Kiêu khó tin chỉ vào Lý Trúc Loan…đệ nhất mỹ nữ của Thiên Mộc Tông hắn có ấn tượng vô cùng…
Vì thế khi vừa nhìn thấy bóng lưng Lý Trúc Loan, mặc dù có áo bào rộng che giấu nhưng hắn vẫn dám chắc người đó là nàng…
“Lý sư muội? Không phải muội bị giết hại cùng Mộc Hào rồi sao?” Hai tên thanh niên kia cũng thốt lên kinh ngạc nhìn Lý Trúc Loan, giống với Mộc Kiêu, bọn hắn cũng nhanh chóng nhận ra nàng…, nàng là tình nhân trong mộng của vô số đệ tử Thiên Mộc Tông, hai người bọn hắn cũng không ngoại lệ…
Mộc Kiêu và hai người bọn hắn chính là đại diện cho ba danh ngạch của Thiên Mộc Tông, tiến đến Thánh Linh Học Phủ lần này…
Mộc Hào bị giết, Lý Trúc Loan mất tích bí ẩn, vốn nghĩ rằng nàng đã lành ít dữ nhiều, không ngờ hôm nay gặp được nàng…
“Mộc Hưng, Mộc Huỳnh” Mộc Tử Âm nhàn nhạt lên tiếng nhìn hai thiếu niên kia…
Hai tên này nàng biết, Mộc Hưng là con trai của Đại Trưởng Lão Thiên Mộc Tông, Mộc Huỳnh là đệ tử của Nhị Trưởng Lão…