“Băng nhi thật giỏi!” Lạc Thần lên tiếng khích lệ, bị mất trí nhớ như nàng chỉ có hắn là người gần gũi nhất, vì lẽ đó hắn luôn diệu dàng với nàng nhất có thể…
Cơ Nhã đứng bên cạnh nhìn hắn và muội muội mình thân mật như vậy, da gà nổi lên, bĩu bĩu môi…
Lạc Thần lúc này cũng nhìn sang nàng, ân cần hỏi thăm:
“Khôi phục đến đâu rồi? Các vết thương còn đau không?”
“Miễn cưỡng sánh ngang Hóa Thần Kỳ, muốn trở về Luyện Hư cần tốn thêm một đoạn thời gian!” Cơ Nhã cắn cắn môi, nơi này hình như chỉ có nàng là xa lạ nhất với hắn…
Nhận ra nàng suy nghĩ lung tung, Lạc Thần cười cười nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng…
Cơ Nhã theo bản năng muốn rút lại, bất quá tên này mặt dày ghì chặt, nàng chỉ có thể lực bất tầm tâm…
“Chúng ta ngay cả sinh tử cũng cùng nhau trải qua, nàng còn ngại ngùng gì nữa? được sống không phải đã là tốt nhất sao? Nếu chết rồi, thứ gì cũng không còn nữa…” Hắn bí mật truyền âm vào tai nàng…
Cơ Nhã thân thể thoáng rung rẩy, trái tim mềm nhũn xuống, quả thật sau chuyện cửu tử nhất sinh lần này, nàng nhận ra được sống hạnh phúc là thứ quý giá nhất, cái tôi cá nhân đã trở nên nhạt đi rất nhiều…
Nghĩ tới đây, nàng hít sâu một hơi, nhoẻn miệng cười xinh đẹp, nhìn Mộc Tử Âm mấy nữ nhẹ giọng nói:
“Cơ Nhã ra mắt các tỷ muội…”
Khó có thể tin, một Luyện Hư Kỳ tính cách lạnh nhạt và kiêu ngạo như nàng cũng có một mặt thân thiện như vậy…
“Nhã tỷ khách sáo rồi, người một nhà với nhau, cứ tự nhiên là được!” Mộc Tử Âm vội vàng kéo tay nàng cười nói…
Chúng nữ vui vẻ gật đầu, lôi kéo tay nhau bắt đầu giới thiệu…
Cơ Băng rời khỏi lòng Lạc Thần, nhập bọn cùng các nàng…
Ngay cả Tiểu Sư cũng bị Bạch Tố Mai bế đi, trong lúc nhất thời, 7 nữ nhân tụ tập cùng một chỗ, oanh oanh yến yến, Lạc Thần chính thức bị cho ra rìa…
Có câu 3 nữ nhân đã là cái chợ, huống hồ nơi này có tận 7 người? …
Mộc Tử Âm và Liễu Thi Cầm đều sắp đột phá cảnh giới, trước mặt lại có một Luyện Hư Kỳ như Cơ Nhã, đương nhiên vui mừng thỉnh giáo đủ loại kinh nghiệm tu luyện, chúng nữ ngồi bên cạnh chăm chú lắng nghe, đối với việc tu luyện vẫn luôn xem trọng…
Hắn im lặng nhìn các nàng cười cười nói nói, thầm nghĩ nếu có thêm Sương Nhi, Hồng Liên, Điệp Tình và Mộng Ảnh…Không biết sẽ là cảnh tượng gì…chưa kể còn người đàn bà Diễm Nguyệt Kỳ kiêu ngạo kia nữa…
Chỉ sợ bầu không khí khi đó chưa chắc có thể hòa hợp được như hiện tại…
“Công tử cần tìm một nữ nhân có đầy đủ phẩm chất, đủ khiến tất cả các nàng tin phục, đứng ra thay ngươi quản lý Hậu Cung a!” Kim Nhi hài hước cười trêu hắn…
“Được rồi xú nha đầu, ngay cả nàng cũng cười chê ta?” Lạc Thần dở khóc dở cười, bất quá đang âm thầm cân nhắc lời đề nghị của nàng…
Lúc này hắn rốt cuộc mở ra Cửa Hàng May Mắn, kiểm kê tài sản của mình…
Nhìn con số Điểm Danh Vọng khổng lồ, Lạc Thần hít một ngụm khí lạnh…
Ông trời của ta, hàng tỷ Điểm Danh Vọng…con số dài ngoằng khiến hắn lười đọc…
“Hợp lý rồi! lần này danh tiếng của công tử truyền khắp U Nguyên Đại Lục, nơi đó Yêu Thú nhiều không đếm xuể, mang lại từng ấy điểm danh vọng cũng là bình thường!” Kim Nhi gật đầu nói…
“Dùng hết đám này, Cửa Hàng May Mắn tấn cấp được chưa?” Lạc Thần hít sâu một hơi, nhìn đám vợ bên cạnh, hắn quyết định lần này phải dốc hết tài sản trang bị tận răng cho các nàng…
Sau này dù có tạm thời tách ra, cũng không sợ các nàng bị kẻ khác khi dễ…
Đồng thời những Vũ Kỹ của hắn hiện tại còn quá ít, trong một số tình huống không có trợ giúp nhất định, bản thân hắn cũng phải mua thêm một số Vũ Kỹ phòng thân để tham dự Khảo Hạch lần này…
“Đã không thành vấn đề, bất quá Cửa Hàng May Mắn cấp 2 bán vật phẩm có giá rất cao, vài tỷ Điểm Danh Vọng của công tử nếu sài không tiết kiệm cũng sẽ cạn!” Kim Nhi cảnh báo trước…
Lạc Thần gật đầu, lần này đến U Nguyên là chuyện ngoài ý muốn, lại thêm có Diễm Nguyệt Kỳ hỗ trợ, mới đạt từng ấy Điểm Danh Vọng, cơ hội này rất khó có lần tiếp theo…
Tiền nhiều như núi sài mãi cũng tàn, hắn hiểu đạo lý đó…
“Vậy trước tiên Triệu Hoán Vũ Khí đi!” Lạc Thần quyết định sử dụng phần thưởng của nhiệm vụ trước, tránh khi mua hàng rồi lại triệu hoán trùng loại vật phẩm…
Sau từng trận chiến đúc kết, hắn đã nhận ra bản thân còn thiếu một kiện Vũ Khí tiện tay, nếu không khi chiến đấu cùng Hầu Tú hay tên Lâm Khánh của Lâm gia cũng không lâm vào thế bị động khi đối thủ dùng vũ khí ép sát…
Bắc Đẩu Cung chỉ thích hợp tấn công tầm xa, khi cận chiến không giúp được gì…
“Keng, tiến hành triệu hoán Vũ Khí, đếm ngược bắt đầu: 30 29 28…3…2…” Hệ Thống lại máy móc vang lên…
“Keng, Chúc mừng ký chủ triệu hoán thành công Vũ Khí Thiên Cấp Cực Phẩm – Giao Vương Kích, tạm thời thu vào không gian hệ thống!”
“Ồ? Là Thiên Cấp Cực Phẩm sao? tương đương với Tử Mộc Kiếm của Tử Âm rồi!” Lạc Thần nhếch miệng xem như hài lòng…
Với tu vi hiện tại của hắn, Thiên Cấp đã đủ dùng, về phần vũ khí đẳng cấp cao hơn, chỉ sợ không thể phát huy ra toàn lực của nó…
Chưa nóng vội lấy Giao Vương Kích ra xem xét, hắn tiếp tục hạ lệnh:
“Tiến hành triệu hoán Huyết Mạch đi!”