“Ngươi lúc này, không phải Lạc Vũ!”
Lạc Thần gương mặt âm trầm, chỉ cảm thấy thật khó có thể tin tưởng…
Trong mắt kẻ đối diện hắn lúc này chứa một loại từng trải vượt xa lứa tuổi thiếu niên của một người như Lạc Vũ, bên trong một mảnh tinh vân huyết hải, hài cốt chất đầy, ngập trời sát khí…
Loại từng trải thảm liệt này dù ở trên người những Luyện Hư Kỳ cấp cao như Thất Đại Chấp Sự của Học Phủ hay Hợp Thể Kỳ cường giả như Chấp Chính Trưởng Lão cũng không tồn tại…
Chỉ với khí thế ánh mắt kia mang lại đã đủ khiến những người có tâm hồn yếu ớt trở nên rung rẩy rồi…
Hơn thế nữa, chuyện Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn có nguồn gốc từ Bạch Nguyệt Tộc chưa từng có ai biết được, ngay cả bản thân Lạc Thần cũng phải thông qua hệ thống mới thu được thông tin này…
Theo lời của Kim Nhi, Bạch Nguyệt Tộc là một chủng tộc ở thế giới khác, không thuộc về Việt Long Tinh Cầu…Đó cũng là nguyên nhân vì sao Lạc Thần có thể thản nhiên sử dụng mà không sợ người khác nhận ra lai lịch bất phàm của nó…
Vậy mà giờ đây, Lạc Vũ lại có thể nhận ra xuất sứ của Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn? Điều này chứng minh rằng, kẻ này đã từng tiếp xúc với Bạch Nguyệt Tộc, hoặc đã từng rời khỏi Việt Long Tinh, hiểu biết về thế giới khác…
Những chuyện như vậy đã đủ để chứng minh, kẻ trước mặt hắn hiện tại không phải Lạc Vũ…
Phán đoán của Lạc Thần có thể nói là không có kẻ hở, cũng rất hợp tình hợp lý…nhưng câu nói tiếp theo của Lạc Vũ lại khiến tròng mắt hắn co lại…
“Ngu xuẩn! Bổn tọa chính là Lạc Vũ, Lạc Vũ chính là bổn tọa, không thể sai được!” Lạc Vũ cười gằn một tiếng nhếch mép khinh thường, trong mắt chứa một tia chế giễu, cho rằng Lạc Thần chỉ là ếch ngồi đáy giếng…
Lạc Thần hít sâu một hơi, việc này quả thật hoàn toàn vượt qua dự liệu của hắn…
Bất quá thực lực của mình mạnh hơn đối thủ, hắn cũng không ngần ngại chút nào, nếu hiện tại mọi thứ chưa rõ ràng, thì đánh cho ngươi tự động khai báo…
Ánh mắt trở nên sắt lẹm…
Giao Vương Kích điên cuồng điều động, Dị Hỏa cuồn cuộn ngưng tụ nơi đầu kích, hướng mi tâm Lạc Vũ đâm tới…
“Hừ, kích pháp Linh Cấp nhưng ngươi thi triển còn sơ hở quá nhiều, cho rằng bổn tọa là thiếu niên yếu nhược kia sao?” Lạc Vũ nhẹ nhàng lắc đầu, dưới chân bộc phát Lôi Đình chi lực, thi triển thân pháp nhẹm nhỏm né tránh một kích của Lạc Thần…
“Cái gì?” Lạc Thần kinh ngạc bật thốt lên, thân pháp này vừa nãy Lạc Vũ cũng sử dụng khi giao đấu với hắn, nhưng vẫn bị hắn đánh cho liên tục bại lui…
Không nghĩ đến lần này lại hóa giải một Kích của mình thong dong như vậy…
“Kinh nghiệm chiến đấu của ngươi còn quá non!” Lạc Vũ cười nhạt, bàn tay hướng lên không trung, nghiêm nghị quát:
“Chân Cấp Công Pháp - Diệt Lôi Hàng Thế”
ẦM ẦM ẦM…
Theo tiếng quát của hắn, bầu trời quát tháo phong vân, mây đen ùn ùn kéo về, mặt đất nhanh chóng bị bóng tối bao phủ như ngày tận thế…
Loại công kích này uy lực vượt qua Thiên Cấp Vũ Kỹ quá nhiều, thậm chí siêu việt Linh Cấp…
Lạc Thần cảm giác bất an trong lòng hết sức mãnh liệt, không biết từ bao giờ, hắn đã hạ lệnh chúng nữ nhanh chóng trốn dưới mai rùa của Mộc Quy…
Tiểu Sư hóa thành một con thú nhỏ, chạy theo chân các nàng…
Ngay cả Diễm Hồng Liên đang áp chế Lạc Trường cũng thu tay trở về ẩn núp, gương mặt ngưng trọng nhìn lên bầu trời…
Lạc Trường thấy tình cảnh này, vội vàng ba chân bốn cẳng chạy xa…
Không riêng gì hắn, ngay cả vô số tu sĩ đang quan sát xung quanh cũng đã sớm chạy mất biệt, linh cảm của tu sĩ cho bọn hắn biết, ở lại không có quả ngon để ăn…
Bên ngoài Bí Cảnh, bảy tên Chấp Sự bật người đứng dậy, ngay cả vài loại khí tức ẩn giấu bên trong không gian cũng rung động kịch liệt…
Tần Mộng Ảnh gương mặt trắng bệch siết chặt tay, trong miệng lẩm bẩm: “Làm sao có thể? Siêu việt Linh Cấp vũ kỹ? Lạc Vũ từ đâu có được?”
Phía sau một tảng đá, Phích Du Kích đào một cái hầm lớn đến cực điểm, cực kỳ hèn mọn chui xuống bên dưới, phía trên phủ đầy tầng tầng lá chắn năng lượng đẳng cấp cao, đem hắn bảo vệ bên trong…
“Thưởng thức thử một chiêu này của bổn tọa đi!” Lạc Vũ gương mặt tái nhợt không còn chút máu, với thực lực hiện tại của hắn thi triển chiêu thức này quá mức miễn cưỡng, ngay cả một ngụm máu tươi cũng phun ra ngoài…
Theo tiếng quát của hắn, Lôi Đình trên không trung cấp tốc ngưng tụ, cảnh tượng như ngày tận thế…
Trước ánh mắt lo lắng vô hạn của chúng nữ, Lạc Thần ngẩng đầu, Hợp Linh Chưởng ngưng tụ trong lòng bàn tay…
Chỉ là lúc này không có ai để ý rằng, bên trong Dị Hỏa màu tím vốn có kia của hắn, loáng thoáng xuất hiện màu Hoàng Kim hết sức cao quý…
Lạc Thần lần đầu dùng đến hai loại Dị Hỏa ngưng tụ Hợp Linh Chưởng…
Bởi hắn biết rằng, nếu không dùng toàn lực đỡ một kích này, sẽ chính thức lật thuyền trong mương…