Ngoài Bát Trận Đồ hắn còn vài loại Ảo Trận mà Tà Hoàng để lại trong Nhẫn Hắc Lâu, giao cho nàng không thể thích hợp hơn…  

 

 

Sau vài lần tìm kiếm, cố gắng mua thêm một công pháp Mị Công cho Tô Mị nhưng không xuất hiện, Lạc Thần đành mua thêm một loại vật phẩm cho nha đầu Băng Linh Nhi…  

 

“Băng Thiên Phủ - Thiên Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo, giá bán Một vạn Điểm Danh Vọng…”  

 

Ngoài những thứ vừa nêu, Lạc Thần còn mua thêm bốn kiện Y Phục Địa Cấp Cực Phẩm cho tứ nữ…  

 

Nam Cung Uyển Dung – Kim Huyền Bảo Y…  

 

Băng Linh Nhi – Tuyết Ngọc Bảo Y…  

 

Hoa Ngọc Phượng – Phượng Hoa Y…  

 

Tô Mị - Ái Mị Bảo Y…  

 

Quà ra mắt các thành viên mới của Hậu Cung xem như tạm ổn, mặc dù còn nhiều thứ không xuất hiện khiến hắn hơi tiếc nuối, nhưng ngày sau còn dài, không thể quá mức vội vàng…  

 

Huống hồ gì Hoa Ngọc Phượng vẫn chưa đồng ý gia nhập đấy…hắn chỉ chuẩn bị trước mà thôi…  

 

Vận khí hơi kém khi các loại vật liệu Luyện chế Dung Hỏa Đan không hề xuất hiện…  

 

Lạc Thần thoáng xem lần cuối, định đóng lại Cửa Hàng May Mắn, thì một vật phẩm khiến hô hấp hắn trở nên dừng lại, con mắt nhìn chằm chằm vào vật phẩm nằm ở cuối cùng kia…  

 

“Huyết Mạch Kim Ô Thần Thú– Giá bán: 12 Tỷ Điểm Danh Vọng”  

 

Lạc Thần hít một ngụm khí lạnh, cảm giác khóc không ra nước mắt a…  

 

Con bà nó, đây không phải là trêu tức hắn sao, thiên tân vạn khổ kiếm được một tỷ rưỡi điểm, một cái Huyết Mạch thần thú lại lên tận 12 tỷ…  

 

Dứt khoát đóng lại Cửa Hàng, thứ mình chưa đủ khả năng sở hữu thì có xem nữa cũng chỉ vô dụng…  

 

Bước qua hai căn phòng liền kề nhau của Cơ Băng cùng Cơ Nhã, hai loại khí tức bên trong đang không ngừng tăng lên, hiển nhiên các nàng đang trong giai đoạn quan trọng…  

 

“Không biết khi Băng Nhi khôi phục ký ức tính tình sẽ thế nào?” Lạc Thần nhu hòa lẩm bẩm một tiếng…  

 

…  

 

Làm xong tất cả, Lạc Thần hạ mình rơi xuống Cung Đình Thụ…  

 

Chúng nữ từ lâu đã tắm rửa xong, đang ngồi trên bờ suối trò chuyện…  

 

Thấy hắn tiến đến, Băng Linh Nhi chạy vội đến, tung tăng nhảy nhót:  

 

“Cô gia, Linh Nhi rất thích Cung Đình Thụ a!”  

 

Lạc Thần mỉm cười xoa đầu nàng, thiếu nữ này ngây thơ như một tờ giấy trắng, Lam Tịch quản giáo nàng rất tốt…  

 

“Thích Cung Điện nào cứ chọn, ta tặng cho nàng!” Hắn ôn hòa nói…  

 

“Ta quyết định ở cạnh Cung Điện của Tiểu Thư!” Băng Linh Nhi hồn nhiên cười nói…  

 

Tiểu Thư trong miệng nàng chính là Băng Lam Tịch…  

 

“Không thành vấn đề, nơi đó sau này là Băng Linh Cung của nàng!” Lạc Thần ý niệm vừa động, đem Lệnh Bài truyền tống về cung điện cho nàng…  

 

Băng Linh Nhi vui mừng hớn hở, mang theo lệnh bài phi thân lên Cung Đình Thụ, hiển nhiên là thăm quan nhà mới của mình…  

 

Chúng nữ nhoẻn miệng cười nhìn tình cảnh ấm áp diễn ra, các nàng rất yêu thích thiếu nữ ngây thơ cầm cây búa lớn này…  

 

“Hai nàng đã chọn được nơi nào chưa?” Quay sang Nam Cung Uyển Dung và Tô Mị, hắn ôn hòa hỏi…  

 

“Thiếp sẽ ở cạnh Sương Nhi!” Tô Mị không khách sáo chút nào, tiến đến khoác tay hắn cười nói…  

 

Cảm nhận bộ ngực sửa mềm mại của nàng cọ vào cơ thể mình, Lạc Thần thoải mái gật đầu: “Mị Nhi Cung, đây là Lệnh Bài!”  

 

Tô Mị nhoẻn miệng cười, quay sang đánh mắt với Nhị muội…  

 

Hoa Ngọc Phượng đỏ mặt, quay đầu đi nơi khác…  

 

Yên Sương Nhi che miệng cười khẽ, nhị tỷ sớm muộn cũng không thoát khỏi tay phu quân…  

 

“Uyển Dung, nàng thích nơi nào?” Thấy Nam Cung Uyển Dung có vẻ còn ái ngại, Lạc Thần cười hỏi lại lần nữa…  

 

“Nơi nào cũng được, tùy công tử phân phó!” Nam Cung Uyển Dung cắn cắn môi, lí nhí một câu như vậy…  

 

“Vậy nàng ở cạnh dì nhỏ Thi Cầm đi, ta thấy tính cách của các nàng khá giống nhau!” Lạc Thần gật đầu, đưa lệnh bài cho nàng nói tiếp:  

 

“Uyển Dung Cung, sau này Hậu Cung sẽ là nhà của nàng!”  

 

“Nhà sao?” Nam Cung Uyển Dung lẩm bẩm, thoáng thất thần…  

 

Lạc Thần cũng không cắt đứt mạch cảm xúc của nàng, lúc này bước đến ngồi cạnh Hoa Ngọc Phượng…  

 

“Có chuyện gì sao?” Hoa Ngọc Phượng trừng mắt, hối hận mình đã theo bọn họ vào đây, nàng có khác gì dê vào miệng cọp đâu chứ?  

 

Chúng nữ thấy hắn muốn nói chuyện riêng cùng Hoa Ngọc Phượng, hiểu chuyện cười khẽ một tiếng, kéo nhau ra xa tán gẫu…  

 

Hoa Ngọc Phượng thấy chúng nữ bỏ lại mình ở riêng cùng Lạc Thần, trái tim nhảy lên thình thịch, chưa bao giờ nàng hồi hộp như vậy…  

 

“Ngọc Phượng…” Hắn nhẹ nhàng gọi…  

 

“Ngươi…nổi cả da gà, đừng như vậy!” Hoa Ngọc Phượng rùng mình, đôi môi lắp bắp…  

 

“Mị Nhi và Sương Nhi gả cho ta rồi, nàng định thế nào?” Lạc Thần đột nhiên hỏi một câu như vậy…  

 

“Hai nàng gả chứ không phải ta, ngươi hỏi ta làm gì?” Hoa Ngọc Phượng trừng mắt…  

 

“Các nàng từ bé sống cùng nhau, hiện tại nỡ tách nhau ra sao? ta sợ Sương Nhi và Mị Nhi sẽ rất buồn a…” Hắn ra giọng thương cảm…  

 

Hoa Ngọc Phượng xoa xoa hai bàn tay trắng như phấn, mở miệng hung hăng nói:  

 

“Chúng ta vẫn là tỷ muội tốt, ta vẫn thường xuyên đến thăm các nàng, sẳn tiện nếu ngươi đối xử tệ với họ, ta không bỏ qua cho ngươi!”  

Advertisement
';
Advertisement