“Các nàng ấy đều là bảo bối của ta, dù ta đối xử tệ với bản thân cũng sẽ đối tốt với các nàng!” Lạc Thần chân thành hứa hẹn…
“Hừ, hy vọng ngươi nói được làm được!” Hoa Ngọc Phượng kiều hừ…
Lạc Thần thấy thái độ nàng có vẻ kiên quyết, đành vào thẳng chủ đề:
“Ta cũng muốn đối xử tốt với nàng, cả đời chăm sóc nàng!”
Hoa Ngọc Phượng trái tim rung lên, hừ một tiếng:
“Buồn nôn, ngươi chỉ ham sắc đẹp của ta mà thôi, chúng ta gặp nhau không lâu nên làm gì có tình cảm!”
Lạc Thần kinh ngạc, không ngờ nàng lại nhìn nhận thấu triệt như thế, hắn cũng không phủ nhận đường hoàng nói:
“Nàng xinh đẹp, nàng kiêu ngạo, ta quả thật bị mê hoặc bởi điều đó! Về phần tình cảm nha, chúng ta có thể từ từ bồi dưỡng…”
“Bồi dưỡng bằng cách nào?” Hoa Ngọc Phượng thoáng suy nghĩ hỏi…
“Nàng chấp nhận gia nhập Hậu Cung, chấp nhận ta làm người theo đuổi nàng!” Lạc Thần nhìn thẳng vào mắt nàng nói…
Hoa Ngọc Phượng cắn cắn môi, được nam nhân tỏ tình trực tiếp không phải là lần đầu, nhưng đây là lần khiến nàng phân vân nhất, trước đây cứ từ chối thẳng là xong…
Nhưng đối mặt với hắn nàng có một tia tình cảm, mặc dù không quá nồng đậm nhưng lại không nỡ thẳng thừng từ chối…
Lạc Thần nhân cơ hội vươn tay, nắm lấy hai bàn tay trắng mịn của nàng…
Hoa Ngọc Phượng rung lên, muốn giãy ra nhưng bị siết chặt, ngẩng đầu nhìn hắn:
“Chưa gì đã muốn chiếm tiện nghi?”
Lạc Thần lắc đầu, mở miệng thủ thỉ:
“Ta nghe Sương Nhi nói qua, nàng có thiên phú rất cao về mặt trận pháp, tự mình tìm tòi phát triển, điều đó khiến ta rất nể phục!”
Hoa Ngọc Phượng bị khen đúng tâm khảm, cao ngạo ngẩng đầu, đây đúng là ưu điểm lớn nhất của nàng…
“Bất quá nha, Trận Pháp quá mức quý hiếm, chỉ có mỗi Đào Hoa Trận quả thật không đủ cho thiên phú của nàng, ta rất tiếc nuối!” Lạc Thần nói tiếp, móc ra quyển sách ghi chép Trận Pháp của Tà Hoàng…
“Đây là một bản nghiên cứu về các loại Trận Pháp rất quý giá, để ở chỗ ta sẽ mai một công dụng của nó, chi bằng kiếm quý tặng anh hùng, trận quý tặng giai nhân!”
Lạc Thần nói xong, đem quyển sách đặt vào tay nàng…
Lúc này mới lưu luyến buông ra đôi tay trắng như ngọc kia…
“Muốn dùng thứ này mua chuộc ta sao?” Hoa Ngọc Phượng trong lòng xuất hiện một tia cảm động, ngoài mặt lại tỏ vẻ ương bướng…
“Nàng biết ta không có ý như vậy!” Lạc Thần lắc đầu, nữ nhân này thu về xem ra cần dạy dỗ nhiều hơn…
Hoa Ngọc Phượng trầm mặt không nói, nàng say mê trận pháp cả Bách Hoa Tông đều biết, đáng tiếc tông môn điều kiện có hạn, chỉ có mỗi Đào Hoa Trận…
Hiện tại gặp Lạc Thần vậy mà hiểu mình như vậy, có cảm giác như gặp được tri âm tri kỷ vậy…
“Thứ này ta chỉ đơn thuần tặng cho nàng, không có ý đồ nào khác!” Lạc Thần nghiêm túc cũng lắm chân thành nói tiếp:
“Ta hy vọng nàng đồng ý gia nhập Hậu Cung, ít nhất là vì Mị Nhi và Sương Nhi, dù không chấp nhận ta theo đuổi cũng được!”
Hắn quyết dùng thủ đoạn lạc mềm buộc chặt…
Quả nhiên Hoa Ngọc Phượng thân hình nhẹ rung, rốt cuộc ngẩng đầu nhìn hắn, thổ khí như lan:
“Ta gia nhập Hậu Cung là được chứ gì, về phần có thành công thu ta vào phòng hay không phải xem thủ đoạn và bản lĩnh của ngươi rồi!”
“Thật sự? Ngọc Phượng nàng chấp nhận ta theo đuổi sao?” Lạc Thần vui mừng hớn hở, có thể truy cả ba tỷ muội này là ước mộng của vô số nam nhân trên đại lục a, nếu mình thành công làm được chẳng phải oai đến lật trời?
Thấy hắn vui mừng như thế, Hoa Ngọc Phượng không tự chủ được cong lên khóe miệng, xòe bàn tay trắng như phấn nói:
“Ta muốn Cung Điện cạnh Tam muội và Đại Tỷ!”
“Có ngay, Phượng Hoa Cung của nàng!” Lạc Thần cười đặt lệnh bài lên tay nàng…
Học Ngọc Phượng lườm hắn một cái, lúc này xoay người bay đi…
Tô Mị cùng Yên Sương Nhi thấy vậy, phi thân đuổi theo…
Lạc Thần hài lòng mỉm cười, bước đến cạnh chúng nữ…
“Hồng Liên, nàng biết các loại Dung Linh Thảo, Hỏa Hồng Nhủ, Hỏa Nhân Sâm không?” Hắn nắm tay Diễm Hồng Liên hỏi…
“Hừ, đó toàn là Linh Dược hỏa hệ quý hiếm, chàng hỏi làm gì?” Diễm Hồng Liên thấy hắn có thêm nữ nhân, ghen tuông hừ một tiếng…
Lạc Thần đem nàng ôm vào trong ngực, ngửi mùi hương ngọt lịm trên tóc nàng…
“Ta đạt được một loại Thể Chất thích hợp với nàng, cần có Dung Hỏa Đan hỗ trợ nàng Hình Thành!” Lạc Thần cười diệu dàng nói…
“Ưm, phu quân!” Diễm Hồng Liên trong lòng mềm nhũn, nam nhân này quả nhiên luôn yêu nàng, dù hắn có bao nhiêu nữ nhân khác đi chăng nữa…
Dẹp bỏ cảm giác ghen tuông, Diễm Hồng Liên táo bạo ôm lấy cổ hắn, đặt lên một nụ hôn cháy bỏng…
Đầu lưỡi hai người nhanh chóng tìm đến nhau…
Liễu Thi Cầm da mặt mỏng, thấy hắn cùng nữ nhân thân mật vội vàng chạy trốn về Thi Cầm Cung…
Nam Cung Uyển Dung gương mặt càng là đỏ bừng, vội vả theo sau Liễu Thi Cầm…
Chỉ còn lại mấy cô vợ quen thuộc Tử Âm, Trúc Loan, Tình Nhi, Tố Mai…, đối với thân mật cùng nhau đã là thói quen, thản nhiên ở lại…
Lạc Thần nín nhịn đã lâu, lúc này không khách khí chút nào, một lần ôm lấy mấy bà vợ, lại lao xuống Cực Lạc Suối…
Một trận nhất long đa phượng sắp diễn ra…