Tần Mộng Ảnh lần đầu được hưởng tư vị nam nhân phục vụ, chỉ cảm thấy nóng ran, nơi tư mật đã sớm ướt át, không biết làm gì ngoài việc ôm lấy vòng eo hắn, mặc hắn tận tình nhấm nháp cơ thể trân quý của mình…
Lạc Thần không bỏ sót bất kỳ tất da thịt nào trên người nữ tử, lưỡi hắn lướt đến đâu da nàng ửng hồng đến đấy…
Một đường lưỡi điêu luyện được Lạc Thần quét ngang khe rãnh mê người giữa hai ngực, Tần Mộng Ảnh hét lên oai oái, lần đầu tiếc thân…
Nhìn nàng thở dốc kịch liệt, môi thịt giữa hai đùi ướt nhẹp, hắn cười trêu chọc:
“Nàng mẫn cảm quá nha!”
Nói xong tiếp tục cúi đầu, liếm láp tất tần tật mọi thứ trên cơ thể nàng, nách nàng, bụng nàng, đùi nàng, ngay cả đầu ngón tay đầu ngón chân như dương chi ngọc diệp được hắn tận tình ngậm vào miệng phục vụ…
“Chết thiếp…hừ…chân…bẩn…” Tần Mộng Ảnh rên rỉ đứt quảng, nhắm chặt mắt lại hít hà…
“Sạch sẽ thơm tho mà dám nói bẩn? xem phu quân trừng phạt nàng” Lạc Thần cười tà một tiếng, đột ngột tách ra hai chân của Tần Mộng Ảnh…
Cúi đầu nhắm ngay khe thịt đang khép chặt, cái lưỡi quét một đường dài từ lỗ nhị hồng hào đến tận hạt le…
“Á, giết thiếp…giết thiếp mất rồi.. Đó là chỗ bẩn mà…, chàng không bẩn sao…huhu” Tần Mộng Ảnh rung rẩy dữ dội, dâm thủy bắn ra tung tóe…
Lạc Thần tham lam nuốt sạch vào trong miệng, dùng tay tách ra hai mép môi hồng nhuận…
“Đẹp quá…” Hắn buộc miệng phải khen ngợi…
Bị nụ hoa bí ẩn nhất của nàng cuốn hút…
Hai mép môi mềm mại lún phún vài sợi cỏ đen non tơ, phía trên chúng nó là hạt đậu đỏ nhỏ xíu đáng yêu trơn bóng…Sâu bên trong một chút là u cóc chật hẹp đầy nước, từng nếp thịt e thẹn nép vào nhau…
Tất cả đều thuần một màu đỏ hồng, mang sức hấp dẫn không cưỡng lại được…
Lạc Thần tham lam áp toàn bộ khuôn miệng vào âm đạo nàng, cái lưỡi tiến vào bên trong quét ngang quét dọc, nêm nếm hương vị riêng biệt của người phụ nữ…
Không có mùi ngai ngái hăng hắc như nữ tử thông thường, tu sĩ không cần bài tiếc, vì thế nơi này của các nàng thơm tho đến cực hạn, là nơi chứa nhiều tư vị riêng biệt nhất của phụ nữ…
“Sướng…trời ơi…sướng chết thiếp rồi…” Tần Mộng Ảnh cảm thấy từng sợi dây thần kinh của mình quá tải, không biết nói gì ngoại trừ rên rỉ và tận hưởng…
Lạc Thần hơi vận linh lực, y phục trên người nổ tung…
Lộ ra thân thể trần truồng khỏe khoán của hắn, dương vật dài ngoằn gân guốc ngạo nghể vươn cao, kích thích thị giác Tần Mộng Ảnh đến cực hạn…
Một lần nữa hắn trườn người dậy, cái miệng dính đầy dâm thủy nơi âm đạo hôn lên đôi môi kiều diễm của nàng, chiếm lấy đầu lưỡi nàng nhằm đánh lạc hướng…
Bên dưới côn thịt điều chỉnh ngay khe âm đạo, không ngừng ma sát bên ngoài hai mép, nhằm làm trơn dương vật, dễ dàng tiến vào u cốc nhỏ hẹp hơn…
“Thứ đó lớn quá…thiếp sợ…” Tần Mộng Ảnh như một tiểu cô nương, trong mắt hoảng hốt quan sát dương vật hắn, vì môi thơm bị hôn nên chỉ có thể truyền âm…
“Ngoan, sau này nàng còn dùng nơi đó sinh con của chúng ta mà, phải để ta nới rộng nó ra chứ…” Lạc Thần ôn nhu an ủi…
Tần Mộng Ảnh nghĩ cũng có lý, e thẹn gật đầu thủ thỉ:
“Chàng làm nhẹ nhàng một chút!”
“Yên tâm, rất nhanh sẽ sướng…!” Lạc Thần cảm thấy dương vật đã ướt vừa đủ, điều chỉnh đầu khấc ngay giữa khe thịt của nàng…
Tần Mộng Ảnh nhắm chặt hai mắt chờ đợi, nằm ngửa ra đám mây…
Rốt cuộc, Lạc Thần nhẹ nhàng tiến vào…
“Hừ”
Hai người cùng lúc hừ một tiếng, hắn hừ vì thoải mái, còn nàng là vì đau đớn…
Đôi mày lá liễu của Tần Mộng Ảnh hơi cau lại…
Lạc Thần thấy vậy, biết cần phải đánh nhanh rút gọn…
Gồng mình đẩy mạnh…
Ót…
Âm thanh lúc cán vang lên, lớp màn mỏng như vô hình bị xuyên phá, máu huyết tràn ra nơi đùi ngọc của Tần Mộng Ảnh…
“Hức, thiếp đau…” Khóe mắt nàng nhỏ lệ, đáng thương nhìn hắn…
Ngay cả cảm giác bị vật lạ lắp đầy cũng quên mất…
Lạc Thần hít sâu một hơi, cảm nhận khoái cảm chật hẹp do nàng mang lại…
Bên trong nàng khít quá mức, từng thớ thịt dữ dội co bóp thân côn thịt, lại ấm nóng lầy lội, tê tái đến cực điểm…