“Khi nào hết đau nói cho ta biết, lão công làm nàng sướng nhé…chúng ta hiện tại phu thê nhất thể, không có gì phải xấu hổ…” Lạc Thần cưng chiều vuốt mái tóc mai của nàng qua một bên…  

 

“Chàng cũng yêu thương các nàng ấy như vậy sao?” Tần Mộng Ảnh vươn tay vuốt ve gương mặt hắn, trong ánh mắt lấp lánh nhu tình…  

 

Đã chấp nhận nam nhân này, dù thế nào đi nữa nàng cũng không oán không hối…  

 

Huống hồ hai năm trước gặp hắn, chỉ tiếp xúc trong thời gian ngắn, trái tim nàng đã bị thiếu niên này đoạt mất…  

 

Hắn là nam nhân đầu tiên không để ý dung nhan xấu xí của nàng, là nam nhân đầu tiên đối xử với nàng bằng hai tiếng “chân thành”…  

 

“Các nàng đều là sinh mạng thứ hai của ta, không yêu thì yêu ai?” Lạc Thần hôn nhẹ lên vầng trán cao quý…  

 

“Thiếp hết đau rồi…” Tần Mộng Ảnh nghiêng đầu sang nơi khác, lí nhí trong miệng…  

 

Lạc Thần mỉm cười, bắt đầu nắm lấy vòng eo nàng, nhẹ nhàng chuyển động…  

 

“Ưm…thích quá, cảm giác như bay bỗng trên mây vậy…” Tần Mộng Ảnh mỉm cười, theo bản năng uốn éo vòng eo, tận hưởng cảm giác thể xác và linh hồn hòa hợp…  

 

“Ta làm mạnh hơn nhé!” Hắn cúi xuống ngắt lấy đầu vú nàng…  

 

“Ừm, thiếp là của chàng mà…muốn chơi thế nào thì chơi…” Tần Mộng Ảnh bẻn lẻn…  

 

Lạc Thần như uống phải chất kích thích, theo thế truyền thống ra vào liên tục…  

 

Bạch bạch bạch…  

 

Âm thanh da thịt va chạm không ngừng vang lên, bầu vú Tần Mộng Ảnh đong đưa không ngừng, khóe môi cắn chặt ngón tay, cổ họng phát ra tiếng rên sảng khoái…  

 

Lạc Thần cười ha ha bế nàng dậy, tựa lưng nàng vào thân cây khổng lồ của Cung Đình Thụ, để hai chân nàng vòng qua hông mình, hắn đứng phía trước không ngừng đâm vào nàng…  

 

Ở tư thế này, hai người yêu thường ngắm nhìn nhau, gặp con mắt còn trống của hắn, Tần Mộng Ảnh trong lòng càng thêm nhu tình, cố gắng phối hợp để nam nhân sung sướng nhất có thể…  

 

“Bảo bối, nàng tuyệt vời quá…ta muốn cả đời lắp đầy bên trong nàng…” Lạc Thần hít sâu, không ngừng đâm vào âm đạo…  

 

“Hừ, hừ thiếp sướng…sướng quá lão công ơi…thiếp là của chàng mà...chàng muốn chơi lúc nào nào thì chơi…” Tần Mộng Ảnh tựa đầu vào thân cây, tiêu hồn rên rỉ…  

 

Bạch Bạch Bạch…  

 

Hai người vừa giao hợp, vừa ngắm nhìn quang cảnh thoáng đảng nơi Linh Giới Châu…chỉ cảm giác thăng hoa toàn linh hồn…  

 

“Nàng nói xem nhà chúng ta còn thiếu thứ gì? Phu quân chiều lòng nàng…” Lạc Thần cười hỏi…  

 

“Nơi này đã như tiên cảnh, nhưng còn thiếu biển cả, thiếu núi non, thiếu cánh đồng hoa…thiếu cả mặt trăng, mặt trời, thiếu bốn mùa…nếu có thể thiếp muốn nó sẽ như một thế giới hoàn chỉnh chỉ dành riêng cho gia đình chúng ta…” Tần Mộng Ảnh cười ngọt ngào, mơ ước thủ thỉ…  

 

“Ta chiều bảo bối!” Lạc Thần cúi đầu khóa chặt môi nàng ngọt lịm…  

 

Cùng lúc đó, Hệ Thống im lặng đã lâu nay lại chợt vang lên âm thanh:  

 

“Keng, Phát động Huyền Thoại Nhiệm Vụ [Ngũ Hành Tiểu Thế Giới], Thành Công nhận được một lần triệu hoán Huyết Mạch, một lần triệu hoán Thể Chất, một lần triệu hoán Công Pháp, một lần triệu hoán trứng Sủng Vật…nhiệm vụ vô thời hạn, không có thất bại…”

Trên Cung Đình Thụ - Linh Giới Châu…  

 

Lạc Thần tạm thời gác cái nhiệm vụ cấp Huyền Thoại qua một bên không thèm để ý…  

 

Đối với nhiệm vụ cấp độ kinh người này, không thể làm thành trong một sớm một chiều được, trước mắt có chuyện quan trọng hơn…  

 

Sau những giây phút thăng hoa giữa hai con người, cùng nhau thỏa mãn về cả thể xác lẫn tinh thần, rốt cuộc cũng đến thời khắc quan trọng nhất…  

 

Lạc Thần nhẹ nhàng lấy ra Bát Hoang Hoành Thiên Viêm, đôi cánh rực lửa khiến nhiệt độ bầu không khí cấp tốc nóng lên, ngay cả làn da trắng hồng của Tần Mộng Ảnh cũng trở nên lấm tấm mồ hôi, khiến nàng càng thêm hấp dẫn…  

 

“Long Tiên Thánh Điển ta truyền đã lĩnh ngộ hết rồi chứ?” Hắn ôn nhu hỏi...  

 

“Không thành vấn đề!” Tần Mộng Ảnh nhoẻn miệng cười gật đầu, ngộ tính của nàng rất cao, lại thêm đã cùng hắn song tu thử nghiệm trước đó hai lần, việc vận dụng công pháp mặc dù chưa trơn tru như nước, nhưng cũng được xem là thành thạo…  

 

“Chúng ta bắt đầu!” Lạc Thần gương mặt hết sức nghiêm túc, dù có Tử Tâm Phần Không Viêm và Kim Ô Hư Hảo bảo vệ, nhưng an toàn là trên hết, hắn không dám chủ quan chút nào…  

 

“Để thiếp nuốt nó cho!” Tần Mộng Ảnh lo lắng, bàn tay chọp đến đôi cánh hừng hực lửa…  

 

Lạc Thần sao có thể cho nàng cơ hội? nhanh nhẹn há miệng nuốt tọt vào trong…  

 

AAAA  


Một âm thanh gầm vang từ cổ họng hắn phát ra, cơn nóng dữ dội từ đan điền bộc phát… 

Advertisement
';
Advertisement