Lạc Thần mặc kệ ánh mắt dò xét của vô số người, việc nhận một loại nhiệm vụ xa xôi tận Hải Châu Đại Lục gây nên chú ý cũng là điều dễ hiểu, bất quá Dung Linh Thảo chính là loại nguyên liệu chủ chốt nhất để luyện chế Dung Hỏa Đan, nhiệm vụ này không thể không làm…  

 

Huống hồ đến Hải Châu Đại Lục mở mang tầm mắt cũng tốt…  

 

Hắn còn nhớ rõ đây là quê hương của Cơ Băng và Cơ Nhã đấy…  

 

“Chúng ta đi!” Lạc Thần nhìn Tiêu Thanh Tuyền liếc mắt, cùng nàng rời khỏi Nhiệm Vụ Đường…  

 

Tiêu Thanh Tuyền tính cách có phần hướng nội, chỉ nhẹ nhàng gật đầu theo sau lưng hắn, ngay cả nói chuyện cũng lười nói…  

 

Hai người vừa ra khỏi Nhiệm Vụ Đường, Lạc Thần lập tức nhướn mày, bởi có hai thân ảnh đang đi tới…  

 

Có thể nói là người quen đấy…Lâm Thái cùng Lê Khang…  

 

Hai người kia cũng vừa thấy Lạc Thần cùng Thanh Tuyền bước xuống, vội vàng cúi đầu, lủi thủi trốn sang một bên…  

 

Hiển nhiên đã không dám có ý đối nghịch với Lạc Thần…  

 

Đối với chuyện này, Lạc Thần cũng không thèm để ý, nhẹ nhàng lướt qua…  

 

Hắn và hai tên này cũng không có thù hận gì quá lớn, nếu đối phương đã không muốn tiếp tục gây sự với mình, Lạc Thần cũng không nhỏ mọn đến mức tính toán với bọn hắn…  

 

Hai người Lâm Thái và Lê Khang thấy Lạc Thần không có ý tính toán với mình, thở phào một hơi nhẹ nhõm…  

 

Trên thế gian này luôn có những người ngông cuồng ngạo mạng không biết điểm dừng, cũng có những người biết tiến thối đúng lúc trước bờ vực thẳm, hiển nhiên Lâm Thái và Lê Khang chính là những kẻ loại sau…  

 

Chuyện này chỉ là một tiểu tiết không đáng chú ý trong cuộc đời của Lạc Thần mà thôi, nhưng lại là quyết định đúng đắn nhất của hai người Lê Khang…  

 

…  

 

“Ngươi muốn luyện chế Dung Hỏa Đan?” Trầm mặc hồi lâu, rốt cuộc Tiêu Thanh Tuyền nhàn nhạt mở miệng…  

 

“Đúng vậy, nàng biết Dung Hỏa Đan?” Lạc Thần ánh mắt sáng lên…  

 

“Biết, bất quá ta chưa đủ khả năng luyện chế…” Tiêu Thanh Tuyền gật đầu, không che giấu nói…  

 

Muốn luyện Dung Hỏa Đan cần một vị Lục cấp Luyện Đan Sư, Tiêu Thanh Tuyền chỉ mới Ngũ cấp, vẫn còn kém một chút…  

 

Bất quá Lạc Thần không thất vọng, hắn tự tin cười nói:  

 

“Ta sẽ giúp nàng nhanh chóng đột phá Lục cấp, khi đó nàng giúp ta Luyện chế Dung Hỏa Đan thế nào? Chúng ta làm giao dịch công bằng đi!”  

 

Tiêu Thanh Tuyền hơi bĩu môi không tin tưởng, Luyện Đan Sư là con đường khó đi vô cùng, muốn nhập môn phải sở hữu hai loại thuộc tính Hỏa và Mộc…  

 

Cần có tính cần cù và kiên nhẫn vượt xa người thường…  

 

Muốn tăng tiến cấp bậc Luyện Đan Sư, ngươi cần có kiến thức hết sức kinh người về các loại dược liệu, tri thức về từng loại đan dược…  

 

Quan trọng hơn tất cả, Luyện Đan Sư là nghề nghiệp đốt tiền kinh khủng nhất trong tất cả các nghề, muốn tăng cấp bậc của Luyện Đan Sư không phải chỉ dựa vào cần cù tu luyện là được, mà phải không ngừng luyện chế đan dược để tiến bộ…  

 

Quá trình luyện chế một khi thất bại, toàn bộ nguyên liệu và công sức bỏ ra sẽ mất trắng…  

 

Nguyên liệu luyện đan giá thành cao thì khỏi phải nói…  

 

Mà muốn đột phá cấp bậc của Luyện Đan Sư, phải thất bại vô số lần, từ đó đúc kết kinh nghiệm để bản thân dần dần tăng cấp…  

 

Tiêu Thanh Tuyền có sư phụ là Bát cấp Luyện Đan Sư chỉ dạy, nhưng vẫn phải tiêu hao một cái giá khổng lồ để đi đến Ngũ cấp như ngày hôm này…  

 

Nàng âm thầm tính toán số lần mình luyện đan thất bại đã không dưới ngàn lần, gia tài kết xù đó đủ để nuôi sống một Thất Cấp gia tộc…  

 

Những năm gần đây, Tiêu Thanh Tuyền mạo hiểm thu gôm nguyên liệu ở các hiểm địa, tìm được bao nhiêu tập tành luyện đan bấy nhiêu, vì sợ bại lộ thân phận nên cũng chẳng dám luyện đan thuê cho bất kỳ ai, vì thế không dư dã chút nào, có thể nói nàng là Ngũ Cấp luyện đan sư nghèo nhất trên đại lục cũng nên…  

 

Khó khăn trong lúc đó không cần nói cũng biết…  

 

Vậy mà bây giờ, một kẻ chẳng biết gì về Luyện Đan như Lạc Thần lại dám vỗ ngực nói sẽ giúp nàng đột phá Luyện Đan Sư Lục Cấp trong thời gian ngắn, nàng sao có thể tin tưởng?  

 

Đối với thái độ của Tiêu Thanh Tuyền, Lạc Thần cũng không tức giận, chỉ cười cười thần bí, thầm nghĩ đợi thu được Dung Linh Thảo, lại thương lượng với nàng một lần nữa cũng không muộn…  

 

“Ngày mai chúng ta bắt đầu tiến về Hải Châu Đại Lục, nàng cần chuẩn bị gì không?” Hắn mở miệng hỏi…  

 

“Không cần!” Tiêu Thanh Tuyền lắc đầu, nàng một thân một mình, muốn đi lúc nào thì đi, chẳng có gì phải vướn bận…  

 

“Vậy nàng tạm thời ở lại Nương Tử Bang, ta có chút việc cần giải quyết…”  

 

…  

 

Trong đêm, tại một góc vắng vẻ ít người qua lại trong Học Phủ…  

 

Lạc Thần nhắm mắt ngả người lên cây, một âm thanh nhỏ nhẹ truyền vào tai hắn:  

 

“Chủ nhân…”  

Advertisement
';
Advertisement