Người đến lén la lén lút, thiếu nữ toàn thân áo đen hết sức bí ẩn…
“Hàn Thẩm, những ngày qua có tin tức gì đáng lưu ý không?”
Hàn Thẩm âm thầm dò xét xung quanh, kính cẩn mở miệng:
“Học Sinh vừa vào Học Phủ đa phần đều đang thích nghi cuộc sống mới, đổi Điểm Tích Lũy nhận lấy vật phẩm từ Học Phủ lần lượt bế quan, vì thế cũng khá yên ổn, bất quá…”
“Có chuyện gì?” Lạc Thần nhướn mày…
“Bên ngoài có chuyện động trời phát sinh, Diễm gia chủ Diễm Nguyệt Kỳ đột nhiên tập kích Lạc gia, đánh Lạc gia chủ Lạc Phá Lôi và mười tên trưởng lão hết sức chật vật…” Hàn Thẩm khâm phục nói…
“Nàng có sao không?” Lạc Thần bật mạnh người dậy, con mắt màu trắng mở ra trong đêm thâu, hết sức quỷ dị…
Hàn Thẩm giật mình, vội vàng kính cẩn đáp:
“Diễm gia chủ nghênh ngang rời đi, chuyện này chấn động đại lục…”
“Nữ nhân này…” Lạc Thần trái tim như bị hòa tan, trong mắt xuất hiện một tia nhu tình…
“Còn gì nữa không?” Hắn mở miệng hỏi…
“Với thân phận của nô tỳ, chỉ nghe ngóng được bấy nhiêu đó…” Hàn Thẩm hơi áy náy nói…
“Ngươi đã làm rất tốt! đang ở thế lực nào?” Lạc Thần khích lệ một tiếng…
“Nô tỳ và hai người khác của Hàn gia đang ở trong Viêm Diễm Bang…” Hàn Thẩm thành thật nói…
“Ồ, không sai…” Lạc Thần nhớ lại lãnh thổ của Hàn gia khoảng cách cũng gần với Diễm gia, bọn hắn lẫn vào cũng đúng…
“Bang chủ Viêm Diễm Bang là ai?”
“Là một nam tử tên Viêm Thương, có tu vi Hóa Thần Hậu Kỳ, nghe nói đã vào Học Phủ gần 60 năm, là con trai của Đại Trưởng Lão Diễm gia, đồng thời là đại ca ruột của Diễm Nhật…” Hàn Thẩm kính cẩn nói…
“Không tệ, ngươi cố gắng lấy được lòng tin của hai huynh đệ bọn hắn, chỉ cần có chút dị động khác thường lập tức tìm cách báo cho ta…” Lạc Thần hơi suy nghĩ, phân phó nói…
Hắn luôn cảm thấy tên Diễm Nhật này từ lần trước bị Hồng Liên đánh chạy, vẫn không chịu từ bỏ ý đồ với các nàng…
“Đây là Năm nghìn Cực Phẩm Linh Thạch, tìm cách tận dụng cho tốt…” Đưa cho Hàn Thẩm một túi linh thạch, thân hình Lạc Thần biến mất…
“Nhất định không để chủ nhân thất vọng…” Hàn Thẩm cung kính nói một tiếng, nhanh chóng rời đi…
…
Sáng hôm sau…
Trước cửa Thánh Thành, một thanh niên nam tử ung dung xuất hiện…
Lạc Thần đã tìm hiểu, từ Thánh Thành đến Hải Châu Đại Lục phải truyền tống qua vài tòa thành liên tục, khoảng cách có phần xa xôi…
Bất quá với một Nguyên Anh Kỳ có khả năng phi hành, việc này chẳng khó khăn gì, theo Lạc Thần ước tính, chỉ cần không gặp chuyện ngoài ý muốn, mười ngày thời gian đã đầy đủ đến mục tiêu…
Thánh Thành cũng thật kỳ khôi, đây là thành trì lớn nhất nhưng lại thiếu tiện nghi nhất, chi nhánh của Đa Bảo Các không có, ngay cả truyền tống trận cũng chẳng có…
Theo lời đám già cổ hủ nói rằng, muốn đi đâu chỉ việc xé rách hư không là được, dùng truyền tống trận làm gì cho lãng phí tài nguyên…
Đối với suy nghĩ của mấy tên này, Lạc Thần chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi, chấp nhận cuốc bộ…
“Thành trì cần đến là Bạch Ngọc Thành, cách Thánh Thành về phía Tây hơn vạn dặm…”
Nghĩ đến đây, Lạc Thần gia tăng tốc độ, Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ ầm vang triển khai, thân hình lao nhanh như quỷ mị…
Cách hắn vài trăm mét, một thiếu nữ thong dong đuổi theo, như cả hai không hề quen biết…
Rốt cuộc khi cách xa Thánh Thành gần ngàn dặm, dị biến nảy sinh…
“La Hán Phục Ma Trận!”
Theo một tiếng quát lớn vang trời ầm ầm mà ra, Kim Quang tần tần hiện thế…
Trên bầu trời trong xanh…
Mười hai tên hòa thượng mày rậm mắt to cởi trần, cơ bắp lực lưỡng khỏe khoắn bóng lộn như từ hư không xuất hiện, cấp tốc đem thân ảnh Lạc Thần bao phủ vào bên trong…
Từng tên từng tên có khí tức mãnh liệt, chấn động cả vùng trời, đôi tay lần lượt kết lấy ấn pháp, uy lực cả bọn như được cộng sinh, ngay cả không gian cũng bị cầm cố…
La Hán Phục Ma Trận, gồm mười hai tên hòa thượng hóa thân thành La Hán, đem đối thủ vây nhốt vào vị trí trung tâm, không ngừng kích phát lực lượng của cơ thể đem đối thủ nghiền ép, dưới Luyện Hư Kỳ chỉ có thể cam tâm chịu chết…
Lạc Thần đứng giữa trận pháp, nhìn mười hai tên Hóa Thần Kỳ tu sĩ vây nhốt bản thân mình, mười hai luồng sức mạnh không ngừng tác động cơ thể hắn, để hắn ngay cả xoay người cũng không làm được…
“Năm tên Hóa Thần Sơ Kỳ, bốn tên Trung Kỳ, ba tên Hậu Kỳ kết thành trận pháp đối phó một Nguyên Anh kỳ? Phàm Ẩn Tự thật để mắt ta? Hahaha!”