Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

Vừa nghĩ tới dáng vẻ vừa rồi của cô ta ở trong phòng ăn, Bạc Lương Thần lập tức cảm thấy lo lắng, đây chính là vợ tương lai của anh à?

 

Trợ lý Mẫn điều tra một phen, đã có câu trả lời

 

“Bạc tổng, tuần lễ thời trang lần này cũng mời vợ của Opple, có lẽ Opple tiên sinh cũng sẽ tham gia.”

 

Trợ lý Mẫn đẩy kính xuống: “Nếu như anh đến với tư cách là bạn trai của Ôn tiểu thư, cùng nhau tham dự tuần lễ thời trang..., có lẽ có thể vô tình gặp được anh ta.”

 

Sau một thời gian ngắn trầm mặc, Bạc Lương Thần phất tay: “Đi sắp xếp đi.”

 

Anh chỉ cần có kết quả.

 

“Vâng, Bạc tổng.” Trợ lý Mẫn xoay người đi ra ngoài, nghĩ đến cái gì, lại quay người lại: “Bạc tổng, lúc trước anh bảo tôi chú ý động tĩnh của Chung tiểu thư, hôm nay cô ấy hình như gặp phải chút phiền toái.”

 

Đuôi lông mày người đàn ông nhướn lên, đáy mắt xẹt qua sự lạnh lùng.

 

“Nói đi.”

 

*Đồng quy vô tận: cùng vào chỗ chết.

 

Chung Hi ngồi ở trên xe, không nói một lời, cúi đầu chơi điện thoại di động một lát, lại nhìn ra ngoài cửa sổ.

 

Như không có chuyện gì xảy ra hỏi một câu: “Còn chưa tới sao?”

 

Từ Á vội vàng lên tiếng: “Chắc là sắp rồi, em cũng không quá quen thuộc với bên này mấy, nhìn bản đồ xem, ôi trời, em quên mang theo điện thoại mất rồi.”

 

Chung Hi ồ một tiếng.

 

Trực tiếp đưa điện thoại di động của cô qua: “Dùng của tôi xem đi.”

 

“Có thể sao? Vậy chị nói luôn mật khẩu cho em được chứ?” Từ Á tỏ vẻ đơn thuần vô hại.

 

“Không có mật khẩu.” Chung Hi nghiêng đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ: “Cô cứ tra đi, xong thì bảo tôi biết.”

 

“Được, chị cứ nghỉ ngơi đi, để em xử lý là được rồi.” Từ Á nói xong, mặt mày cười tươi, nhìn Chung Hi nhắm mắt lại, cô ta lập tức mở điện thoại di động của Chung Hi ra.

 

Khoảng mười phút sau, trong thời gian đó cũng có một vài chiếc xe ngừng lại.

 

“Cũng không sai lắm nhỉ.” Chung Hi lẩm bẩm một câu như vậy, sau đó mở mắt ra.

 

Trên xe chỉ còn lại tài xế địa phương này cùng cô, về phần Từ Á, đã cầm điện thoại di động của cô biến mất vô tung vô ảnh, đồng thời cũng không thấy, ba lô tùy thân của Chung Hi.

 

Chung Hi chẹp chẹp một tiếng.

 

“Không biết nhà họ Từ dạy con gái như thế nào, trình độ học vấn cao như vậy có ích lợi gì, đầu óc như vậy đâu có dùng được.”

 

Cô nghiêng đầu, nhìn thấy bên ngoài đã là một khoảng mờ mịt, gần chạng vạng, bên ngoài tràn ngập một lớp sương mù, nếu là người ngoài rất dễ bị lạc.

 

Từ Á nhất định cho rằng cô không thông thao ngôn ngữ chỗ này, lấy đi điện thoại di động, sau đó mua chuộc tài xế và tay chân trước.

 

Chung Hi người này, rất nhanh sẽ ở chỗ này nhân gian bốc hơi.

 

Cho dù Chung Hi có tốt số, may mắn trốn thoát được, có thể tìm về khách sạn, khi đó, mấy cô ta chắc chắn đã trở lại Vân Thành rồi.

 

Cô ta chỉ cần nói mình cũng gặp phải người xấu, là có thể phủi sạch quan hệ.

Advertisement
';
Advertisement