Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

Kế hoạch này, trông có vẻ không chê vào đâu được.

 

Chỉ tiếc, cô là Chung Hi, không phải loại ngu ngốc như Ôn Nguyễn Nhi.

 

“Này, đưa tôi trở về.” Chung Hi mở miệng, là ngôn ngữ địa phương chính gốc.

 

Trước đây cô vì chuẩn bị cho du học, từng học qua ngôn ngữ bên này, không nghĩ tới hôm nay lại có ích.

 

Người lái xe nghe thấy cô mở miệng, rõ ràng là ngạc nhiên.

 

Nhưng anh ta lại mắng một câu tục tĩu, ngay sau đó đạp chân ga.

 

Chỉ là đã tới xe của anh ta rồi, Chung Hi chỉ là đứa con gái yếu đuối, có thể làm thế nào đây?

 

Nghĩ đến giá cả đã thỏa thuận, cộng thêm khuôn mặt xinh đẹp và dáng người của Chung Hi, tài xế càng thêm hưng phấn.

 

Tuy nhiên, một giây sau đó.

 

Một lưỡi dao lạnh lẽo sắc bén ép chặt cổ họng anh ta, hơn nữa Chung Hi cũng không phải hù dọa anh ta, trực tiếp hung hăng dùng sức, lưỡi dao vạch ra làn da của anh ta.

 

Người lái xe ngay lập tức hét lên: “Cô bị điên rồi!”

 

Chung Hi nhếch môi, bình tĩnh trả lời: “Đưa tôi về khách sạn, cô ta đồng ý anh thù lao bao nhiêu, hẳn sẽ không ít.”

 

“Nếu không, chúng ta sẽ đồng quy vu tận.”

 

Tài xế nhìn gương chiếu hậu, ánh mắt Chung Hi trống rỗng lạnh buốt, anh ta nuốt nước miếng, đành phải quay đầu xe trước.

 

“Cô trước...”

 

Anh ta vừa mới mở miệng, Chung Hi lập tức đem lưỡi dao đè chặt hơn, cười lạnh nói: “Đừng giở trò trêu đùa với tôi, nhanh lái xe đi, bằng không, còn chưa đến khách sạn, anh sẽ mất máu quá nhiều mà chết.”

 

Tay tài xế run lên, bất đắc dĩ thu hồi tính toán trong lòng.

 

Bởi vì đau đớn trên cổ nói cho anh ta biết, Chung Hi không phải đang nói đùa, nếu anh ta không làm theo lời cô nói, thật sự có khả năng sẽ chết trên xe của anh ta.

 

Hiện tại trong lòng anh ta chỉ hận không mang theo thêm một người anh em nữa.

 

Bằng không cũng sẽ không rơi vào tay một người phụ nữ xinh đẹp như vậy.

 

Càng làm cho tài xế kinh ngạc chính là, Chung Hi không chỉ nói tiếng địa phương, cô còn biết đường!

 

Lúc xe còn có hai ngã tư, Chung Hi bảo anh ta gọi điện thoại cho Từ Á: “Hẹn cô ta ra, tôi sẽ buông tha cho anh.”

 

Bị Chung Hi nắm mạng trong tay, tài xế chỉ có thể làm theo.

 

Máu trên cổ đã càng ngày càng nhiều, anh ta sợ chết cầu Chung Hi: “Có thể để tôi đi bệnh viện trước hay không?”

 

“Anh cầu nguyện Từ Á ra sớm chút đi, chỉ cần cô ta lên xe, tôi sẽ để anh đi.”

 

Giọng nói của Chung Hi không hề có độ ấm.

 

Hoàn toàn không sợ người lái xe này sẽ chết tại chỗ.

 

Tài xế thống khổ nhắm hai mắt lại, kiên trì đến khi Từ Á lên xe, anh ta mới nhận được sự khoan hồng trong tay Chung Hi, nhận được một cái khăn tay.

 

“Che miệng vết thương một chút, đừng chết trước mặt tôi, tôi ngại bẩn.”

 

Tài xế đã không còn sức phản bác lời cô, tựa lưng vào ghế, chỉ nghe thấy tiếng Từ Á lên xe, anh ta lập tức nhảy xuống xe, bắt taxi đến bệnh viện.

 

Sắc trời đã tương đối tối, Từ Á không thấy rõ người khác, bực bội dùng tiếng Anh hỏi: “Còn cái gì...”

 

Lời còn chưa dứt, cô ta liền thấy Chung Hi đang chơi đùa với điện thoại của tài xế kia, mà trên ghế lái, còn có cổ tay Chung Hi, toàn là máu.

 

“A!”

 

Từ Á sợ hãi la hét, lảo đảo một cái, ngã xuống xe.

Advertisement
';
Advertisement