Chỉ là cô không tiết lộ bản thân đã dùng thứ gì bắt bí Ôn Nguyễn Nhi.
Cả năm nay cô ở trong tù đâu phải chỉ ở không, cô đã gặp rất nhiều “dị nhân” trong xã hội, từ lúc quậy ầm ĩ ở đám cưới hai người họ, cô đã nhờ bạn bè điều tra Ôn Nguyễn Nhi.
Hầu như chẳng tốn hơi sức để có được những tấm ảnh này.
Tất nhiên những gì mà cô tung ra chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.
Cô không vội, cô muốn chơi từ từ, cô rất mong chờ biểu hiện ngoạn mục của Bạc Lương Thần sau khi nhìn thấy bộ mặt thật của người vợ chưa cưới này.
Nghĩ về điều đó khiến Chung Hi cười tươi hơn.
Lúc này Bạc Lương Thần nhìn cô chằm chằm, chỉ cảm thấy cô giống một con mèo ranh mãnh, khiến người ta không tài nào tóm được đuôi, và cũng không tài nào thoát khỏi mưu kế của cô.
“Tôi đã cử người chuẩn bị đám cưới như cô nói rồi.” Anh nhẹ nhàng đổi chủ đề.
Chung Hi gật đầu, “Hiệu suất làm việc của Bạc tổng từ trước đến giờ luôn cao mà.”
Thực ra, cho dù cô không nói gì thì sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ tổ chức đám cưới, Bạc Lương Thần sẽ để người phụ nữ của mình chịu thiệt thòi sao?
Chung Hi chỉ muốn kế hoạch của mình được thực hiện nhanh hơn một chút.
Cô cũng nên gặp mặt người đó rồi.
Về phần Bạc Lương Thần, anh chỉ là một con tốt thí trong tay cô.
Cô ngước mắt nhìn lên, ánh sáng trong mắt cô nhạt dần, cô chẳng buồn quan tâm đến người đàn ông trước mặt.
Bạc Lương Thần cảm nhận rõ sự xa cách mà cô dành cho anh.
Chuyện vẫn chưa nói xong thì lại có người đến gõ cửa.
Chung Hi có chút khó chịu nên cau mày, sao hôm nay cô nhiều việc thế?
Cửa mở ra, Lục Bắc đứng đó với đồ ăn khuya trên tay, "Em đói rồi đúng không, anh có mua cháo và đồ ăn kèm cho em đây."
Vừa nói, anh vừa liếc nhìn người đàn ông đang ngồi trên ghế sô pha ở bên trong.
Chung Hi cảm ơn anh ta, và cô cũng không ngạc nhiên mấy khi thấy Từ Á ở sau lưng Lục Bắc.
Từ Á ló người ra, dè dặt hỏi: “Chị Chung Hi, chị không sao chứ? Vừa rồi em thấy tình hình không ổn nên đã gọi anh Lục Bắc tới đây.”
Mở miệng ra gọi anh Lục Bắc, cách gọi cũng thật thân mật nhỉ.
Nếu Chung Hi không có cách nhìn về vấn đề đó, e rằng cô đã bị Từ Á chọc cho tức điên.
“Lúc nãy Ôn Nguyễn Nhi thật sự quá đáng. Mặc dù em không biết giữa hai người đã xảy ra chuyện gì, nhưng chắc chắn cô ta đã vu khống chị Chung Hi.”
Từ Á đứng sau lưng Lục Bắc, cô ta không biết rằng trong phòng còn có một người khác nữa.
Khi nhìn thấy Bạc Lương Thần đi ra từ bên trong, cô ta ngậm miệng lại ngay lập tức, sau khi sửng sốt, cô ta liền cảm thấy hối hận vô cùng.
Bạc Lương Thần lướt qua Chung Hi rồi đi thẳng về phòng.
Cạch.
Cánh cửa đóng lại, Chung Hi không nhìn theo nữa.
“Hai người không vào trong à?” Cô cười và định đóng cửa lại.
Lục Bắc đang định mở miệng lên tiếng thì Từ Á vội vàng kéo anh ta lại, “Anh Lục Bắc, chúng ta xuống lầu trước đi. Chắc hôm nay Chị Chung Hi mệt lắm, để chị ấy nghỉ ngơi đi.”