Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

Lục Bắc nhíu mày, anh ta đang có rất nhiều điều muốn hỏi.

 

Biểu cảm của anh ta quá rõ ràng, rõ đến mức tất cả như đều được viết trên khuôn mặt kia.

 

Chung Hi ngáp dài, ngầm “phối hợp” với lời chối từ của Từ Á, “Có gì mai nói tiếp nhé.”

 

Tiếp đó, Lục Bắc bị Từ Á lôi vào thang máy.

 

Chung Hi chỉ nhìn họ rời đi, rồi sau đó đóng cửa lại.

 

Không phải trong lòng cô không dậy sóng, mà cô đang dồn hết tâm trí cho việc làm sao mới có thể khiến Bạc Lương Thần nếm trải những nỗi đau thấu tận xương tủy kia, nên cô chẳng còn thời gian để lo lắng về những điều này.

 

Chiều ngày mốt phải trở về khu vực Vân Thành rồi.

 

Cô không còn nhiều thời gian nữa.

 

Đêm hôm đó Vân Thành cũng đồng thời xảy ra một chuyện lớn.

 

Tổng giám Lý San Nhi của công ty thiết kế MON xảy ra tai nạn xe cộ. Vốn chỉ là một trận tai nạn giao thông ngoài ý muốn, nhưng bởi vì lúc ấy cô ta ngồi trên xe lão đại Vũ Sâm, nhân vật lớn trong giới bất động sản Vân Thành. Vũ Sâm đã qua tuổi năm mươi, vợ của ông ta vừa qua đời hai tháng trước.

 

Sau khi bọn họ được đưa đến bệnh viện, đám nhà báo truyền thông ở Vân Thành chen chúc nhau kéo tới.

 

...

 

Chung Hi bị mọi người trong công ty xa lánh, cho nên cũng không hề hay biết chuyện này.

 

Lúc cô biết chuyện cũng là lúc cô đã yên vị trên máy bay trở về Vân Thành.

 

Trước khi tắt máy cô đã nhắn tin cho Lý San Nhi, sau đó mới tắt điện thoại di động.

 

Cô còn có rất nhiều chuyện phải làm, nhất định phải nghỉ ngơi dưỡng sức.

 

Nhưng sau khi cô nhắm mắt, những suy nghĩ tán loạn trong đầu càng thêm rõ ràng. Vũ Sâm là bác trai của Vũ Tiểu Thiếu, năm ngoái, tập đoàn Bạc thị sa sút trở thành đại lý công trình của công ty Vũ Sâm. Bây giờ, Vũ Sâm gặp chuyện, nội bộ Bạc thị lại phải dấy lên một hồi sóng gió.

 

Dù sao, ban đầu do Bạc Lương Thần ủng hộ công ty Vũ Sâm nên mới thúc đẩy lần hợp tác này.

 

Chung Hi nhếch miệng, còn thuận lợi hơn cả dự tính của cô.

 

Sau khi máy bay đáp xuống sân bay, Chung Hi đi theo người của MON ở phía sau, tình cờ gặp phải Bạc Lương Thần và Ôn Nguyễn Nhi đi ra từ một lối khác.

 

Ôn Nguyễn Nhi vẫn trước sau như một, làm nũng với Bạc Lương Thần.

 

"Lương Thần, anh đưa em về nhà được không? Cha em bận nhiều việc quá, chắc chắn sẽ không tới đón em."

 

Chung Hi đeo túi xách, trong lòng dự tính. Ừ, đúng là hôm nay cha cô rất bận đấy.

 

Bạc Lương Thần như đang lo lắng chuyện gì đó.

 

Anh để điện thoại di động xuống, lạnh nhạt nói: "Lái xe sẽ đưa cô về."

 

"Em không muốn lái xe đưa về, em muốn anh đưa." Ôn Nguyễn Nhi bắt đầu ăn vạ, nhưng nào ngờ, đây là kiểu mà đàn ông như Bạc Lương Thần thấy phiền nhất.

 

Trong lòng anh, Bạc Thị của anh mãi mãi cao hơn tất cả.

 

Về chuyện này, Chung Hi đã từng là người trong cuộc nên cô hiểu rất rõ

 

Vì báo thù mà thậm chí Bạc Lương Thần còn có thể lợi dụng hôn nhân, sao anh có thể đặt công việc sang một bên chỉ vì vài câu nũng nịu chứ?

 

Bỗng nhiên Chung Hi cảm thấy Ôn Nguyễn Nhi vừa ngây thơ lại vừa đáng thương.

 

Cô không định tiếp tục xem kịch nữa, rảo bước nhanh hơn muốn đi qua.

 

Không biết sao Bạc Lương Thần lại vượt lên trước một bước, kéo hành lý của cô lại.

 

Chung Hi lườm mắt: "Có việc gì?"

 

"Máy chủ lưu trữ hồ sơ của tập đoàn Bạc Thị bị ai đó hack, do cô làm?"

 

Ánh mắt của anh sắc bén như vậy, suýt chút nữa Chung Hi đã lộ ra sơ hở.

 

Nhưng cô lại cười ranh mãnh: "Không biết vị đại thần nào đã dám làm một việc nghĩa như vậy. Tôi thực sự nên mời anh ta ăn một bữa cơm, nhưng mà không phải tôi, tôi không có tiền mời hacker."

 

Đây cũng là lời nói thật.

 

Máy chủ của tập đoàn Bạc Thị không phải kiểu kỹ thuật mèo cào nào có thể phá được. Chủ yếu là không có ai buồn chán mà đi làm mấy loại chuyện này.

Advertisement
';
Advertisement