Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

 Bên này, Ôn Quốc Huy đã tiếp khách xong mà không thấy bóng dáng Trang Uyển Như đâu, vì vậy có phần không vui.  

 

"Không phải con gái ruột của mình nên đương nhiên là không coi trọng rồi." Chung Hi giẫm lên giày cao gót, đi từ cầu thang lên: "Chúc mừng Ôn Tổng."  

 

Ôn Quốc Huy lập tức nhíu mày: "Ai cho cô vào đây? Mau đuổi cô ta ra ngoài ngay lập tức cho tôi!"  

 

Lần trước chính Chung Hi đã phá hủy hôn lễ của con gái ông ta, còn khiến cho quan hệ giữa ông ta và tập đoàn Bạc thị trở nên căng thẳng.  

 

Chung Hi mỉm cười lấy một tấm thiệp mời ra: "Bạc Lương Thần đích thân mời tôi, nếu ông đuổi tôi đi thì không thỏa đáng nhỉ?"  

 

Đây là tamlinh247.org, vui lòng đọc ở app tamlinh247 để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất.  

 

Ôn Nguyễn Nhi xách váy cưới đi từ phía sau tới.  

 

Cô ta nhìn thấy Chung Hi thôi đã giận lắm rồi, ai dè còn nghe thấy câu này.  

 

Câu nói của Bạc Lương Thần ngày hôm đó vẫn còn văng vẳng bên tai: "Hôn lễ này là Chung Hi đề nghị."  

 

Đùa gì thế!  

 

Hai người họ đã không còn quan hệ gì từ lâu rồi, dựa vào đâu mà Chung Hi vẫn có thể công khai xuất hiện trước mặt Bạc Lương Thần!  

 

Trong nháy mắt đó, cơn giận và lòng ghen tỵ đã lấn át lý trí, Ôn Nguyễn Nhi bất chấp tất cả lao tới.  

 

Cô ta chỉ muốn tát Chung Hi một phát thật mạnh.  

 

Nếu không, thật sự là cô ta không xả được cơn tức này.  

 

Ôn Nguyễn Nhi mặc váy cưới, động tác hơi mạnh nên càng thấy rõ ràng.  

 

Hàng lông mày giần giật, lúc Chung Hi đang cân nhắc xem mình nên đánh trả thế nào thì cách đó không xa vang lên một giọng nói lạnh lùng, êm tai.  

 

"Em định làm gì thế?"  

 

Mọi người nhìn về phía phát ra âm thanh thì thấy Bạc Lương Thần mặc bộ vest trắng, tóc chải ra sau đầu, khí thế lạnh lùng kiêu ngạo hơn ngày thường. Bộ vest tôn lên dáng người cao ráo của anh. Anh chỉ đứng đó thôi mà dường như trên người phát ra ánh sáng.  

 

Hồi xưa Chung Hi cũng mê đắm trước dáng vẻ này của anh.  

 

Vật đổi sao dời, nhìn anh và Ôn Nguyễn Nhi ăn mặc xứng đôi như vậy, Chung Hi vẫn cảm thấy chướng mắt.  

 

"Lương Thần!"  

 

Mặt Ôn Nguyễn Nhi lập tức biến sắc, cô ta bước nhanh tới trước mặt Bạc Lương Thần, vừa khóc sướt mướt vừa oán trách: "Không biết Chung Hi lấy trộm thiệp mời ở đâu, cô ta còn muốn phá hoại hôn lễ của chúng mình."  

 

"Anh đang hỏi vừa rồi em định làm gì?" Giọng anh hơi lạnh lùng.  

 

Anh đồng ý tổ chức hôn lễ lần nữa đã là nể mặt nhà họ Ôn rồi.  

 

Thế nhưng, chẳng những Ôn Nguyễn Nhi không biết hối cải, mà còn đánh người trước mặt đám đông với thân phận cô dâu?  

 

Chung Hi lùi về sau nhường bước. Hay lắm, cô lại sắp được xem kịch rồi.  

 

Cô nhìn nét mặt cau có của Bạc Lương Thần, thầm nghĩ bây giờ anh đã giận như vậy thì chẳng phải lát nữa sẽ tức chết luôn sao.  

 

Lúc này Ôn Nguyễn Nhi cũng nhận ra hành động của mình không thỏa đáng.  

 

Cô ta vội vàng cúi đầu nhận lỗi với Bạc Lương Thần: "Em chỉ muốn dọa cô ta thôi. Em đang mang thai, lại còn mặc áo cưới nặng như vậy, sao em có thể đánh trúng cô ta được?"  



Cô ta ngẩng đầu lên, trưng ra vẻ mặt vô tội: "Chắc chắn cô ta có thể tránh được. Em chỉ muốn bắt cô ta rời đi, em không muốn mình lại trở thành trò cười của Vân Thành." 

Advertisement
';
Advertisement