‎Loại người như anh lạnh lùng vô tâm. ‎  

 

Đây là tamlinh247.org, vui lòng đọc ở app tamlinh247 để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất  

 

‎Chẳng qua cũng chỉ vì nhà họ Ôn có thể giúp anh một tay trong việc làm ăn, hiện tại Ôn Quốc Huy bởi vì lọt vào vụ tai nạn xe hơi ngoài ý muốn của Võ Sâm, trong chuyện làm ăn thì nhiều lần bị cự tuyệt, quyền lực của nhà họ Ôn chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng. ‎  

 

‎Đây chính là nước cờ bước đầu tiên của Chung Hi, chặt đứt khả năng khiến Bạc thị trở nên mạnh mẽ hơn. ‎  

 

‎Cô vừa đi ra ngoài lập tức gặp Lục Bắc đang đi tìm cô. ‎  

 

‎”Em đi đâu vậy?” Vẻ mặt anh ta lo lắng, túm lấy Chung Hi, nhìn phía sau cô đầy vẻ cảnh giác: “Anh ta không làm gì em chứ!”  

 

‎Khuôn mặt người đàn ông tràn đầy sự quan tâm lo lắng.‎  

 

‎”Em không sao đâu, sao anh lại tới đây?”  

 

‎Chung Hi nở nụ cười: “Đúng rồi, anh còn chưa ăn cơm đúng không? Đi thôi, chọn quán nào đắt tiền nhất, em mời.”  

 

‎"Mặt trời mọc lên từ phía tây à?”  

 

“Có đi hay không đây!” Chung Hi cười tươi rạng rỡ.  

 

Trong đầu cô tràn ngập khuôn mặt đen thui vừa rồi của Bạc Lương Thần, đêm nay chắc chắn cô có nằm mơ cũng sẽ cười tươi.  

 

Cuối hành lang, người đàn ông mặc bộ âu phục màu trắng bạc thu hết nụ cười của cô vào đáy mắt, tình cảm dưới đáy mắt chỉ cuồn cuộn thoáng một chút, lập tức quay về vực sâu đen thẳm.  

 

‎“Kế hoạch đầu tư sắp đặt cho cuộc thi thiết kế MON, tôi đồng ý.” ‎  

 

Trợ lý Mẫn thoáng kinh ngạc, vốn là đề nghị của người này đã bị bác bỏ. ‎  

 

‎Anh ta phản ứng lại rất nhanh, ngay lập tức nói: “Vâng, tôi sẽ trả lời họ ngay bây giờ.”  

 

‎ ...... ‎  

 

Cuối cùng Chung Hi cũng không nỡ mời Lục Bắc ăn một bữa cơm lớn, hai người chọn một nhà hàng bình dân, ăn rất vui vẻ. ‎  

 

Giữa đường Lục Bắc nhận được một cuộc điện thoại từ gia đình, sắc mặt không thích hợp lắm. ‎  

 

Ngồi ở trước mặt Chung Hi ấp úng. ‎  

 

“Có việc gì vậy?” Chung Hi gắp một sợi tơ tảo bẹ: “Nếu anh cần hỗ trợ thì cứ nói đi, chỉ cần không phải là vay tiền, em có thể giúp anh tất cả.”  

 

Bây giờ đối với cô mà nói tiền thực sự quá quan trọng. ‎  

 

Ánh mắt Lục Bắc sáng ngời. ‎  

 

Nhưng vừa định mở miệng, điện thoại lại vang lên một chút, anh ta nhìn xuống thông báo, lạnh mặt ấn nút từ chối.  

 

Từ Á đã liên tục gọi cho anh ta hơn mười cuộc điện thoại. ‎  

 

‎Anh ta không thể nghĩ ra một cách giải quyết hoàn hảo, vì vậy anh ta hoàn toàn lựa chọn việc trốn tránh.‎  

 

‎Chung Hi ở đối diện vừa ăn vừa lẩm bẩm một câu: “Là cô bé mà nên rất dính người, với năng lực của anh vẫn có thể ứng phó được, anh phải cố lên.”  

 

‎"Không chỉ có em ấy.” Lục Bắc cau mày: “Mẹ anh nói gần đây Bạc thị đang đàm phán hợp tác với bọn anh, nhưng Bạc Lương Thần ép giá rất tàn nhẫn, hơn nữa ba anh cực kì động tâm với dự án này, mẹ hy vọng anh có thể nhanh chóng cùng Từ Á xác định mối quan hệ, như vậy, đối với việc làm ăn trong nhà có thể tốt hơn một chút.”  

 

Nguyên văn của bà Lục là, dù sao bọn anh cũng là con trai, cho dù đã kết hôn rồi ly hôn, bọn họ cũng không phải chịu thiệt. ‎  

 

Lục Bắc cúi đầu xuống, trong giọng nói có thêm vài phần bất lực.  



Chung Hi nhìn anh ta một chút, cũng không biết nên an ủi anh ta như thế nào, đột nhiên lại nhớ ra, lúc trước khi cô và Bạc Lương Thần kết hôn, vốn dĩ thuận lợi như vậy là bởi vì trong nhà Bạc Lương Thần ba mẹ đều không còn, tất cả lựa chọn của anh đều do chính anh tự mình làm chủ. ‎ 

Advertisement
';
Advertisement