Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

 "Sao lại bất cẩn vậy chứ!" Ôn Quốc Huy lập tức xệ mặt xuống, ông ta phí hết tâm tư mới chui vào được ván cờ đêm nay, mấy nhân vật lớn đều ở đây, ông ta nhất định phải đi vào nhanh một chút.  

 

Ông ta nhìn dáng vẻ yếu ớt không ngừng kêu đau của Trang Uyển Như, cảm thấy phiền não, khẽ vẫy tay: "Vậy bà không cần đi vào."  

 

Ông ta cũng chỉ là muốn lợi dụng chuyện vợ chồng hòa thuận để làm dáng một chút, nếu như Vũ Sâm cũng tới tham gia, vừa đúng lúc có thể giải thích rõ ràng ở trước mặt ông ta, biến chiến tranh thành tơ lụa, hóa giải khủng hoảng gần đây của Ôn thị.  

 

Bình thường Trang Uyển Như đều rất tinh ý, sao hôm nay lại vô ý như vậy chứ.  

 

Ôn Quốc Huy không vui đi vào thang máy, để lại một mình bà ta.  

 

Một giây sau khi cửa thang máy đóng lại, Trang Uyển Như lập tức đứng dậy bước nhanh ra ngoài, nhưng chưa đợi bà ta bước ra ngoài đã thấy Chung Hi đường hoàng đi đến.  

 

Mắt Trang Uyển Như lộ vẻ kinh ngạc, sửng sốt kêu lên: "Con, con vào bằng cách nào?"  

 

Nơi này dành cho hội viên VIP hội mà!  

 

Vẻ mặt Chung Hi thong dong, khinh miệt cười: "Bà vào được, còn tôi thì không?"  

 

Ở hiện trường hôn lễ ngày hôm đó, lời nói của Chung Hi còn quanh quẩn rõ ràng bên tai.  

 

Thêm cả mấy ngày nay những người kia vẫn luôn gây chuyện với bà ta, Trang Uyển Như vừa nhìn thấy Chung Hi đã vội hoảng sợ.  

 

Bà ta lập tức cúi đầu, không dám nhìn nét mặt của cô, xấu hổ cười: "Không, dì không có ý đó."  

 

Ánh mắt Chung Hi liếc nhìn vòng tay trên tay bà ta, trên người xách túi: "Ôn Quốc Huy rất để tâm với bà nhỉ, tốt hơn cha tôi đấy!"  

 

"Con có thể... đừng nhắc đến cha con nữa được không." Trang Uyển Như mất tự nhiên giấu túi về phía sau, sau đó bước lên kéo Chung Hi ra ngoài.  

 

Chung Hi nhìn vẻ mặt như gặp quỷ của bà ta, chợt cảm thấy buồn cười.  

 

Lúc trước, suýt chút nữa bà ta đã trở thành mẹ kế của mình.  

 

"Chung Hi, chuyện trước kia đều đã qua hết rồi, con đừng tra tấn dì nữa được không? Dì cũng đã hỏi bọn họ, chuyện bọn họ theo dõi con chỉ là hiểu lầm thôi, con đừng để trong lòng." Trang Uyển Như dối lòng nói những lời này, để đối phó với lời truy hỏi của ông chủ Hàn mà bà ta đã bỏ ra số tiền rất lớn.  

 

Nghĩ đến việc Chung Hi đâm mình một dao, bà ta chỉ có thể nghiến răng nhịn nhục.  

 

Chỉ tiếc, Chung Hi đã không còn dễ lừa như trước kia nữa rồi.  

 

Đừng để trong lòng?  

 

Nói đơn giản thật đấy.  

 

Trên mặt Chung Hi tràn ngập ý lạnh.  

 

Nếu không phải cô có trí nhớ tốt, nhận ra những người kia là tiểu đệ của ông chủ Hàn, thì bây giờ cô đang ở cái nhà kho ngầm nào đó cũng nên!  

 

Lúc đó, chắc chắn Trang Uyển Như sẽ không nói với cô như vậy nhỉ.  

 

"Bà không cần giả vờ giả vịt ở trước mặt tôi, hôm nay tôi tới tìm bà cũng không phải để nghe những này, tôi muốn bà làm một chuyện, nếu bà làm được thì tôi sẽ đồng ý sau này không nhắc đến cha tôi ở trước mặt bà nữa."  

 

Vốn dĩ loại người như bà ta không xứng đáng đồng với cha cô.  

 

"Cô muốn tôi làm gì?"  



Đôi mắt xinh đẹp của Trang Uyển Như trợn lên, rất sợ Chung Hi, nhưng lại không thể không cắn răng giải thích: "Mặc dù hôn lễ của bọn họ bị con làm loạn nhưng Nguyễn Nhi đã là vợ của Bạc Lương Thần, con có làm gì nữa cũng không ăn thua đâu." 

Advertisement
';
Advertisement