Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

"Bà yên tâm, tôi không mù như Ôn Nguyễn Nhi."

 

Cô phá hoại Bạc Lương Thần và Ôn Nguyễn Nhi làm cái gì? Cô còn đang ước hai người bọn họ bên nhau thật dài thật lâu, sống đến đầu bạc răng long, vậy thì kịch mới hay.

 

Chung Hi đưa tấm thẻ kia ra, lắc lắc trước mặt Trang Uyển Như: "Cái này nhìn quen mắt không?"

 

"Đây không phải..." Trang Uyển Như vô cùng hoảng sợ.

 

Tấm thẻ này là bà ta đã trộm từ nhà họ Chung lúc trước, tấm thẻ này vốn thuộc về Chung Hi.

 

"Ban đầu trong này có bao nhiêu tiền thì bây giờ bà phải trả lại không thiếu một phần cho tôi." Chung Hi nói từng chữ một cách chắc chắn.

 

Trang Uyển Như không đoán được Bạc Lương Thần đã nói gì với cô, cũng không biết sao tấm thẻ này lại về đến tay cô. Lúc này, vẻ mặt bà ta vô cùng hốt hoảng, căn bản không dám đối mặt với Chung Hi.

 

"Đừng giả ngu, tôi đã đến ngân hàng điều tra rồi, bên trong vốn có năm trăm vạn."

 

Nhưng trong một tháng sau khi nhà họ Chung phá sản đã bị bòn rút hết.

 

Đó là tiền mà ba cô chuyển vào trong thẻ mỗi năm nhân dịp sinh nhật của cô, nhưng không biết sao tấm thẻ này lại rơi vào tay Trang Uyển Như.

 

Sắc mặt Trang Uyển Như trắng bệch, run rẩy gượng cười: "Tiểu Hi, dì thật sự không biết bên trong có nhiều tiền như vậy, lúc đó là cha con nhất quyết cho dì."

 

Chung Hi đã lười vạch mặt bà ta.

 

Cô quăng thẳng tấm thẻ kia tới: "Cho bà thời gian ba ngày, nếu không tôi sẽ để cho nhà họ Ôn trở thành nhà họ Chung kế tiếp."

 

"Tiểu Hi, con đừng tuyệt tình như thế, Nguyễn Nhi và cha của nó không làm sai chuyện gì."

 

Chung Hi lạnh lùng nhếch miệng, nhìn chằm chằm đôi mắt giả tạo kia của Trang Uyển Như, gằn từng chữ một với bà ta: "Bà còn nói nhảm thêm một câu nữa, tôi sẽ đi vào nói với Ôn Quốc Huy, trước đây bà là loại người như thế nào."

 

"..."

 

Lúc bấy giờ, Trang Uyển Như mới buông lỏng tay.

 

Bà ta không dám nhìn Chung Hi, cả người vô lực lùi về phía sau.

 

Chung Hi quay người rời đi, nhìn nhiều sẽ cảm thấy loại người này chỉ làm bẩn mắt cô.

 

Còn tấm thẻ VIP để đi vào cao ốc Cự Hải kia là do cô mượn Triệu Trạch. Sau khi gặp mặt Trang Uyển Như, cô đã trả luôn tấm thẻ lại cho Triệu Trạch.

 

Đương nhiên, anh ta không ngờ rằng Chung Hi dùng xong nhanh như vậy.

 

"Chung tiểu thư có thể dùng nhiều một chút mà." Mắt Triệu Trạch lộ ra ý tốt.

 

"Không cần, tôi không rảnh rỗi đến vậy." Chung Hi nhíu mày lại, sau đó nhìn Triệu Trạch một cái: "Anh có thể nói cho tôi biết người nào đã bảo anh cho tôi công việc này không?"

 

Cô không xác định được Triệu Trạch có biết người đứng sau màn để cô tiến vào MON là Bạc Lương Thần hay không.



 

Cũng có thể là, ở trong đó có ông chủ khác tham gia.

 

Cô cân nhắc, có thể thương lượng mua bán với đối phương hay không, trên thế giới này, không có góc tường nào là không đào được.

 

"Cái này, là ông chủ của công ty chỉ thị, Chung tiểu thư có vấn đề gì thì tôi có thể chuyển lời với bên trên." Triệu Trạch lấy lí do thoái thác đã chuẩn bị từ trước ra, trên thực tế, Chung Hi vốn nên hỏi vấn đề này từ sớm rồi.

 

"Được rồi, không cần."

 

Chung Hi khoát tay áo, cô cũng chẳng có quá nhiều hứng thú với chuyện của Bạc Lương Thần.

 

Sau khi Chung Hi rời đi không lâu, Triệu Trạch gửi một email, trong đó là hành tung trong một tuần của Chung Hi, và người đã từng gặp mặt cô.

 

Người nhận là một từ đơn tiếng Anh, BOSS.

 

Ting ting.

 

Theo một âm thanh thông báo của máy tính.

 

Người đàn ông ngồi trước bàn làm việc, di chuyển con chuột, liếc mắt lướt sơ qua nội dung trên màn hình, ánh mắt âm trầm thêm mấy phần.

 

Cùng lúc đó, trợ lý Mẫn gõ cửa, đi tới: "Bạc Tổng, tập đoàn u Phổ xác nhận hợp đồng đã đến, không có vấn đề gì, cuối tuần có thể chính thức bắt đầu hạng mục."

Advertisement
';
Advertisement