Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

Ngay sau đó, cánh tay của anh cũng bị Ôn Nguyễn Nhi quấn lấy, cô ta õng ẹo nói: “Lương Thần, em thấy có chút không thoải mái, anh có thể dìu em đi nghỉ ngơi được không?”

 

Dù sao thì cô ta cũng là một thai phụ.

 

Nghe giọng mè nheo đó, Chung Hi cảm thấy có chút buồn nôn, cô liền nhận lời Lục Bắc, “Vừa rồi em thấy phía sau hình như có một cái ao?”

 

“Ừm ……”

 

Vừa giới thiệu, Lục Bắc vừa dẫn cô ra phía sau.

 

Bạc Lương Thần không đưa mắt nhìn theo nữa.

 

Ôn Nguyễn Nhi đã tém lại rất nhiều sau khi trải qua cảnh tượng như vậy vừa rồi, nhưng cô ta vẫn không nhịn được, vẫn cố tìm cách bới móc, chế nhạo Chung Hi, “Lương Thần, anh không thấy Chung Hi đáng thương lắm sao? Vừa ly hôn với anh, lại sắp bị bỏ rơi nữa.”

 

Bạc Lương Thần im lặng.

 

“Một gia đình như nhà họ Lục làm sao có thể để con trai độc nhất kết hôn với người như cô ấy. Lúc nãy khi đi ngang qua phía sau, em có nghe mấy bà bảo rằng Lục Bắc đã đính hôn với thiên kim nhà họ Từ rồi đấy.”

 

Việc anh ta từ bỏ Chung Hi chỉ còn là vấn đề thời gian.

 

Đến lúc đó, Chung Hi sẽ không còn gì, xem cô còn mặt mũi nào để ở lại khu vực Vân Thành nữa.

 

Nghĩ đến đây, Ôn Nguyễn Nhi cảm thấy khoan khoái trong lòng, nhưng sau khi nói xong, phải mất một lúc sau cô ta mới nhận ra phản ứng bất thường của Bạc Lương Thần.

 

“Lương Thần, anh không vui sao?”

 

Anh đưa mắt nhìn cô ta, ánh mắt hơi tối sầm lại, “Cô đến đây là để nghe những chuyện phiếm đó hả?”

 

“Em… chỉ là em tình cờ nghe được, bởi vì chuyện liên quan đến anh nên em mới nói.” Ôn Nguyễn Nhi không hiểu mình đã sai ở đâu.

 

Cô ta cũng là phụ nữ, việc quan tâm đến chuyện của “tình địch” là điều rất bình thường.

 

Nhưng Bạc Lương Thần thì khác, đối với anh thì đây là dịp để bàn chuyện làm ăn, nếu không phải vì thân phận anh cần người tháp tùng thì hôm nay anh đã không đưa Ôn Nguyễn Nhi đến.

 

Mới đến chưa đến nửa giờ, anh nhận ra sâu sắc rằng Ôn Nguyễn Nhi không hợp với anh.

 

Nói đúng hơn, chính sự thể hiện của cô ta đã khiến anh không thể đồng tình.

 

Anh không hy vọng cô ta sẽ thể hiện thật xuất sắc, nhưng ít nhất, anh hy vọng cô ta có thể ở yên một lúc, dù là chỉ im lặng ăn giống như Chung Hi.

 

Bạc Lương Thần cau mày và không nói gì.

 

Những cảm xúc lẫn lộn trong đôi mắt sâu lắng của anh.

 

“Các vị khách quý, xin mời lại đây.”

 

Không lâu sau, bữa tiệc sinh nhật của Hàn Chỉ Mai chính thức bắt đầu, hai vợ chồng họ đứng cạnh nhau, nâng ly cảm ơn tất cả các khách mời đã có mặt và nói những lời rất xúc động.

 

Khách mời dưới sân khấu rất hợp tác, như thể đã quên mất sự cố nhỏ vừa rồi.

 

Cho đến khi, Hàn Chỉ Mai cười bảo: “Lúc trước, con trai tôi đã giành chiến thắng ở một cuộc thi nhỏ. Lúc đó, tình hình khá phức tạp, nó đã làm một số chuyện không mấy phù hợp, mong mọi người đừng để bụng nhé.”

 

Lời này thật mơ hồ.

 

Nhưng người nghe đều để ý, chốc lát, không ít người bắt đầu xì xào bàn tán.

 

“Có vẻ nhà họ Lục không đồng ý việc Lục Bắc theo đuổi Chung Hi.”

 

“Tất nhiên rồi, đó là người phụ nữ mà Bạc Lương Thần không cần nữa. Nhà họ Lục không thể để mất mặt được.”

 

Lục Bắc và Chung Hi vừa đi một vòng về, lại vừa khéo nghe được lời này.

 

Từ Á kịp thời xuất hiện ở phía bên kia của Lục Bắc, cô ấy túm lấy anh ta, “Anh Lục Bắc, anh nên đi với em qua kia rồi mời bác gái một ly đi, ở đây nhiều người như vậy, đừng để bác ấy mất mặt.”

 

Trái tim của Chung Hi lệch một nhịp.

 

Lục Bắc nhíu mày, “Tôi không đi.”

Advertisement
';
Advertisement