Bạc Tổng Bạt Mạng Theo Em - Bạc Lương Thần - Chung Hi (full)

Cái gì mà Chung Hi hại Ôn Nguyễn Nhi tổn thất danh dự?

 

Sao có thể chứ?

 

Lưu Viên Viên nhỏ giọng thì thầm: "Nhất định là hiểu lầm."

 

Cô ta ủng hộ Chung Hi trăm phần trăm, hơn nữa cô ta cảm thấy Bạc Lương Thần không có mắt nhìn, lại đi vứt bỏ Chung Hi và chọn minh tinh hạng bét như Ôn Nguyễn Nhi.

 

"Nếu Chung Hi đổi nghề thì chắc chắn có thể làm siêu mẫu!"

 

Lâm Khải chậm rãi gật đầu: "Đồng ý."

 

Chỉ có điều Chung Hi không nói chuyện lúc nãy mình bị thương ở khuỷu tay cho bất cứ ai. Trong suốt quá trình quay cô đều nhịn đau, không để lộ cảm xúc.

 

Nhân viên trong studio đang làm việc, Hà Hiểu ở bên ngoài gọi điện cho Vân Tích và thuật lại tình huống bên này một lượt.

 

"Thầy Vân Tích, đúng là Chung Hi có chỗ dựa, quan hệ giữa cô ta và Bạc Lương Thần không tệ như lời đồn." Hà Hiểu thầm nghĩ Chung Hi có thể nhậm chức ở MON cũng là ý của Bạc Lương Thần.

 

"Không cần để ý tới chuyện này, hãy nhớ những gì tôi nói với cô." Giọng Vân Tích vẫn điềm tĩnh như mọi khi.

 

"Tôi hiểu rồi."

 

Hà Hiểu đặt điện thoại xuống, ngoảnh đầu nhìn về studio rồi thở dài.

 

Chung Hi, cô đừng trách tôi, muốn trách thì hãy trách cô chọc phải một kẻ điên.

 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

 

Quá trình quay kéo dài gần năm tiếng.

 

Cuối cùng khi đạo diễn Khâu hô "dừng", Chung Hi đã mệt đến nỗi hai chân tê rần. Cô vừa xoa bóp cần cổ nhức mỏi vừa hỏi: "Xong rồi sao?"

 

"Ok, kết thúc công việc. Sáu giờ sáng mai mọi người đến sớm một chút nhé!"

 

Chung Hi bất đắc dĩ đi vào phòng thay đồ để thay quần áo.

 

Lưu Viên Viên và Lâm Khải đã đi rồi, một mình cô đeo ba lô, bưng hộp cơm Lưu Viên Viên mang đến, đi bộ đến trạm xe buýt.

 

Phía sau là từng chiếc xe phóng qua như bay.

 

Tất cả đều là xe của nhân viên công tác quay chụp ngày hôm nay, nhưng không có một ai dừng lại bên cạnh Chung Hi và hỏi cô có muốn quá giang hay không.

 

Chung Hi cũng không mở lời nhờ vả bọn họ.

 

Bóng đêm dần dày đặc, ánh trăng và đèn đường kéo dài bóng cô. Lâu lắm rồi cô không mệt mỏi như vậy, gương mặt khiến người ta chán ghét kia của Bạc Lương Thần lại lóe lên trong đầu cô.

 

Chung Hi nhíu mày.

 

Nước mắt bỗng trào dâng trong hốc mắt.

 

Cha ơi, con sẽ không để cha và nhà họ Chung mất mặt đâu!

 

...

 

Buổi tối hôm ấy, Ôn Nguyễn Nhi về đến nhà họ Ôn liền giam mình trong phòng khóc lóc một lúc lâu.

 

Ôn Quốc Huy hết sức phiền chán: "Xảy ra chuyện gì mà làm ầm lên như vậy?"

 

Trang Uyển Như rất tinh ý, vội vàng đi khuyên nhủ.

 

Nhưng bà ta vừa mới vào phòng đã bị Ôn Nguyễn Nhi đuổi ra ngoài.

 

"Tôi không muốn nhìn thấy bất kỳ kẻ nào liên quan đến Chung Hi. Bà cút ra ngoài cho tôi!"

 

Trong phòng khách, Ôn Quốc Huy nghe vậy thì trợn mắt quát: "Sao con lại nói năng với mẹ con như thế?"

 

"Bà ta không phải là mẹ con, bà ta không xứng!"

Advertisement
';
Advertisement